pacman, rainbows, and roller s
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 121 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 27 - Lưới thù giăng sẵn

↓↓

Nhưng Cao lão đại lại lâm trọng bệnh, và đang mong được gặp mình. Chàng cũng không thể để Cao lão đại phải thất vọng.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vầng dương đã lên cao tỏa ánh nắng xuống khu rừng. Vẻ mặt Mạnh Tinh Hồn càng thêm ảm đạm. Chỉ cần nhìn vẻ mặt đó, đủ biết nội tâm chàng đang thống khổ thế nào.


Thạch Quần ngưng mục nhìn đối phương, lúc sau nói gằn từng tiếng :


- Còn có việc này ta cần nói với ngươi!


- Nói đi!


- Lần này đến đây, ta đã hạ quyết tâm, tuyệt đối không trở lại một mình.


Mạnh Tinh Hồn gật đầu, cười khổ đáp :


- Ta tin điều đó, vì rất hiểu tính ngươi.


Có lẽ trên thế gian không ai hiểu rõ Thạch Quần bằng Mạnh Tinh Hồn và trái lại.


Y là người có tình cảm ủy mị, nhưng tính cách lại hết sức cứng rắn, khi đã hạ quyết tâm là không bao giờ thay đổi, có chết cũng làm cho bằng được.


Mạnh Tinh Hồn hiểu rõ Thạch Quần vì chàng là người cũng có tính cách như bạn.


Thạch Quần nói :


- Nếu ngươi đồng ý thì chúng ta cùng quay về. Nhược bằng không...


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Nếu không thì sao?


Thạch Quần nghiến răng nhấn từng chữ :


- Nếu không, một trong hai chúng ta phải chết. Nếu chưa chết, ta quyết không trở về một mình mà mang theo ngươi, bất kể là ngươi sống hay chỉ là cái xác.


- Không có cách lựa chọn khác hay sao?


- Không!


Mạnh Tinh Hồn thở dài nói :


- Ngươi cũng biết rằng ta không khi nào lại giết ngươi.


Thạch Quần tiếp ngay :


- Nhưng ta lại có đủ nhẫn tâm để giết ngươi. Bởi thế tốt nhất ngươi đừng bức bách ta!


Y cúi thấp đầu nhìn chiếc tiêu đen nhánh trên tay rồi nói thêm :


- Ta biết võ công của mình không bằng ngươi. Nhưng qua hai năm, tình hình có thể thay đổi.


Mạnh Tinh Hồn tán đồng :


- Cũng có thể.


Thạch Quần nói tiếp :


- Một người khi nào cũng bị uy hiếp bởi đao kiếm đối phương so với kẻ ngủ yên trong vòng tay người khác thì trưởng thành nhanh hơn và học hỏi được nhiều hơn.


Y không nói rõ học hỏi cái gì, bởi vì Mạnh Tinh Hồn không cần nói cũng biết rõ.


Đó là cách giết người và học cách làm thế nào để khỏi bị giết.


Mạnh Tinh Hồn cười gượng nói :


- Ta đã nhận ra trong ống tiêu của ngươi có giấu ám khí.


Thạch Quần đáp :


- Đó là ta cố ý để ngươi biết đó thôi. Nhưng ngươi có thể nhận ra đó là loại ám khí gì không?


Mạnh Tinh Hồn lắc đầu :


- Không!


Thạch Quần nói :


- Suốt dãy Vân Quý mà ta vừa từ đó về, chẳng những nơi đó có xuất xứ võ công của phái Điểm Thương rất huyền bí mà còn là nơi ẩn cư của nhiều kỳ sĩ trong giang hồ mà ngươi không sao tưởng tượng hết được đâu.


Mạnh Tinh Hồn cười hỏi :


- Vì thế những gì ngươi đã học được, nhiều hơn ta tưởng tượng chứ gì?


- Không sai!


Mạnh Tinh Hồn thở dài nói :


- Thôi được, ta sẽ đi theo ngươi...


Chàng đi được mấy bước, đột nhiên lao tới trước, bàn tay nhanh như chớp gõ vào uyển mạch của Thạch Quần.


Coong!


Ống tiêu rơi xuống đất. Thì ra chiếc tiêu làm bằng sắt.


