Old school Swatch Watches
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 76 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 21 - Những Ai Dấu Mặt Coi Thành Bại

↓↓
Lục Tiểu Phụng đột nhiên cất tiếng hỏi :


- Ngày trước một con chim sẻ tưởng mình ghê gớm lắm vì nó biết bay . Nó ngó thấy con lão hổ liền muốn tỷ thí xem ai bay cao . Các hạ có biết lão hổ dùng biện pháp gì không ?


Bốc Cự lắc đầu .


Hắn chuẩn bị bỏ ới nhưng không hiểu vì gì Lục Tiểu Phụng lại nhắc tới thiên cố sự này , hắn không tự chủ được muốn nghe cho hết . Con người aimà chẳng có tính hiếu kỳ ?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng lại nói :


- Lão hổ dĩ nhiên không biết bay mà chỉ biết thổi . Nó hít hơi nuốt con sẻ vào bụng .


Chàng cười khanh khách nói tiếp :


- Từ đó trở ới loài chim sẻ không đến tìm lão hổ để đòi thi bay nữa . Nó hiểu bay cao chưa chắc đã phải là anh hùng hảo hán không ai bì kịp .


Bốc Cự cũng cười . Nụ cười của hắn ra chiều cảm kích mà trong lòng hắn cũng đầy vẻ ấm áp . Đột nhiên hắn phát giác Lục Tiểu Phụng chẳng phải hạng người ngớ ngẩn như hắn vẫn tưởng tượng trước kia .


Lục Tiểu Phụng vỗ vai Bốc Cự hỏi :


- Các hạ đã được coi lão hổ leo dây chưa ?


Bốc Cự đáp :


- Chưa .


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tại hạ cũng chưa được coi nhưng muốn coi lắm .


Bốc Cự hỏi :


- Công tử có thấy lão hổ nào đem dây ới theo không ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Không .


Bốc Cự nói :


- Vậy bây giờ công tử sẽ được ngó thấy .


Trong mình hắn đã chuẩn bị một sợi dây dài nhưng lúc trước hắn không đủ gan dạ đưa ra . Chẳng thà hắn chịu chết chứ không muốn mất mặt .


Lục Tiểu Phụng mỉm cười đón lấy sợi dây , ngửng đầu lên , thở phào một cái nhăn nhó cười nói :


- Trên nóc điện kia e rằng con sẻ vị tất đã bay lên nổi .


Đứng dưới trông lên nóc điện chẳng khác gì cái móc câu tưởng chừng có thể móc cả vừng trăng giữ lại .


Một nơi cao ngất trời như vậy khắp thiên hạ bất cứ ai cũng chẳng thể nhảy vọt tới nơi . Cả Lục Tiểu Phụng cũng thế nhưng chàng có biện pháp .


Bốc Cự đứng dưới nhìn thấy chàng khác nào con thằn lằn treo tường . Có lúc chàng giống con vượn nhảy trên cành cây . Chỉ mấy cái nhô lên hụp xuống rồi mất tích . Những người khác đều ở mặt tiền trèo lên hắn không ngó thấy vì lúc trước một mình hắn lén lút chuồn ra mặt sau nhưng hắn tin rằngkhinh công bọn kia chẳng thể nào bì với Lục Tiểu Phụng được .


Hắn nghĩ thế có lẽ vì hắn đã coi Lục Tiểu Phụng như bạn mình .


Trên nóc tường đã có sợi dây buông thõng xuống . Bốc Cự cảm thấy trong lòng ấm áp . Hắn nhận ra kết bạn được với Lục Tiểu Phụng là chuyện rất hay


Trên nóc điện lợp ngói pha lê lóng lánh như hoàng kim . Dưới ánh trăng người ta tưởng đây là hoàng kim thế giới .


Lục Tiểu Phụng buộc dây vào mái điện rồi quay đầu lại nhìn . Chàng kinh ngạc đến thộn mặt ra .


Trên nóc điện đáng lý chỉ có năm người nhưng chàng vừa liếc mắt đã ngó thấy mười ba mười , bốn người mà người nào cũng đeo băng đoạn lóng lánh .


Đây lại toàn đám khác chưa kể đến bọn năm người cùng ới với chàng vì bọn này còn ở bên kia nóc điện . Lục Tiểu Phụng chưa nhìn rõ mặt đám người này


Từ phía sau nóc điện đã có người chuồn ra sắc mặt lợt lạt , khóe miệng lộ nụ cười lạnh lẽo Chính là Đinh tứ gia Đinh Ngạo , một trong bốn tay cao thủ ở đại nội .


Lục Tiểu Phụng không nhịn được hỏi :


- Vụ này là thế nào đây ?


Đinh Ngạo cười lạt đáp :


- Tại hạ đang định hỏi công tử ?


Lục Tiểu Phụng ngơ ngác :


- Hỏi tại hạ ư ?


Đinh Ngạo hỏi :


- Bọn tại hạ giao cho công tử mấy tấm băng đoạn ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Sáu tấm .


Đinh Ngạo hỏi :


- Bây giờ số người lên đến hai mươi mốt tên . Vậy bọn họ lấy băng đoạn ở đâu ?


Lục Tiểu Phụng thở dài , nhăn nhó cười nói :


- Tại hạ cũng đang định hỏi các hạ về vấn đề này .


Trên nóc điện lại có hai người ới tới . Người ới trước là ân Kiện ân , người ới sau là Tiêu Tương Kiếm Khách Nguy Tử Vân .


