Snack's 1967
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 139 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 10 - Giáng trả đích đáng

↓↓

Lục Hương Xuyên biết rõ ràng nếu có người đến cứu mình tất đang ở trong xe kiệu.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trong tình thế này, nếu không chịu ra nhất định sẽ bị hỏa thiêu, cháy thành than cùng xe kiệu. Nếu liều mạng nhảy ra khỏi xe, tình thế cũng chẳng có gì khả quan hơn, nhất định sẽ bị cung nỏ bắn chết.


Quả thật Vạn Bằng Vương đã tính kế vẹn toàn.


Nhưng Vạn Bằng Vương có đánh lừa được Lão Bá không?


Thực tế đã chứng minh đang có người đến cứu Lục Hương Xuyên, nghĩa là Lão Bá đã tính sai nước cờ, để thủ hạ của mình sa vào cạm bẫy.


Nếu vạn nhất người đến ứng cứu chính là Lão Bá thì tình hình sẽ trở nên hết sức nghiêm trọng. Không ai dám lường trước chuyện gì sẽ xảy ra nếu Lão Bá bị tiêu diệt.


Phương Cương đã đứng lên tới gần cửa sổ, nhìn vào chiếc xe đã trở thành rừng lửa, gào to :


- Tôn Ngọc Bá! Để xem lần này ngươi có chạy thoát khỏi đám lửa đó không?


Lại một loạt hỏa tiễn khác bắn ra, tất cả đều nhằm vào chiếc xe đang hừng hực chảy.


Lục Hương Xuyên chợt thấy lòng nhói lên. Nếu chính Lão Bá đang ở trong xe thì dù mọc cánh cũng không thoát chết, cũng đồng nghĩa với việc đạo tiêu ma trưởng trong suốt vùng Giang Hoài và trên toàn cõi võ lâm.


Phương Cương ngửa mặt cười to một tràng đầy đắc ý.


Cả bốn tên đứng ở cuối phòng vốn từ đầu không lộ chút biểu hiện gì, bây giờ nét mặt cũng không giấu được sự đắc ý.


Đột nhiên từ ba bức tường phía trước và hai bên phòng vang lên những tiếng rú ghê rợn, tiếp đó những chiếc nỏ bị ném ra khỏi tường rồi cả mấy chục người liên tiếp bắn nhào ra khỏi những lỗ hổng bị phá rộng.


Bấy giờ Lục Hương Xuyên mới biết những bức tường đó được xây kín bằng những ngăn bí mật và bọn cung thủ của Thập Nhị Phi Bằng bang ẩn nấp trong đó mai phục theo kế hoạch được tính toán rất cẩn thận.


Bọn cung thủ bị đẩy khỏi các ngăn bí mật gục xuống chết ngay trong phòng.


Biến cố bất ngờ này là kiệt tác của ai vậy?


Phương Cương lại biến sắc, liền cúi xuống kéo lên một tên cung thủ, chỉ thấy sắc mặt hắn đã đen xạm lại, máu vẫn tiếp tục từ miệng rỉ ra nhưng đã đoạn khí.


Xem xét khắp người không thấy thương tích gì, chắc đã bị thứ chưởng lực kỳ dị nào đó làm cho táng mạng.


Từ trong những ngách tường bí mật bốn phía được phục sẵn bốn mươi tám tên cung thủ, nhưng đã có hơn ba mươi tên bị đánh bật ra chết trong phòng ăn, chỉ còn lại mười mấy tên hoảng loạn bỏ chạy tứ tán.


Phương Cương nhặt lên một chiếc ghế ném mạnh ra cửa vào chiếc xe đang bốc cháy.


Những tàn lửa bay tứ tung, chiếc xe bị vỡ tan, nhưng không thấy người nào trong đó.


Hắn chợt hiểu ra rằng mình đã trúng kế giương đông kích tây của đối phương.


Căn cứ vào tình hình mà suy đoán thì chủ lực trên xe đã sớm thoát ra bí mật tiếp cận và đột nhập vào nơi bọn cung thủ đang phục kích, để lại người đánh xe cảm tử hư trương thanh thế xông thẳng vào cửa chính đánh lừa bọn cung thủ.


