Old school Easter eggs.
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 102 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 29 - Biến cố bất ngờ

↓↓
Ngôi nhà đã bị niêm chặt.


Những con chuột béo múp chạy từng đàn dưới những bức tường, nhin mà phát ớn.


Mỗi khi có gió nổi lên, nếu ai đi qua đó phải đưa tay bịt mũi và bước thật nhanh để khỏi ọc ra.


Thế mà nơi đây chỉ mấy ngày trước là chỗ bằng hữu rất thích quây quần. Chủ nhân mến khách, người vợ khéo tay, dịu dàng và con cái hiếu thuận, cứ tối đến, trên bàn bao giờ cũng có sẵn trà thơm và rượu ngon.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng bây giờ ngôi nhà thành nơi chết chóc, mọi người đều sợ hãi tránh xa.


Không ai biết rõ ở đây vì sao chỉ trong một đêm toàn gia với bốn nhân mạng từng sống lương thiện và đầm ấm như vậy lại phải chết bi thảm đến thế.


Người ta chỉ căn cứ vào những lời đồn đại và mỗi lời đồn lại có cách lý giải khác nhau.


Thậm chí có những kẻ trước đây là bằng hữu của Mã Phương Trung thường lui tới ngôi nhà này cũng tự thêu dệt nên những lời đồn mơ hồ đó.


Chẳng một ai tỏ ra bất bình vì sự kiện bi thảm của Mã gia. Bản tính của người đời là như vậy.


Bởi vì một khi chết là xong.


Lúc sinh thời họ có bằng hữu, và khi chết cũng chết vì bằng hữu.


Họ sống đầy đủ, vui tươi và hạnh phúc. Khi chết, họ nhận lấy cái chết một cách thanh thản vì hiểu rằng như vậy là xứng đáng.


Bãi cỏ rậm ở hậu viện dường như chỉ trong một đêm đã mọc cao hơn nhiều.


Cái giếng bằng đá đầy rêu phong trong đám cỏ càng điều hiu và dường như đã khô cạn từ lâu.


Nhưng thật ra trong giếng vẫn có nước. Dưới ánh tà dương, màu nước biếc đã trở nên đen thẩm.


* * * * *


Lục Hương Xuyên ép người vào thành nhìn xuống đáy giếng sâu thẳm nói :


- Giếng này rất sâu, còn sâu hơn cái giếng sau trù phòng của ta nhiều.


Rồi hắn chợt quay lại nhìn Mạnh Tinh Hồn cười nói tiếp :


- Ngươi nên biết rằng đào giếng cũng là một nghề công phu. Nếu ngươi không biết cách thi chẳng thể đào được.


Mạnh Tinh Hồn không nói gì.


Chàng chợt có nhận xét rằng vào những thời điểm cấp thiết, Lục Hương Xuyên thường nói những chuyện chẳng có ý nghĩa gì, chẳng ăn nhập gì với hoàn cảnh nghiêm trọng trước mắt.


Không biết có phải do tinh thần căng thẳng mà hắn cố tìm cách tự trấn an không?


Lục Hương Xuyên bấy giờ đã quay lại nhìnvào miệng giếng như trước, nói lẩm bẩm :


- Lẽ ra ta nên phát hiện ra cái giếng này từ trước, nếu thế ta chắc đã đoán ra Lão Bá ẩn thân ở đây.


Hắn chợt quay sang nhìn Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Ngươi biết vì sao?


Mạnh Tinh Hồn lắc đầu :


- Không biết!


Lục Hương Xuyên cười nói :


- Bời vì ta biết trong vùng này chỉ một người có khả năng đào được một cái giếng như thế. Người đó không thể vô duyên vô cớ đến một nơi hẻo lánh thế này đào giếng.


Mạnh Tinh Hồn thừa nhận lập luận của đối phương là chính xác, chỉ gật đầu lơ đãng đáp :


- Ừm...


Lục Hương Xuyên nói tiếp :


- Hắn đương nhiên cũng là bằng hữu của Lão Bá. Trừ Lão Bá ra, không ai có thể gọi hắn tới tận đây đào giếng.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Ông ta đâu?


- Chết rồi! Hầu như tất cả bằng hữu của Lão Bá đều chết ráo cả.


Hắn cười độc địa, nói thêm :


- Nhưng cho dù thế nào, người có thể nghĩ ra có thể làm được nơi ẩn mình dưới nước phải là một thiên tài. Ngươi nên biết rằng ẩn náu cũng phải học nhiều đấy.


Mạnh Tinh Hồn lắc đầu nói :


- Ta không hiểu.


Lục Hương Xuyên quay lại nói :


- Có gì mà không hiểu? Phải học cách trốn tránh cường địch và đó là môn học vấn công phu và cần sự thông minh. Chẳng những ngươi phải chọn địa điểm thật chính xác mà còn phải biết tìm thời gian thích hợp. Kết hợp cả hai yếu tố đó không phải là chuyện dễ dàng.


