XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 121 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 21 - Ngươig ẩn hình

↓↓
Cổng lớn thật vĩ đại, cổng lớn được mở ra. Bước vào cổng chỉ có một người.


Lão Thực hòa thượng nói với Lục Tiểu Phụng:


- Ngươi vào đi, trong sân có ba căn nhà, trong đó có ba người, bọn họ đều đang chờ ngươi.


Lục Tiểu Phụng hỏi:

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ba người ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Ta có thể nói cho ngươi biết tên hai người, một là Cung Cửu, một là người ngươi suốt ngày tưởng nhớ, Sa Mạn.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Còn người kia sao không nói ra được ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Chẳng vì sao cả, bởi vì không chừng ngươi không gặp lại y bao giờ nữa.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Sao ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Đấy còn phải xem mệnh vận của ngươi ra sao, nếu ngươi vào trong phòng có Sa Mạn, ngươi còn thân thiết với cô ta được một lần trước khi chết. Nếu như ngươi gặp Cung Cửu, xin lỗi quá, mời người nói hai chữ cho thế giới này.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Hai chữ gì ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Tái kiến.


Lục Tiểu Phụng bật cười hỏi:


- Nếu ta vào cái phòng của người ngươi không chịu nói tên ra thì sao ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Không chừng ngươi sẽ chết không minh bạch, không chừng ngươi sẽ sung sướng.


Lục Tiểu Phụng rất phấn khởi hỏi:


- Ta còn được sung sướng sao ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Nếu ngươi còn chưa bị chết đi, ta bảo đảm ngươi sẽ sung sướng.


Lục Tiểu Phụng sực nghĩ đến một chuyện, chàng hỏi:


- Ta có thể đứng trước cửa mỗi căn nhà la lên một tiếng được không ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Không được.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Tại sao ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Bởi vì ngươi chỉ cần la lên một tiếng, ngươi sẽ thấy một chuyện rất lý thú.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Chuyện gì lý thú ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Ngươi sẽ thấy có rất nhiều ngươi tặng cho ngươi đồ vật.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Đồ vật gì ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Ám khí. ám khí thứ trí mệnh, ta bảo đảm nhất định là ám khí lấy được mạng của ngươi.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Ta vào phòng xong rồi ra sao ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Ngươi có thể nói chuyện, có thể cười, có thể làm chuyện gì cũng được.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Vậy thì ta có thể nói hai chữ với ngươi được không ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Được Lục Tiểu Phụng nói:


- Tái kiến.


oo Sao đêm còn đang lấp lánh trên bầu trời, nhưng cả một tòa nhà lớn lại tối tăm như mực.


Trừ cái bóng lờ mờ của phòng xá, cây cối, những hòn núi giả ra, Lục Tiểu Phụng chẳng thể thấy gì khác.


Bất quá, chàng phát hiện ra được một điều ... Ba gian nhà không phải cùng một khối liền nhau, có một cái chính giữa và hai cái hai bên.


Chàng chỉ có một chọn lựa, chàng đi thẳng về phía trước.


Bước chân chàng rất nhẹ, chàng tin rằng, người trong nhà không phát hiện ra mình, chàng đã đứng trước cửa.


Chàng không mở cửa ngay ra liền. Chàng đứng trước cửa khoảng chừng một thời gian bốn phần trụ hương, nhưng bên trong không có lấy một tiếng động.


Trong lòng chàng nổi lên một ý nghĩ ... người trong phòng, nhất định không phải là Sa Mạn. Nếu là Sa Mạn, nàng phải đang phát ra tiếng ngủ say.


Đang lúc chàng muốn bỏ gian nhà này, trong đầu chàng bỗng có ý nghĩ, lỡ như Sa Mạn ngủ say quá thì sao ?


Vì vậy chàng lại đứng chờ thêm bốn phần trụ hương nữa.


Yên lặng. Vẫn là yên lặng trầm trầm, không có lấy một tiếng động. Không có tiếng chuột chạy, không có tiếng người ngáy, thậm chí ngay cả tiếng động người trở mình lại cũng không có.


