Nụ cười thật vô tư lự.
bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Chừng như niềm hứng khởi từ Lão Bá truyền sang Lục Hương Xuyên.
Hắn cũng cười một cách thoải mái, hỏi :
- Lão nhân gia muốn làm gì?
- Ngươi còn nhớ hôm trước chúng ta có nói đến một địa danh là Khoái Hoạt Lâm không?
Lục Hương Xuyên chợt thấy tim mình đập mạnh, ngập ngừng hỏi :
- Lão nhân gia muốn...
Lão Bá nhấp nháy mắt vẻ tinh quái :
- Phải, chính ta muốn làm việc đó!
Lục Hương Xuyên cũng cười.
Lão Bá nói tiếp :
- Ngươi ngạc nhiên hay sao? Chẳng lẽ ta không nên làm việc đó nữa?
Lục Hương Xuyên vội đáp :
- Hoàn toàn không! Lão nhân gia chỉ mới hơn sáu mươi tuổi, thậm chí còn đang thời kỳ sung mãn về tinh thần và thể lực. Một người vào độ tuổi đó mà không gần gũi nữ nhân mới là điều đáng ngạc nhiên.
- Chính thế! Khá nhiều người trước khi làm một việc quan trọng nào đó thường tìm cho mình thú vui. Ta cũng thế, và thông thường trước mỗi việc quan trọng ta tìm đến nữ nhân, và điều này làm cho công việc rất có hiệu quả.
Lục Hương Xuyên tán thành :
- Trước đây thuộc hạ đôi khi cũng vậy!
- Nếu thế thì chúng ta đi thôi!
Lục Hương Xuyên bỗng cười đầy bí ẩn :
- Lão nhân gia! Chẳng cần phải đi đâu!
Lão Bá nhíu mày hỏi :
- Sao vậy?
- Bởi vì sau lần đó, thuộc hạ đã chọn mấy nữ nhân tuyệt nhất ở Khoái Hoạt Lâm mang về đây rồi!
Lão Bá lại càng vui thích.
Chẳng những tên thủ hạ thân tín này làm rất tốt nhiệm vụ của mình mà còn hiểu tâm ý chủ nhân, có được người như thế bên mình thì còn gì hơn nữa?
* * * * *
Chỉ sau một lát, thiếu nữ được đưa tới phòng Lão Bá.
Người ta thường nói Khoái Hoạt Lâm là nơi quy tụ tiên nữ của các tiên nữ, là vườn hoa trong các vườn hoa, câu nói đó không ngoa tí nào!
Mắt nhìn thiếu nữ được mang đến, Lão Bá liền mê mẩn cả người.
Có lẽ trên thế gian không tìm đâu được nữ nhân nào hoàn hảo hơn.
Ngắm nhìn thiếu nữ hồi lâu với ánh mắt ngưỡng mộ và ham muốn, cuối cùng Lão Bá mới nhẹ giọng hỏi :
- Cô ta tên gì?
Lục Hương Xuyên đáp :
- Cô ta họ Cao, tên là Phượng Phượng. Vì xinh đẹp và hiền dịu nhất ở Khoái Hoạt Lâm nên Cao lão đại cho làm con nuôi của mình.
- Mấy tuổi?
- Năm nay cô ấy vừa mười sáu.
Lão Bá cười nói :
- So với ta, một thiếu nữ mười sáu thì trẻ quá!
- Nếu lão nhân gia không thích thì có thể đổi người khác.
Lão Bá lắc đầu :
- Nói vậy chứ không sao. Hồi còn trẻ, ta thường tìm những nữ nhân nhiều tuổi hơn mình. Còn bây giờ già lại thích tiểu cô nương. Họ sẽ làm ta trẻ lại chút ít.
Lục Hương Xuyên nói thêm :
- Phụ thân cô nương đó vốn là một vị hàn nho nhưng gia cảnh ngày càng sa sút, bởi thế cô ta còn biết cả cầm kỳ thi họa nữa đấy!
- Ta cần nữ nhân chứ không phải tài nhân. Dù sao thế cũng tốt.
Lục Hương Xuyên gật đầu :
- Nữ nhân có thể nói những câu chuyện thú vị thường làm ta cao hứng hơn. Nếu không vì một biến cố đặc biệt, cô ta đã không lưu lãng tới bước này...
Hắn nói xong thấy Lão Bá không sai bảo gì thêm liền cáo từ lui về, nhưng bị Lão Bá gọi lại hỏi :
- Hôm nay ta chấp nhận thiếu nữ này, không phải hoàn toàn chỉ do hưng phấn. Ta hy vọng nó sẽ cho ta một nhi tử, bởi vậy cần biết rõ gia cảnh...
Lục Hương Xuyên gật đầu tỏ vẻ hiểu ý.
Lão Bá liền hỏi :
- Cô ta còn cha mẹ chứ?
Lục Hương Xuyên lắc đầu :
- Thuộc hạ đã nói, cha cô ta là hàn nho nhưng gặp nạn mà sa sút, túng bấn, cả cha mẹ cô ta chết trong buồn khổ, buộc cô ta phải lưu lạc tới đây.
Lão Bá hỏi tiếp :
- Còn người thân thích?
Lục Hương Xuyên đáp :
- Vì không còn ai thân thích nên Cao lão đại mới nhận làm con nuôi và cho sang họ mình.
Lão Bá gật đầu :
- Vậy là tốt! Sau khi ta đi rồi hãy để cô ta ở hẳn lại đây, ngay trong phòng này và tìm vài bà vú hầu hạ cho cẩn thận. Nếu sau vài ba tháng mà vẫn không có triệu chứng gì thì để cô ta đi...
Lục Hương Xuyên cúi đầu lĩnh mệnh, còn thêm một câu :
- Lão nhân gia hôm nay sẽ đạt được nguyện vọng.
- Ta cũng hy vọng như thế. Ngươi đi đi!
Lục Hương Xuyên vội vã cáo từ.
Lão Bá ngắm nhìn Phượng Phượng một lúc nữa rồi mới giải Thùy huyệt cho cô ta.
Ông không muốn cưỡng chiếm mà để thiếu nữ hoàn toàn tự nguyện, vì ông hy vọng thiếu nữ sẽ sinh hạ cho mình một hài tử nối dõi tông đường.
Ý nguyện thiêng liêng của một người trước thời điểm quyết định vận mệnh.
Phượng Phượng bị chinh phục khá nhanh, cuối cùng cả hai thân thể đều nóng ran chừng như đang hòa hợp lại, tan biến vào nhau...
Trong khi đôi nam nữ quằn quại trong cơn hoan lạc lên tới đỉnh điểm thì chợt cửa phòng bị chưởng lực đánh vỡ tan và một nhân ảnh lướt vào phòng, đồng thời có bảy ánh hàn tinh bắn thẳng vào tấm lưng trần của Lão Bá.
Chương trước | Chương sau