An Kiện ân ới rất mau tỏ ra hoang mang vô cùng . Nguy Tử Vân cất bước ung dung vẫn giữ khí độ an nhàn .


Trên mái điện dốc như sườn núi lại lợp pha lê trơn như băng tuyết , đi thong thả khó hơn chạy nhanh . Trước tình trạng này mà giữ được thái độ ung dung thật không phải chuyện dễ dàng .


Lục Tiểu Phụng đã nhận ra Tiêu Tương Kiếm khác nổi tiếng là cao thủ đệ nhất trong đại nội tuyệt không phải chỉ có hư danh . Định lực và võ công của y không chịu kém bất cứ danh gia nào trong võ lâm .


An Kiện ân vừa tới nơi đã trầm giọng hỏi ngay :


- Các vị hỏi lui hỏi tới đã tra hỏi ra được điều gì chưa ?


Lục Tiểu Phụng cười gượng lắc đầu .


Nguy Tử Vân thủng thẳng nói :


- Vụ này không thể nói hai , ba câu mà hỏi ra được manh mối . Bây giờ cũng không phải là lúc truy cứu vấn đề đó .


An Kiện ân hỏi :


- Bây giờ chúng ta nên làm thế nào ?


Nguy Tử Vân đáp :


- Tăng cường cuộc giới bị đề phòng ngừa có biến .


Y trầm ngâm nói tiếp :


- Tam gia hạ lệnh cho các trạm canh tăng nhân số gấp đôi , không để bất cứ ai tự ý chạy lui chạy tới .


An Kiện ân đáp :


- Được rồi .


Nguy Tử Vân lại bảo Đinh Ngạo :


- Lão Tứ ới đều động nhân thuỷ , khi cần chúng ra huy động cả bọn thị vệ ở cửa Càn Thanh đến lượt nghỉ ngơi . Từ giờ phút này cấm hẳn nội bất xuất ngoại bất nhập .


Đinh Ngạo " dạ " một tiếng .


Hiển nhiên bọn chúng đã luyện thành thân pháp đặc biệt ở trên cũng như ở dưới đại điện chỉ lộn mình một cái là mất hút .


Nguy Tử Vân bây giờ mới ngửng đầu lên ngó Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Chúng ta đi coi bốn mặt xem sao nên chăng ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Hay lắm !


Nơi đây không phải chỉ đảo mắt một cái là nhìn được hết . Nhác trông trưa hồ không phải là cái nóc nhà mà giống như một quảng trường . Chỗ giữa cao gồ lên . Nó lại tương tự như sườn núi .


Bên này có mười ba người . Số đông là những kẻ đơn độc đến đây lặng lẽ chờ đợi cuộc quyết chiến khai diễn không chụm đầu ghé tai thì thầm bàn tán .


Trên người họ đều không đeo khí gởi . Mụ kéo sụp xuống thấp . Có người dường như đeo mặt nạ rất tinh xảo . Hiển nhiên họ không muốn ai nhận ra chân tướng mình .


Nguy Tử Vân và Lục Tiểu Phụng ới qua trước mặt , họ cũng lờ ới như không ngó thấy .


Những người này lai lịch thế nào ? Tại sao họ giữ hành tung bí mật như vậy ?


Nguy Tử Vân ới rất thong thả , hạ thấp giọng xuống chậm rãi hỏi :


- Công tử có nhận ra được thân thế cùng lai lịch của bọn chúng không ?


Lục Tiểu Phụng lắc đầu .


Nguy Tử Vân nói :


- Họ trông vào công phu chân thực để lên đây thì nhất định không phải hạng tầm thường .


Lục Tiểu Phụng gật đầu .


Nguy Tử Vân lại nói :


- Tại hạ xem chừng có thể họ đều là những bạn hữu thân thuộc phe Hắc đạo


Lục Tiểu Phụng " ồ " một tiếng ra chiều kinh ngạc .


Nguy Tử Vân lại nói :


- Hai bữa nay bạn hữu phe Hắc đạo đến kinh thành cũng không phải ít .


Nghe nói trong bọn này có mấy vị đã rửa tay gác kiếm vào hàng tiền bối hào kiệt . Lại có những vị mình mang trọng án cùng những cao thủ ẩn danh mà là cừu gia rất lợi hại , từ lâu không xuất hiện trên chốn giang hồ .

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Cuộc đời gã phụ hồ

Cuộc đời gã phụ hồ

Ngày Thùy sinh, hắn còn mải mê bên chầu rượu với thằng bạn bàn về việc mở tiệm

29-06-2016
Tình đầu dở hơi

Tình đầu dở hơi

Tình đầu à! Tình đầu lấy vợ có vui lắm không? Sao tình đầu cứ cười trên nỗi

26-06-2016
Đời game thủ

Đời game thủ

Đời game thủ thật lắm "chuyện's" để nói, nói rôm rả cả ngày không hết, đọc ra

27-06-2016
Vợ xấu

Vợ xấu

Vậy là Sanh lấy vợ. Không ngờ anh lại có vợ sớm như thế, mới hai hai tuổi đầu

29-06-2016
Là em không tốt

Là em không tốt

"Anh có biết, điều mà em hối hận nhất là gì không?" "..." "Là em không thể yêu anh

23-06-2016
Tôi, Em và Lão

Tôi, Em và Lão

Thế là đã gần một trăm ngày sau cái chết của lão, một cái chết khá đột ngột. Khi

01-07-2016