Hiển nhiên kế hoạch được bố trí hết sức chu đóa đã thất bại thảm hại.


Trên thực tế, Vạn Bằng Vương chỉ lừa được có một mình Lục Hương Xuyên, nhưng biết đâu đó cũng là cạm bẫy?


Phương Cương tuyệt vọng gào lên :


- Tôn Ngọc Bá! Ngươi đã tới đây sao còn không chịu lộ diện?


Hình như trong ngăn tường bí mật phát ra tiếng cười nhạt.


Phương Cương nộ khí xung thiên, lao tới phía vừa phát ra tiếng cười.


Chợt một loạt tiếng loảng xoảng vang lên, không giống tiếng đao kiếm, tuy cũng là âm thanh của thứ binh khí nào đó bằng sắt thép nhưng âm thanh không sắc ngọt mà thô hơn.


Trống ngực Lục Hương Xuyên đập rộn lên.


Y thầm nghĩ :


- Đó là tiếng Thiết đảm của thúc thúc!


Đúng vậy! Chính Lục Mãn Thiên tay cầm Thiết đảm từ sau một bức tường đánh vỡ một mảng lớn xông ra, nhưng khi bước vào phòng ăn, chiếc Thiết đảm được thu vào người, thái độ đường hoảng đĩnh đạc như thực khách.


Phương Cương kinh hoảng quay lại tức tối hỏi :


- Ngươi là ai?


Lục Mãn Thiên không đáp, nhếch môi cười rút cây Thiết đảm vung lên. Từ chiếc đòn thép phát ra những tia sáng rợp mắt và tiếp rít ghê rợn.


Trên giang hồ không ai lạ gì nhân vật quái kiệt nổi danh mấy chục năm nay Thiết Đảm Kim Cương Lục Mãn Thiên.


Phương Cương líu ríu hỏi :


- Các hạ... là Lục Mãn Thiên?


Thiết Đảm Kim Cương cười đáp :


- Thì ra cuối cùng ngươi cũng nhận ra kẻ hèn này...


Phương Cương lại hỏi :


- Tôn Ngọc Bá đâu?


Lục Mãn Thiên phản vấn :


- Ngươi muốn gặp ông ta?


Phương Cương bối rối gật đầu :


- Ta... từ lâu vốn mong được gặp hắn!


- Ngươi không sợ ư?


Phương Cương cố lấy can đảm, làm ra vẻ điềm nhiên :


- Ta... sợ gì chứ?


- Nếu vậy ngươi cứ việc quay lại mà xem!


Phương Cương giật nảy mình, nhưng vẫn quay người lại, đã thấy một người bình thản khoanh tay đứng cách mình chỉ ba bước, sắc mặt lạnh lùng, đáng sợ.


Thoạt nhìn, người xuất hiện hết sức bất ngờ này ăn vận như một lão nông phu, nhưng thần tình toát ra sự uy nghiêm không sao hình dung được.


Phương Cương bất giác lùi lại hai bước, run giọng hỏi :


- Ngươi là... Tôn Ngọc Bá?


Lão Bá bình thản gật đầu.


Phương Cương đột nhiên lao người nhảy tới bên Lục Hương Xuyên gào lên :


- Các ngươi có cần tính mạng của hắn không?


Lão Bá vẫn đứng bất động, trả lời :


- Đương nhiên cần!


Phương Cương tiếp :


- Nếu vậy thì nhanh lùi ra!


Lục Mãn Thiên cười nói :


- Ngươi không muốn lấy luôn tính mạng của chúng ta nữa sao?


Lão Bá tiếp lời :


- Nếu ngươi làm hại dù chỉ một sợi tóc của Lục Hương Xuyên thì cả Thập Nhị Phi Bằng bang phải trả giá!


Phương Cương vung chân định giẫm vào ngực Lục Hương Xuyên, nhưng chưa kịp giẫm xuống thì chợt phát hiện thấy Lão Bá đã xuất hiện ngay trước mặt mình.


Thân pháp thần tốc như vậy, chẳng những chưa bao giờ hắn được chứng kiến mà còn không bao giờ ngờ tới.


