Duck hunt
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 129 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 10 - Giáng trả đích đáng

↓↓

Thân ảnh Lão Bá đột nhiên cử động.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ngọn nhuyễn tiên vừa vung tới thì Lão Bá đã tiếp cận ngay vừa trong vòng khống chế của nó. Khi tên hán tử còn chưa kịp thắt chặt ngọn roi lại quấn cổ đối phương như những trường hợp thông thường khác thì đã bị điểm trúng yết hầu, không kịp kêu lên tiếng nào, toàn thân rũ xuống như đống giẻ rách.


Ngay lúc đó vòng cương hoàn đánh tới với uy lực ngàn cân, tỏa ánh sáng rợp mắt.


Một chiếc đòn bằng thép từ phía sau phóng tới, làm vòng cương hoàn đánh keng một tiếng lại rơi ngay xuống đất. Tên hán tử vừa đánh ra vòng cương hoàn còn chưa kịp trở tay thì lại bị một chỉ khác điểm trúng yết hầu, máu phun ra như bị chọc tiết.


Vẫn không nghe tiếng kêu nào phát ra.


Mũi chủy đao bị chưởng lực làm chệch hướng, tên này chưa kịp thu đao về đã bị chưởng thứ hai đánh bật cả vào tường, cả bộ ngực nát nhừ.


Tên hán tử thứ tư xuất ngọn Phán Quan bút, còn chưa hết tầm thì bị chiếc Thiết đảm đánh bạt đi, Lục Mãn Thiên thừa thế quật ngược đầu Thiết đảm vào đầu hắn làm óc não bắn ra tung tóe.


Đó là võ công của Lão Bá và Thiết Đảm Kim Cương Lục Mãn Thiên.


Chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung: thần tốc.


Nhanh đến mức không sao tưởng tượng được, ngay cả Lục Hương Xuyên cũng không kịp nhận ra cử động của họ.


Lục Mãn Thiên đã nhanh, Lão Bá lại càng nhanh.


Trong suốt cuộc đấu với cả năm cao thủ thượng thặng, chỉ phát ra một tiếng la thảm.


Đó là tiếng la của Phương Cương khi bị ném vào đống lửa của chiếc xe ngựa đang cháy rừng rực bên ngoài phòng. Đó là chiếc xe ngựa của Lão Bá và Lục Mãn Thiên dùng để tới Hàng Châu.


Phương Cương là nạn nhân cuối cùng. Lão Bá chộp lấy hắn, vừa ném vào đống lửa vừa nói :


- Ngươi định thiêu chết chúng ta thì chính ngươi phải bị chết thiêu trong lửa.


Tiếng la thảm của Phương Cương chỉ vang lên một lần rồi lập tức bị ngọn lửa rừng rực nuốt chửng.


* * * * *


Lục Hương Xuyên phải nằm trị thương ba ngày mới bình phục.


Y đến gặp Lão Bá, ánh mắt đầy cảm kích và hối hận.


Lão Bá biết tên thủ hạ đắc lực của mình định nói gì, liền mở lời trước :


- Ngươi không có lỗi gì!


Lục Hương Xuyên cúi thấp đầu nói :


- Lão nhân gia, thuộc hạ đã sơ xuất, chẳng những không bắt được Hàn Đường mà suýt nữa làm hại đến lão nhân gia và gia thúc...


Lão Bá cười, nhẹ giọng :


- Hàn Đường không tới đó, và bây giờ đã bị trọng thương bởi người của Vạn Bằng Vương.


Lục Hương Xuyên ngớ người hỏi :


- Chẳng lẽ tin tức của chúng ta không đúng?


Lão Bá lắc đầu :


- Cái đó ta sẽ giải thích cho ngươi sau.


Lục Hương Xuyên im lặng, không dám hỏi thêm.


Lão Bá lại nói :


- Lần này tuy ngươi bị thương nhưng bọn chúng đã phải trả giá đắt...


Lục Hương Xuyên chợt nhớ lời tên cung thủ khi ở Đại Phương khách điếm, liền hỏi :


- Lão nhân gia, ngoài Phương Cương, cả bốn tên hôm đó cũng là Đàn chủ của Thập Nhị Phi Bằng bang?


Lão Bá gật đầu :


- Bây giờ không còn Thập Nhị Phi Bằng bang nữa mà chỉ còn Thất Phi Bằng bang thôi!


Lòng khâm phục của Lục Hương Xuyên đối với Lão Bá chợt tăng lên gấp bội.


Đây là lần đầu tiên y thấy Lão Bá động thủ. Cả Thập Nhị Phi Bằng bang không tên nào không thuộc hàng nhất lưu cao thủ võ lâm, thế nhưng đối với Lão Bá, chúng chưa đáng là đối thủ một chiêu.


Lão Bá tiếp :


- Chúng ta đã cho Vạn Bằng Vương một bài học. Nhất định từ nay chúng không dám hỗn xược với chúng ta nữa, và cũng bớt thói ngông cuồng đi.


Lục Hương Xuyên trầm mặc một lúc rồi với hỏi :


- Chúng ta không có hành động gì tiếp theo ư?


Lão Bá đứng lên chắp tay đi lại trong phòng một lúc rồi chậm rãi trả lời :


- Tạm thời chúng ta cũng chưa nên có hành động gì.


