Snack's 1967
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 81 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 22 - Lưới trời Lồng Lộng Tuy Thưa Mà Không Lọt

↓↓
Công Tôn Đại Nương nói :


-Bây giờ ngươi có thể giết ta được rồi, vì lý lẽ là ta muốn trốn đi hoặc chống lại sự bắt bớ.


Kim Cửu Linh đáp :


-Lần này đại nương nói đúng lắm.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Công Tôn Đại Nương nghiến răng nói :


-Sau khi ta chết rồi vụ này sẽ thành tử vô đối chứng và ngươi vĩnh viễn ung dung ngoài vòng pháp luật.


Công Tôn Đại Nương nói tiếp :


-Nay ngươi đã đạt được tâm nguyện đó.


Kim Cửu Linh đáp :


-Hãy còn thiếu một chút.


Công Tôn Đại Nương hỏi :


-Vì ta chưa chết chứ gì ?


Kim Cửu Linh thở dài đáp :


-Bản tâm tại hạ muốn để đại nương sống thêm mấy bữa, vì đại nương là một mỹ nhân hiếm có. Đáng tiếc hiện giờ tại hạ phát giác ra nên giết sớm đại nương đi là hơn.


Công Tôn Đại Nương trợn mắt nhìn hắn, đột nhiên cười rộ.


Kim Cửu Linh hỏi :


đại nương nhận ra cái chết là chuyện đáng cười ư ?


Công Tôn Đại Nương đáp :


-Chết thì có gì đáng cười, cái đáng cười chính là ngươi.


Kim Cửu Linh "ủa" một tiếng ra chiều kinh ngạc.


Công Tôn Đại Nương tiếp :


-Ngươi quay đầu nhìn lại sẽ rõ ngươi có phải đáng cười không ?


Kim Cửu Linh không nhịn được quay đầu về phía sau, bất giác toàn thân hắn lạnh toát như té xuống hố băng. Hắn ngó thấy Lục Tiểu Phụng đứng sửng không hiểu từ lúc nào ?


Lục Tiểu Phụng nhìn hắn mỉm cười nói :


-Tại hạ là Lục Tiểu Phụng. Lục Tiểu Phụng là Lục Tiểu Phụng chứ không phải là Lục Tiểu Heo.


Người đứng ở cửa chân chính là Lục Tiểu Phụng, còn ai muốn kêu bằng Lục Tam Đãn hay Lục Tiểu Trư cũng mặc.


Tại sao Lục Tiểu Phụng lại đến đây một cách đột ngột ? Kim Cửu Linh không thể tin được, vì là chuyện rất phi lý.


Hắn không tự chủ được thốt ra một câu ngớ ngẩn :


-Hiện giờ ông bạn đang ở ngoài xa tám mươi dặm kia mà ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Coi bề ngoài giống như vậy.


Kim Cửu Linh nhìn ống trúc trong tay nói :


-Tại hạ vừa tiếp được cái này từ Nam Hải gởi tới bằng phi cáp truyền thư.


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Tại hạ biết rồi.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Công tử biết rồi ư ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Chim bồ câu đó qua? đã được Kim tổng quản huấn luyện kỹ càng và giao cho Mạnh Vỹ.


Kim Cửu Linh ngơ ngác không hiểu.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Phải chăng trong thư viết : Lục mỗ đã qua đó, rồi đi về phía Tây ?


Kim Cửu Linh ấp úng :


-Sao công tử... lại biết ?


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


- Dĩ nhiên tại hạ biết rõ vì phong thơ chính tay tại hạ viết ra.


Kim Cửu Linh càng kinh hãi hơn hỏi :


-Công tử viết ư ? Viết hồi nào ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Mới viết đêm hôm qua.


Rồi chàng mỉm cười giải thích :


-Chiều hôm qua tại hạ đã viết truyền thư ước hẹn với tổng quản đến hội diện tại chỗ ở của Xà Vương. Cái đó tổng quản biết rồi.


