Polly po-cket
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 37 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 21 - Ngươig ẩn hình

↓↓

- Lên trời không được.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng cười hỏi:


- Xem ra ngươi phải dồn ta vào chỗ chết ?


Cung Cửu nói:


- Ngươi nói không sai tí nào.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Ta có thể hỏi ngươi một câu được không ?


Cung Cửu nói:


- Dĩ nhiên là được.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Câu hỏi này muốn hỏi rằng, ngươi có bao giờ nghe qua một câu nói ?


Cung Cửu hỏi:


- Câu gì ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Câu này còn ngắn hơn câu của ngươi một chữ.


Cung Cửu hỏi:


- Bảy chữ ? Bảy chữ gì ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Đặt vào đất chết để mà sống.


Cung Cửu cười phá lên ra vẻ khinh bỉ, nói:


- Ngươi chẳng có cơ hội ? Một tí cơ hội cũng không có.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ngươi cứ kiên trì mãi như vậy, ta xem ta không có tí cơ hội gì cả thật. Nếu ta đã sắp chết rồi, ta có thể cầu xin ngươi một chuyện được không ?


Cung Cửu hỏi:


- Chuyện gì ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Thả Hoa Mãn Lâu và Sa Mạn.


Cung Cửu rất mau mắn nói:


- Được.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ta còn muốn thêm một chuyện.


Cung Cửu nói:


- Lão đầu nói rằng, ông ta muốn ta phải ráng sức đáp ứng mọi yêu cầu của ngươi trước khi chết. Ngươi cứ việc nói.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ta muốn gặp Sa Mạn.


Cung Cửu nói:


- Ngươi nhất định sẽ gặp cô ta.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Không phải bây giờ sao ?


Cung Cửu nói:


- Không phải.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Chừng nào ?


Cung Cửu múa tay, chỉ ra ngoài cửa nói:


- Khi nào ngươi ra ngoài đó, đối diện với ta.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ngươi thật lợi hại, ngươi muốn phân tâm ta.


Cung Cửu nói:


- Đừng quên lão đầu rất trọng vọng ngươi, ta nhất định không bao giờ khinh thường ngươi, nói thật, đối diện với cường địch, ta nhất định dùng bất cứ phương pháp nào làm cho đối phương suy nhược đi. Đấy là cách tất thắng.


Lục Tiểu Phụng nhìn Cung Cửu thật lâu. Thật tình, chàng rất bội phục y, chàng phát hiện ra, chàng trước giờ đã nhìn Cung Cửu rất sai lầm.


Sau đó, chàng đưa tay ra:


- Mời.


Cung Cửu nói:


- Phải là mời ngươi trước.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Tại sao ?


Cung Cửu nói:


- Bởi vì đây là đường tới Quỷ Môn quan.


Ánh bình minh vừa chớm lên.


Nếu buổi sáng tượng trưng cho sinh mệnh, ánh bình minh sẽ tượng trưng cho sự sống vừa nảy mầm, nhưng tại sao Lục Tiểu Phụng lại đối diện với cái bóng âm u của thần chết ?


Cung Cửu đáo để có tuyệt chiêu gì lợi hại, tại sao y ra vẻ dáng điệu an nhànđịnh khí như vậy ?


Câu hỏi ấy sẽ được trả lời trong thoáng chốc.


Đang lúc Lục Tiểu Phụng tập trung toàn bộ khí lực, súc đầy toàn thân tinh lực, đối diện với Cung Cửu, Cung Cửu lại thong dong vỗ tay một cái.


Sau đó Lục Tiểu Phụng bèn thấy người chàng ngày đêm tưởng nhớ Sa Mạn.


Ý chí của Lục Tiểu Phụng đã bị giãn tung ra, tư tưởng của chàng đã bị ái tình của Sa Mạn chiếm cứ, bao nhiêu tập trung ý chí, đều đã chạy về chỗ Sa Mạn.


Nếu Cung Cửu hiện tại tấn công Lục Tiểu Phụng, y đắc thủ liền. Y lộ vẻ đắc ý, như một con mèo đang vờn một con chuột trước khi chết, con chuột còn đang nhìn miếng sữa khao khát chưa được vào trong miệng.


Lục Tiểu Phụng đang nhìn dính vào Sa Mạn.


Sa Mạn cũng đang nhìn Lục Tiểu Phụng, nhưng ánh mắt không lộ vẻ gì là ưu sầu, ngược lại còn rất bình thản, bình thản như nước nằm phẳng lặng trong vịnh.


Đấy là điều Lục Tiểu Phụng không ngờ, đấy là điều Cung Cửu không ngờ.


Sa Mạn tại sao lại lộ vẻ an tường như vậy ? Không lẽ nàng còn chưa biết Lục Tiểu Phụng đang đối diện với tử thần hay sao ?


Sa Mạn bước đi rất vững vàng, chầm chậm về hướng Lục Tiểu Phụng.


Lúc nàng gần đến Lục Tiểu Phụng, nàng quay người lại đối diện với Cung Cửu.


Sa Mạn nói với Cung Cửu:


- Tôi có thể nói với anh một câu được không ?


Không đợi Cung Cửu trả lời, Sa Mạn đã nói tiếp:


- Tôi chỉ nói hai chữ.


Cung Cửu cười nói:


- Cô muốn nói tái kiến, hay vĩnh biệt ?


Sa Mạn mỉm cười nói:


- Tôi nói hai chữ này, chỉ có tôi và y biết.


Cung Cửu nói:


- Xin mời.


Sa Mạn kề miệng vào tai Lục Tiểu Phụng, nói hai chữ.


Đấy là hai chữ gì ?


Sa Mạn nói xong, bèn chầm chậm bước ra, đứng đằng sau Lục Tiểu Phụng, đối diện với Cung Cửu.


Ánh mắt của Cung Cửu từ Sa Mạn dời qua gương mặt Lục Tiểu Phụng.


Cung Cửu hỏi:


- Ngươi còn có di ngôn gì nữa không ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Không, còn ngươi ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Viên sỏi

Viên sỏi

Nhớ Cụ, mà chưa về được để thắp cho cụ một nén nhang, vì cuộc đời cứ kéo tôi

29-06-2016
Thằng Hoà Cháy

Thằng Hoà Cháy

Phải chăng đó là giọt nước mắt của sự ân năn và hối hận? Còn ăn năn và hối

24-06-2016
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Mùa đi ngang phố

Mùa đi ngang phố

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016