Tuy không dám hỏi, nhưng trên mặt Lục Hương Xuyên lộ rõ nét nghi hoặc.


Sau trận đại thắng vừa qua, tại sao phải án binh bất động? Đó không phải là tác phong của Lão Bá xưa nay.


Lão Bá hiểu ngay, từ tốn giải thích :


- Ngươi cũng biết đấy. Chúng ta bị tổn thất cũng không nhẹ. Lúc này chính là thời gian để củng cố lực lượng. Ngươi còn chưa biết một điều rằng trước mắt, chúng ta không chỉ có một kẻ thù là Thập Nhị Phi Bằng bang. Rất có thể nếu chúng ta truy ép quá, chúng sẽ liên kết lại. Hơn nữa thế lực của Vạn Bằng Vương tuy có tổn thất nhưng muốn đối đầu trực diện không phải dễ.


Ông đưa mắt nhìn ra cửa sổ hồi lâu rồi chợt thở dài nói sang chuyện khác :


- Thu đã tàn. Mùa đông sắp đến rồi...


Quả vậy. Trước vườn, cây ngô đồng đã gần như trụi hết lá, run rẩy dưới ngọn gió thu.


Lục Hương Xuyên lặng thinh một lát rồi không nhịn được, bất chợt buông câu hỏi :


- Lão nhân gia, Dịch Tiềm Long không tới sao?


Lão Bá quay lại, lắc đầu :


- Không hiểu sao chưa thấy tới.


Lần đầu Lục Hương Xuyên bỗng thấy lo lắng, thậm chí có phần hoảng sợ.


Quả thật trong thời gian qua, lực lượng của Hoa Viên tổn thất không ít. Tôn Kiếm chết, Hàn Đường trọng thương, có thể không còn tiếp tục giúp được gì cho tổ chức nữa.


Mấy chục người bị tiệu diệt ở Vạn Cảnh Sơn Trang...


Bây giờ Dịch Tiềm Long lại không biết tình hình thế nào.


Lục Hương Xuyên hiểu rõ Dịch Tiềm Long có địa vị rất quan trọng trong tổ chức.


Nếu người này có lòng nào thì sẽ là một tổn thất thật hết sức đáng sợ.


Lão Bá thêm :


- Ta đã cho thúc thúc ngươi đi hỏi vì sao Dịch Tiềm Long không đến theo hẹn. Ta tin ông ấy nhất định có lý do chính đáng.


Lục Hương Xuyên lo lắng buột miệng hỏi :


- Nếu không thì sao?


Lão Bá không đáp, nhưng trong đôi mắt ánh lên một đốm sáng.


Lục Hương Xuyên ân hận rằng mình vừa hỏi một câu thừa.


Lão Bá khoát tay nói :


- Thương thế ngươi chưa hoàn toàn bình phục. Trong hai ngày tới, ngươi không cần phải đến gặp ta.


Lục Hương Xuyên cúi đầu đáp khẽ :


- Dạ...


Lão Bá tiếp :


- Nhiệm vụ trước mắt của ngươi là điều trị thương thế và giữ mình cẩn thận, vì sau này công việc của ngươi sẽ nặng nề hơn trước rất nhiều.


Lục Hương Xuyên hiểu điều đó nghĩa là từ nay địa vị của mình càng được củng cố thêm, sự tín nhiệm của Lão Bá đối với y càng lớn hơn trước.


Y chợt thấy lòng mình run lên, cảm động nói :


- Thuộc hạ xin tuân lệnh, lão nhân gia...


Lão Bá chợt quay lại, nhìn sâu vào mắt Lục Hương Xuyên hỏi :


- Hình như ngươi muốn hỏi ta điều gì?


- Dạ không...


- Chẳng lẽ ngươi không muốn biết Lâm Tú đi đâu?


Lục Hương Xuyên trầm ngâm một lúc mới trả lời :


- Thuộc hạ không muốn biết. Cho dù cô ấy đi đâu, nhất định đều có lý do chính đáng!


Lão Bá cười vang nói :


- Ngươi quả là đáng mặt một nam tử hán, không làm ta thất vọng.


Biết không còn việc gì thêm, Lục Hương Xuyên cáo từ trở về phòng mình.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Nợ nhau lời xin lỗi

Nợ nhau lời xin lỗi

Mối tình đầu đã khiến trái tim cô băng lạnh đi. Cô thấy hận người cô đã yêu say

30-06-2016
Bữa cơm gia đình

Bữa cơm gia đình

Thế đó, nhà là nơi gửi gắm yêu thương, là nơi chào đón và che chở cho tôi khi bị

24-06-2016
Bây giờ ba ở đâu?

Bây giờ ba ở đâu?

Mẹ làm thư ký văn phòng nên dễ bị lôi cuốn. Tôi hơi khó chịu vì chiếc váy đầm mẹ

30-06-2016
Người bới rác

Người bới rác

Có một đêm, ông cai thầu đi kiểm tra, từ rất xa, ông ta đã nghe thấy những tiếng rên

30-06-2016
Phận phù du

Phận phù du

Phải, con người có số, có phận, nhưng cũng do bản thân không vượt lên số phận ấy,

24-06-2016
Sinh sau vài phút

Sinh sau vài phút

Và cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ đánh đổi tất cả để Trang luôn được

30-06-2016