Polly po-cket
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 90 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 7 - Tiền Nhân Hậu Quả

↓↓

- Phải làm sao mới đủ tư cách ?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lão đầu nói:


- Thứ nhất, thân thế phải thanh bạch!


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Người đi giết người, tại sao phải cần thân thế thanh bạch ?


Lão đầu nói:


- Bởi vì y chỉ cần để lại trong ký ức người ta điểm gì bất lương, trước và sau khi xuất thủ, thế nào cũng có người nghi ngờ đến y, vạn nhất hành động của y bị người điều tra ra, chúng tôi sẽ không khỏi bị liên lụy!


Lục Tiểu Phụng thở ra:


- Có lý!


Đến giờ chàng mới biết, thì ra chỉ có những người thân thế thanh bạch, mới có đủ tư cách đi giết người.


Lão đầu nói:


- Thứ hai, dĩ nhiên là phải có trí tuệ và kiên nhẫn, thứ ba, phải có thể chịu khổ chịu cực, nhẫn nhục chịu đựng, người nào thích tiếng tăm, nhất định không thể nào làm được!


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Vì vậy những người làm chuyện này, đều phải là những kẻ vô danh?


Lão đầu nói:


- Không những phải là kẻ vô danh, còn phải biết ẩn hình.


Lục Tiểu Phụng thay đổi nét mặt:


- Ẩn hình ? Người làm sao ẩn hình được ?


Lão đầu cười nói:


- Cách ẩn hình có nhiều thứ, không phải là yêu thuật!


Lục Tiểu Phụng nói:


- Tôi không hiểu.


Lão đầu đưa ly rượu lên:


- Ông có thấy trong rượu này có gì không ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Có rượu.


Lão đầu đổ ly rượu lại vào trong bình:


- Bây giờ ông còn thấy rượu trong ly không ?


Dĩ nhiên là không thấy, bởi vì ly rượu ấy đã trộn vào chỗ rượu khác. Lão đầu nói:


- Ông nhìn không thấy, vậy ly rượu không phải là đã ẩn hình rồi sao ?


Lục Tiểu Phụng suy nghĩ, chàng phảng phất đã hiểu ra đạo lý, nhưng còn chưa hoàn toàn hiểu thấu.


Lão đầu nói:


- Bọt sóng nhập vào biển, rượu đổ vào bình, là như đã ẩn hình rồi, bởi vì người khác chẳng còn thấy chúng đâu, chẳng còn tìm ra chúng đâu, có một số người cũng vậy!


Lão mỉm cười nói:


- Những người ấy chỉ cần vào trong một đám người, sẽ giống như một hột gạo rơi vào trong thúng. Bất cứ người nào muốn tìm hột gạo lấy nó ra cũng rất khó khăn, như vậy xem như y đã ẩn hình rồi!


Lục Tiểu Phụng thở phào một hơi, cười khổ nói:


- Bình thời dù ông có đi qua đi lại trưóc mặt tôi, tôi cũng nhất định không nhìn ra được ông có chỗ nào đặc biệt!


Lão đầu vỗ tay:


- Đúng là cái đạo lý đó, tôi biết ông nhất định sẽ hiểu mà!


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Trừ chuyện đó ra, còn có một cách khác!


Lão đầu hỏi:


- Sao ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Nếu ông còn là một kẻ có thân phận, ví dụ như, nếu ông là một đại hiệp Giang Nam, thì coi như ông cũng đã ẩn hình rồi, bởi vì người khác chỉ thấy thân phận đại hiệp của ông, mà không thấy được ông là tay thích khách giết người!


Lão đầu cười nói:


- Học một biết mười, nho tử quả nhiên khả giáo.


Lão lại nói tiếp:


- Nhưng một người đã có bao nhiêu đó điều kiện, cũng còn chưa đủ.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Còn phải có điều kiện gì nữa ?


Lão đầu nói:


- Muốn làm nghề này, còn phải có một thứ bản năng kỳ dị như dã thú, phải phản ứng nhanh nhẹn, nguy hiểm còn chưa lại, đã có cảm giác mà chuẩn bị trước, vì vậy tôi nhìn trúng người nào, còn phải khảo nghiệm y có phải có thứ bản năng đó không.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Khảo nghiệm ra sao ?


Lão đầu nói:


- Một người chỉ ở trong hoàn cảnh sống chết như mành treo chuông, mới đõem hết tiềm lực ra phát huy, vì vậy tôi phải nhất định để cho y gặp phải đủ các thứ nguy hiểm!


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Có phải ý của ông là, ông còn sai đủ các thứ các dạng người lại ám toán y ?


Lão đầu nói:


- Đúng vậy.


Lục Tiểu Phụng rốt cuộc hiểu ra:


- Những người ám toán Nhạc Dương, đều là người ông phái lại khảo nghiệm y ?


Lão đầu nói:


- Đúng vậy!


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Nếu y chịu không nổi khảo nghiệm, không phải sẽ bị chết dưới tay những người đó sao ?


Lão đầu hững hờ nói:


- Nếu y chịu không nổi khảo nghiệm, sau này có hành động cũng sẽ bị chết thôi, chi bằng chết sớm hơn một chút, khỏi liên lụy người khác.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Gã đánh cá một mắt và gã mặt ngựa đều là môn hạ của ông ?


Lão đầu nói:


- Bọn họ chỉ bất quá là cái vỏ bên ngoài của trai đào, vĩnh viễn không bao giờ chạm vào được tới bên trong.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Con gái ông giết họ, chỉ vì bọn họ đã để lộ thân phận trước mặt tôi ?


Lão đầu thở ra nói:


- Tiểu nữ cũng là một thiên tài, cái tật duy nhất của nó là thích giết người quá.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Còn Hạ thượng thư ?


Lão đầu nói:


- Tôi đã nói rồi, nó là một thiên tài, nhất là lúc đối phó với đàn ông.


Lục Tiểu Phụng rốt cuộc hiểu ra, Hạ thượng thư muốn giết chàng, chỉ bất quá vì muốn làm vui lòng Ngưu Nhục Thang.


Lão đầu cười khổ:


- Chỉ bất quá, cái thứ thiên tài ấy trời sinh, có chỗ nó không giống tôi!


Lục Tiểu Phụng nói:


- Nhưng Như Ý Lan Hoa Thủ không phải là trời sinh.


Như Ý Lan Hoa Thủ và Hóa Cốt Miên Chưởng đều là những tuyệt kỹ vũ công đã thất truyền trong giang hồ lâu năm, mấy năm gần đây trong giang hồ không những không có ai sử dụng được, ngay cả gặp cũng còn chưa gặp qua.


Lão đầu lại nhâm nhi thêm miếng rượu, nhẫn nha nói:


- Tư chất luyện võ của nó cũng không tệ, chỉ bất quá thân thể hơi yếu một tí, vì vậy tôi chỉ dạy cho nó một hai loại công phu.


Lục Tiểu Phụng thay đổi sắc mặt:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Tình yêu và thù hận

Tình yêu và thù hận

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Tóc dài

Tóc dài

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Rơi tự do

Rơi tự do

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện " Chuyện đời sinh viên") Tôi đang thích

24-06-2016
Khúc nhạc trong tôi

Khúc nhạc trong tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Dẫu

25-06-2016
Ông nội

Ông nội

(truyenngan. com. vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Mẹ bảo:

27-06-2016