Kim Cửu Linh gật đầu.


Lục Tiểu Phụng nói tiếp :


-Chiều hôm ấy tại hạ đã ngó thấy tự tích của Mạnh Vỹ. Kiểu chữ của gã rất dễ học, vì nét bút rất vụng về. Học người viết tốt mới là chuyện khó, còn bắt chước chữ xấu thì dễ ợt. Lúc gã thả phi cáp, tại hạ thừa cơ lấy trộm một ống đồng, một tờ giấy viết thơ, chờ gã lên giường ngủ rồi đi mò bắt con chim bồ câu của gã.


Kim Cửu Linh nghe tới đây da mặt xanh rờn.


Lục Tiểu Phụng nói :


đêm hôm qua tại hạ giao chim cho một người bạn trú ngụ ở Nam Hải dặn y chiều hôm thả chim ra.


Lục Tiểu Phụng mỉm cười giải thích tiếp :


-Vì tại hạ đã tính trước, khi gặp nhau rồi, tổng quản tất nghĩ cách ly khai tại hạ để thừa cơ hạ sát Công Tôn Đại Nương đặng bịt miệng.


Kim Cửu Linh không nhịn được hỏi :


-Công tử cũng tính đúng là tại hạ dặn Mạnh Vỹ chờ ở bên đó để báo cáo hành tung của công tử ư ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Nam Hải là đường tại hạ phải đi qua mà Mạnh Vỹ lại là thổ công ở đó. Kim tổng quản vốn tính cẩn thận, nếu tại hạ chưa đi xa, chẳng khi nào hạ thủ một cách khinh xuất.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Nhưng nơi đây...


Lục Tiểu Phụng ngắt lời :


-Nơi đây qua? là bí mật, sự thực tại hạ khó mà kiếm ra được.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Ai dẫn công tử tới đây ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Cũng con chim đó.


Kim Cửu Linh lại thừ người ra.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Ống trúc hở miệng, chim bay gió thổi phát ra tiếng vo vo. Từ chiều hôm nay, tại hạ chờ sẵn trên thành lâu đón trước, biết rõ con chim kia bay đến tìm tổng quản. May ở chỗ khinh công của tại hạ không đến nổi kém cõi.


Kim Cửu Linh da mặt xanh lè biến thành trắng bợt hết ngó Công Tôn Đại Nương lại nhìn Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Phải chăng hai vị đã ngấm ngầm giao thông với nhau ?


Lục Tiểu Phụng mỉm cười đáp :


-Kim tổng quản có điều nghĩ chưa tới.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Chẳng lẽ công tử đã nghi ngờ Kim mỗ ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Mãi đến lúc Xà Vương chết, tại hạ mới bắt đầu nghi ngờ tổng quản.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Tại sao vậy ?


Lục Tiểu Phụng hỏi lại :


-Kim tổng quản có nhớ lúc chúng ta phát giác ra Xà Vương chết, trên tiểu lâu chẳng có đèn lửa chi hết ?


Kim Cửu Linh gật đầu, nhưng hắn chưa hiểu điểm này quan trọng chỗ nào ?


Lục Tiểu Phụng liền giải thích :


-Trên lầu không đèn lửa đủ chứng minh Xà Vương chết trước khi trời tối, lão chưa thắp đèn đã bị người khác hạ độc thủ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Hãy cứ bước đi

Hãy cứ bước đi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Đúng

25-06-2016
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Lời nói dối của cha

Lời nói dối của cha

Để đến hôm nay, khi đã thành đạt, vợ đẹp, con ngoan. Cuộc sống hối hả, vô

29-06-2016
Ghen...

Ghen...

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng

29-06-2016
Thiên thần không cánh

Thiên thần không cánh

Tôi giấu trong lòng những giọt nước mắt, sau những nụ cười hiền tôi dành cho Em - Em

25-06-2016