Lục Tiểu Phụng quyết định mở cửa ra.


Cửa vừa mở, chàng bèn như một con cáo xông nhanh vào, vừa đứng lại, chàng đã phát hiện ra một chuyện:


cửa đã tự động đóng vào.


Vì vậy chàng vẫn chẳng thấy gì cả, nhưng chàng cảm giác được trong phòng còn có một người đàn ông khác. Sau đó chàng cảm thấy chưởng phong như đao chặt lại trước ngực mình.


Người của Lục Tiểu Phụng bỗng giựt lùi lại tránh khỏi luồng chưởng phong.


Nhưng chàng còn chưa đứng vững, chưởng phong lại ào tới trước ngực, chàng không còn tránh né được gì nữa.


Lục Tiểu Phụng không hề chết một cách mờ ám như vậy.


Người cứu chàng không ai khác hơn là chính chàng, không phải nhờ vũ công của chàng, mà là sự linh mẫn sức phán đoán của chàng.


Bàn tay như đao ấy ở trước ngực của Lục Tiểu Phụng hai tấc bỗng ngừng lại, bởi vì Lục Tiểu Phụng nói ra ba chữ.


Ba chữ cứu mạng chàng. Ba chữ ấy là:


Hoa Mãn Lâu.


Trừ Hoa Mãn Lâu ra, còn ai trong bóng tối có thể "nhìn" trúng vào ngực của đối phương không hề sai chạy một ly ?


Vì vậy bàn tay đầy sát khí bỗng biến thành mềm mại, nắm lấy tay Lục Tiểu Phụng.


Hai bàn tay, hai bàn tay nắm chặt, biểu lộ tình bạn, một thứ gì quý giá nhất trên đời này.


- Sao ngươi lại ở đây ?


Đấy là câu hỏi Lục Tiểu Phụng và Hoa Mãn Lâu đồng thời mở miệng hỏi.


Trong bóng tối, tuy Lục Tiểu Phụng không thấy biểu tình trên gương mặt của Hoa Mãn Lâu, nhưng chàng biết Hoa Mãn Lâu đang "nhìn chăm chăm" vào mình, sau đó, cả hai cùng cười lớn.


Hoa Mãn Lâu kéo tay Lục Tiểu Phụng lại bàn, nói:


- Mời ngồi.


Lục Tiểu Phụng ngồi xuống.


Hoa Mãn Lâu cũng ngồi xuống, y nói:


- Chỗ này của ta không có đèn.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Vậy thì mình nói chuyện trong bóng tối chứ sao.


Hoa Mãn Lâu nói:


- Nói chuyện sao ta lại đây, hay nói chuyện ngươi lại đây trước ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Nói chuyện ngươi đi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Một đồng tiền vàng

Một đồng tiền vàng

Được, nếu bà đã nói thế thì bà hãy bảo nó thử đi kiếm tiền đi ! Dù chỉ kiếm

24-06-2016
Vương quốc mất trí

Vương quốc mất trí

Có một ông thầy phù thuỷ rất cao tay, vì muốn tiêu diệt vương quốc nọ, đã đổ

27-06-2016
Những đêm mưa rơi...

Những đêm mưa rơi...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Là chính mình

Là chính mình

“Tuổi trẻ lạc lối. Cuộc đời này, gặp nhau đã là một mối duyên...”. *** Phương

23-06-2016
Phù phiếm

Phù phiếm

 Chợt muốn thốt lên một câu, xã hội phù phiếm. *** Cách đây mấy hôm, gần nhà

24-06-2016
Anh đồng ý

Anh đồng ý

Cô muốn nói điều gì với anh nhưng cổ họng cứ nghẹn đắng, có thứ gì đó chực

24-06-2016
Sáng ba tối bốn

Sáng ba tối bốn

Ở Tống Quốc có một người rất thích nuôi khỉ, nên người ta đặt cho anh ta cái tên

24-06-2016
Cu Sứt

Cu Sứt

(khotruyenhay.gq) Bằng này giờ chiều chắc cu Sứt đang bò ra nền nhà bậm môi viết chính

30-06-2016