Lục Hương Xuyên ra lệnh cho hán tử vừa đến :
bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Đem nữ nhân này đến Phi Bằng bảo! Ta biết Đồ bảo chủ rất thích loại nữ nhân như thế!
Tên thuộc hạ kính cẩn đáp :
- Tuân lệnh!
Lập tức có hai hán tử khác xuất hiện túm lấy Phượng Phượng.
Cô ta không phản kháng. Có lẽ chỉ cần biết mình vẫn được sống là cô ta đã thỏa mãn rồi.
Mạnh Tinh Hồn chợt nói :
- Khoan đã!
Lục Hương Xuyên cười hỏi :
- Thế nào? Chẳng lẽ ngươi cũng thích... dùng cô ta? Hô hô! Thế cũng được! Chỉ cần ngươi đưa Lão Bá tới đây, dù sống hay chết, thì ngươi cần gì cũng được thỏa mãn hết.
Mạnh Tinh Hồn cố giấu sự khinh miệt nói :
- Ta chỉ muốn hỏi ngươi, vừa rồi ngươi nói đến Đồ bảo chủ?
Chàng đoán rằng cả Vạn Bằng Vương cũng chịu cảnh ngộ y như Lão Bá, bị tên thủ hạ thân cận nhất là Đồ Đại Bằng phản bội. Lục Hương Xuyên nhất định là đã cấu kết với tên này.
Như vậy là cuộc huyết chiến giữa Lão Bá và Vạn Bằng Vương chính là do Lục Hương Xuyên và Đồ Đại Bằng khởi xướng nhằm tiêu diệt bớt vây cánh còn trung thành với Lão Bá và Vạn Bằng Vương, và làm cho Lục Hương Xuyên cùng Đồ Đại Bằng được tín nhiệm thêm và hai chủ nhân lệ thuộc hơn vào chúng
Và quả thật âm mưu của chúng đã thành công.
Lục Hương Xuyên ngưng mục nhìn Mạnh Tinh Hồn một lúc rồi cười to nói :
- Bây giờ thì ngươi chẳng cần hỏi cũng biết trò diễn của chúng ta thành công như thế nào?
Mạnh Tinh Hồn nói :
- Việc gì? Trong trò diễn này ta đóng vai gì?
Lục Hương Xuyên cười đáp :
- Chỉ là vai phụ thôi!
- Vai phụ?
- Đúng thế! Lục Mãn Thiên mua ngươi để gây áp lực với Lão Bá, làm lão ta càng tín nhiệm ta hơn. Nhưng sau đó...
Mạnh Tinh Hồn hỏi :
- Sau đó thì sao?
Lục Hương Xuyên thở dài, tiếp :
- Không ngờ sau đó ngươi tự làm cho vai diễn của mình phức tạp thêm. Ta đã hối hận đáng lẽ không để ngươi tham gia vào tấn kịch này.
Quả thật hắn đã hối hận, vì đáng lẽ Mạnh Tinh Hồn chỉ là hạng thích khách vô danh.
Mạnh Tinh Hồn trầm mặc hồi lâu, chợt hỏi :
- Còn Cao lão đại? Chị ấy đóng vai gì?
Lục Hương Xuyên trả lời lấp lửng :
- Cô ta chỉ là một nữ nhân.
- Ý ngươi là...
- Ý ta là nữ nhân thì không thể thay đổi được bất cứ việc gì, cả cô ta cũng không ngoại lệ.
Mạnh Tinh Hồn phản đối :
- Thông thường trong những màn diễn, nữ nhân đều đóng vai trò trọng yếu.
Lục Hương Xuyên nói bằng giọng kiên quyết :
- Nhưng ta không muốn thế vì ta hiểu rõ nữ nhân có thể và không thể làm được gì.
Hắn cười vẻ tự đắc và nói thêm :
- Trong màn kịch này, chỉ có một người chủ xướng, đó là ta!
Mạnh Tinh Hồn lại hỏi :
- Chủ xướng sẽ hạ trường như thế nào?
- Đương nhiên mọi cảnh đều do chủ xướng dàn dựng thì màn kịch kết thúc thế nào đều theo ý của chủ xướng, cả số phận và việc sinh tử của tất cả các vai diễn.
Mạnh Tinh Hồn không hỏi nữa.
Càng biết rằng Lục Hương Xuyên tự cho mình là thiên tài thần thánh.
Những kẻ như vậy chẳng khác người điên là mấy, và thông thường chúng nhận một kết cục bi thảm.
Tiếc rằng bây giờ đã rất gần thời điểm hạ màn nên số phận của từng vai diễn đã được an bài không thay đổi được nữa.
Đến khi tấn màn hạ xuống, có lẽ chỉ còn mình Lục Hương Xuyên với vô số tử thi.
Ngoại trừ có kỳ tích xuất hiện, ngoài ra kết cục đã được quyết định.
Trông chờ vào kỳ tích là chuyện viển vông.
Tuy vậy, không phải là hoàn toàn không có kỳ tích.
Chương trước | Chương sau