Sắc mặt Thạch Quần trở nên tái mét.


Mạnh Tinh Hồn nhìn y nói :


- Ta biết ngươi học được rất nhiều, nhưng chắc rằng ngươi còn chưa học được điều này!


Thạch Quần không đáp, vẻ mặt cũng không có biểu cảm gì.


Mạnh Tinh Hồn nói tiếp :


- Điều này vĩnh viễn không bao giờ ngươi học được, bởi vì ngươi không phải là hạng người sẵn sàng đối phó với bằng hữu.


Thạch Quần cất giọng ảm đạm :


- Vì thế bây giờ dù ngươi dùng thủ đoạn gì đối phó với ta, ta cũng không trách.


Mạnh Tinh Hồn lắc đầu :


- Không! Ta không định đối phó với ngươi.


- Vậy thì ngươi có thể đi!


- Đương nhiên ta cần phải đi!


Chàng nhìn bạn với ánh mắt đầy trìu mến, vỗ nhẹ vào vai Thạch Quần nói tiếp :


- Đương nhiên ta sẽ đi, nhưng là đi theo ngươi đến gặp Cao lão đại.


Thạch Quần cũng nhìn đối phương với ánh mắt trìu mến như vậy rồi chợt cười hỏi :


- Ngươi có biết vì sao ta không phòng bị ngươi không?


- Vì sao?


Thạch Quần cười đáp :


- Vì ta đã biết trước rằng ngươi nhất định sẽ theo ta trở về.


Mạnh Tinh Hồn cũng cười.


Nhìn vẻ mặt hai người lúc đó, không ai nghĩ rằng họ đang trải qua những biến cố vô cùng nguy hiểm, sẵn sàng đe dọa tính mạng từng người.


Chỉ có tình bằng hữu mới làm người ta trong lúc hiểm nghèo nhấn vẫn bình tĩnh và đáng yêu như vậy.


* * * * *


Vầng thái dương càng lên cao, trông Cúc Hoa viên lại càng tàn tạ.


Bên trong không một bóng người, hoàn toàn hoang vắng.


Từ lúc Mạnh Tinh Hồn đi qua Cúc Hoa viên không hề bị ai phát hiện, chẳng phải do chàng chọn thời điểm chính xác, cũng không phải do may mắn.


Thạch Quần nói :


- Khi ta đến đây thì Hoa viên đã vắng hoe thế này rồi.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Ngươi đến lâu rồi hay sao?


- Chưa lâu lắm.


Đột nhiên y thở dài nói thêm :


- Giá như ta đến sớm hơn một chút, Hoa Viên chắc không đến nỗi tàn tạ thế này.


Mạnh Tinh Hồn biết bằng hữu đang cảm hoài, chờ một lúc mới hỏi :


- Ngươi cùng đến đây với Cao lão đại, đúng không?


Thạch Quần gật đầu :


- Phải! Ta vừa từ Vân Quý về tới là Cao lão đại bảo ta lập tức dẫn chị ấy tới đây.


- Chị ta đến đây làm gì vậy?


- Đến chờ ngươi!


Mạnh Tinh Hồn nhíu mày hỏi :


- Chờ ta?


- Không sai! Cao lão đại nói rằng nếu ngươi chưa tới thì trước sau gì cũng sẽ tới.


Mạnh Tinh Hồn không nói gì, nhưng vẻ mặt rất khó coi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bỏ cuộc

Bỏ cuộc

Ngày đầu tiên cô gặp anh, tóc cô còn dài, còn xù, còn mảnh. Trên tay vẫn đeo mấy cái

27-06-2016
Mess

Mess

"Có bao giờ bạn nghĩ, tin nhắn kéo ta lại gần nhau? Bởi vì vì ai đó TIN bạn, nên bạn

24-06-2016
Một cõi duyên trần

Một cõi duyên trần

Choáng váng, anh định thần nhìn thấy nắp chiếc rương bật tung, anh tiến lại

24-06-2016
Sợi nắng

Sợi nắng

Chẳng ai thích một cái nắng gắng gỏt như muốn đốt cháy mọi thứ giữa trưa hè.

24-06-2016
Những năm tháng ấy

Những năm tháng ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016