Mạnh Tinh Hồn chợt tham gia vào câu chuyện :


- Theo ta thì còn một yếu tố rất quan trọng nữa!


Lục Hương Xuyên nhíu mày hỏi :


- Yếu tố gì?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Nếu không muốn bị người khác phát hiện thì khi trốn, người chỉ nên đi một mình.


Lục Hương Xuyên cười to nói :


- Không sai! Đó quả thật là yếu tố vô cùng quan trọng. Điều quan trọng hơn là chỉ có kẻ ngu ngốc mới cùng nữ nhân chia sẻ bí mật của mình. Đó chính là câu nói của Lão Bá, chỉ không hiểu vì sao vào lúc sinh tử này lão ta lại quên mất?


Mạnh Tinh Hồn phụ họa :


- Ta cũng không hiểu.


Lục Hương Xuyên trầm ngâm một lúc rồi chậm rãi nói :


- Có lẽ vì ông ta đã già mất rồi! Người đã già và người còn trẻ thường rất dễ bị nữ nhân lừa dối.


Mạnh Tinh Hồn nói :


- Lão bá chưa già đâu. Có người chỉ chết mà không bao giờ già.


Lục Hương Xuyên tán thành, nhưng theo cách của mình :


- Không sai! Ta cũng muốn thế, chết mà không già. Già so với chết còn đáng sợ hơn.


Hắn vỗ vai Mạnh Tinh Hồn nói :


- Bởi thế bây giờ ngươi nên xuống chấm dứt tuổi già của lão ta đi!


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Còn ngươi?


- Đương nhiên ta sẽ ở đây chờ ngươi. Chưa tận mắt nhìn thấy thủ cấp của Lão Bá, ta không thể yên tâm được.


Mạnh Tinh Hồn không tỏ thái độ gì, đưa mắt nhìn về phương xa nói nhấn từng chữ :


- Ngươi sẽ được thấy tận mắt và không lâu nữa!


Lục Hương Xuyên lại vỗ vai chàng :


- Ta tìn ngươi. Bao giờ ngươi cũng biết trọng chữ tín, đã nói tất làm!


Mạnh Tinh Hồn không nói gì nữa buông mình nhảy xuống giếng.


Lục Hương Xuyên áp mình vào thành giếng gọi với theo :


- Ngươi cố lên cho nhanh nghe! Càng nhanh càng tốt. Bây giờ ta đang sốt ruột không đủ kiên nhẫn chờ lâu, không chừng sai lấp miệng giếng luôn đó.


Tiếng Mạnh Tinh Hồn từ dưới vọng lên văng vẳng :


- Ta sẽ lên ngay!


- Tốt lắm!


Rồi hắn đứng thẳng lên, trên môi nở nụ cười độc địa!


* * * * *


Nước giếng lạnh ngắt.


Mãi đến khi ngâm mình vào làn nước lạnh lẽo đó, Mạnh Tinh Hồn mới hoàn toàn lấy lại bình tĩnh. Sau đó, chàng hệ thống lại tất cả kế hoạch của mình.


Đương nhiên chàng không có ý xuống đây để giết Lão Bá mà bất đắc dĩ làm thế trước mắt để gặp Lão Bá, sau đó sẽ nghĩ ra kế hoạch khác.


Chàng tự nhủ :


- Bất kỳ Lão Bá ở đâu, nơi đó tất nhiên không phải chỉ có một lối ra!


Chàng rất tin vào điều này, tin rằng mật đạo phải có một thông lộ khác thoát ra ngoài, và mình có thể mang Lão Bá thoát theo đường đó.


* * * * *


Chờ cho Mạnh Tinh Hồn khuất hẳn trong làn nước, Lục Hương Xuyên mới đứng thẳng lên.


Nhưng hắn không đi đâu cả mà vẫn đứng bên giếng chờ đợi.


Một lúc sau, Lục Hương Xuyên chợt nghe tiếng bước chân.


Hắn không cần quay lại cũng biết người đang đến là ai.


Khu vực này đã được bố trí hết sức cẩn mật với ba tầng mai phục có thể nói con chim cũng khó lòng bay thoát.


Trừ những người thân tín và có lệnh đặc biệt của Lục Hương Xuyên, không ai có thể tiến vào một bước.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Ký vãng

Ký vãng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Mùa đi ngang phố

Mùa đi ngang phố

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Anh

Anh

Em nói với anh: “Em đi với bạn, tối sẽ về muộn”. Em cứ cho rằng anh sẽ quan tâm,

24-06-2016
Chuyện tình thư viện

Chuyện tình thư viện

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Mưa trong tim

Mưa trong tim

Cuối cùng cô cũng nhận ra rồi ư? Cô thật lười biếng đấy cô nhóc ạ! Mười tám

25-06-2016