Lão Bá lạnh giọng :


- Ngươi dám ư?


Phương Cương chưa kịp có phản ứng gì thì đã cảm thấy từ miệng mình có một vòi nước trào ra mặn chát, không hiểu đối phương đã xuất thủ thế nào?


Hắn không biết làm gì hơn đành lùi lại đến tận bốn tên trung niên hán tử mãi đến lúc đó vẫn đứng bất động.


Không những Phương Cương hoảng sợ, mà cả bốn tên hán tử được chứng kiến tận mắt những gì vừa diễn ra cũng đều đứng phát ngơ, không biết nên đối phó thế nào.


Phương Cương gào lên, với mục đích trấn an cho đồng bọn :


- Tên họ Tôn! Có giỏi ngươi cứ xông vào đây, cùng chúng ta quyết một trận sinh tử.


Lão Bá từ từ bước đến gần, cười nói :


- Đúng thế! Đây mới đúng là những nhân vật chủ yếu được Vạn Bằng Vương phái đến làm chủ lực cho cuộc tiếp kiến hôm nay.


Rồi quay lại hỏi một tên cung thủ duy nhất còn sống mà chưa chạy khỏi phòng :


- Chúng đều là các Đàn chủ trong Thập Nhị Phi Bằng bang, đúng chứ?


Tên cung thủ gật đầu cung kính đáp :


- Dạ...


Phương Cương biến sắc :


- Thì ra trong hàng ngũ chúng ta có gian tế do ngươi cài vào.


Hắn chưa dứt lời thì cả bốn tên kia đã xuất thủ bằng nhiều loại binh khí khác nhau gồm một mũi Chủy đao, một chiếc Phán Quan bút, một vòng Cương hoàn và một chiếc Nhuyễn tiên.


Bốn thứ binh khí nhất loạt phát ra nhằm đối phó với một người, có thứ dài, có thứ ngắn không cần nói đến sự bất ngờ mà chỉ cần nhìn chiêu thức cũng biết những người sử dụng nó đều là những cao thủ thượng thặng, thuộc hàng nhất lưu trên võ lâm.


Trong tay những nhân vật như vậy, tất nhiên các thứ binh khí đều phát huy cao độ uy lực của chúng, thứ ngắn thì hiểm, thứ dài thì cường, nhất là tập trung uy lực đánh một người thì khó lòng thoát hiểm.


Thấy bốn thứ binh khí phát ra với uy lực kinh hồn như vậy, cả Lục Hương Xuyên vốn dạn dày trận mạc và cũng là cao thủ thuộc hàng nhất lưu cũng phải phát run.


Y chợt hiểu võ công của bốn người kia tuyệt nhiên không kém gì Phương Cương mà mình vừa được lãnh giáo.


Mặc dù vậy, tuy bốn loại binh khí đã xuất phát, nhưng hầu như cơ hội để thi triển sở trường đều không có.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Nụ hôn ngược nắng

Nụ hôn ngược nắng

Có những người, suốt đời chỉ đi tìm một nụ hôn... *** Có những con người suốt

29-06-2016
Ba viên bi màu đỏ

Ba viên bi màu đỏ

Có hai cậu bé nữa như thế ở làng này. Chúng nghèo lắm. Ông Jim nhà tôi cứ thích đổi

29-06-2016
Lời xin lỗi muộn màng

Lời xin lỗi muộn màng

"Mẹ thương con biển hồ lai láng Con thương mẹ tính tháng tính ngày." *** Tại ngôi nhà

23-06-2016
Mẹ con Đậu Đũa

Mẹ con Đậu Đũa

 Tôi ngồi như pho tượng. Người cha ngượng ngùng xọc tay vào túi quần, lom khom tấm

01-07-2016
Mùa ta đã yêu

Mùa ta đã yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Cái mụn

Cái mụn

I. Một cái mụn bọc mọc sát khóe miệng nhưng ở vị trí không éo le cho lắm bởi nó

25-06-2016
Lời xin lỗi nho nhỏ

Lời xin lỗi nho nhỏ

Tự dưng Trâm đi ngang qua tôi trên phố đông người, thản nhiên không hề biết. Tôi hơi

28-06-2016