Hoa Mãn Lâu nói:
bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Lão Thực hòa thượng đem ta lại đây.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Sao y đem ngươi lại đây ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Ta đang tra xét vụ người ẩn hình, mà tra hoài không được gì, lại lòi ra một chuyện khác.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Chuyện gì ?
Hoa Mãn Lâu hỏi:
- Ngươi có biết đương kim hoàng thượng đang tuyển lựa ngự tiền thị vệ không ?
Lục Tiểu Phụng nói:
- Ta là người giang hồ, trước giờ không theo dõi những chuyện đó.
Hoa Mãn Lâu nói:
- Ta cũng trước giờ không dính với những chuyện đó, nhưng ta nghe nói rằng, hoàng thượng đang tìm ngươi.
- Tìm ta ?
Lục Tiểu Phụng kinh ngạc.
Hoa Mãn Lâu nói:
- Ngươi kinh ngạc ? Lúc đó ta nghe nói, cũng ngớ người ra, vì vậy ta mới phăng dần manh mối từ đó đi ngược lại.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Kết quả rồi sao ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Kết quả là, tin tức ấy có thật.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Hoàng thượng tìm ta làm ngự tiền thị vệ ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Không sai tí nào.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Tại sao ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Bởi vì có người tiến cử ngươi.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Ai tiến cử ta ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Thái tử Thái Bình vương.
Lục Tiểu Phụng há hốc mồm ra, sau đó mới hỏi:
- Thái tử Thái Bình vương ? Ta và y chẳng có liên quan họ hàng gì đến nhau, tại sao y tiến cử ta ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Ta không biết.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Không những vậy, Thái tử Thái Bình vương cũng có liên lạc với người trong giang hồ, sao y còn không biết ta là thứ dã hạc nhàn vân, đâu chịu đi làm ngự tiền thị vệ làm gì ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Ta cũng nghĩ không ra chuyện lắt léo trong đó.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Ngươi có tiếp tục tra xét không ?
Hoa Mãn Lâu nói:
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Tra ra được gì không ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Không được gì cả, chỉ có một chuyện, có lần Lão Thực hòa thượng lại gặp thái tử Thái Bình vương.
Lục Tiểu Phụng kinh ngạc hỏi:
- Sao ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Vì vậy ta lại gặp Lão Thực hòa thượng.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Y bèn đem ngươi lại đây ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Đúng vậy.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Y nói gì với người ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Y muốn ta chờ ở đây, y nói không bao lâu nữa ta sẽ gặp ngươi.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Tại sao ngươi phải tập kích ta ?
Hoa Mãn Lâu nói:
- Mấy hôm nay, lúc nào cũng có người lại tập kích ta, ta không biết là ai, hỏi Lão Thực hòa thượng, Lão Thực hòa thượng nói cũng không biết, y chỉ nói ta phải đề phòng, tốt nhất là bắt sống gã tập kích, sẽ biết ngay chân tướng ra sao.
Lục Tiểu Phụng hỏi:
- Nhưng ngươi lại dùng sát thủ vào ta.
Hoa Mãn Lâu nói:
- Thứ nhất, ta không biết là ngươi, thứ hai, người này vũ công cao vô cùng, không những vậy đến vào cái lúc ngươi đến, ta trừ hạ sát thủ ra, không có bao nhiêu cơ hội, may mà ngươi bỗng nhận được ra ta.
Lục Tiểu Phụng nói:
- Nếu không, Lục Tiểu Phụng mà ngươi sẽ gặp, là Lục Tiểu Phụng đã chết queo.
Hoa Mãn Lâu phì cười nói:
- Cái mạng của ngươi trước giờ vốn vẫn lớn.
Lục Tiểu Phụng không trả lời, bởi chàng sực nghĩ đến một chuyện.
Ưng Nhãn Lão Thất trước khi chết có nói một chữ "thái".
Thái Bình vương thái tử ?
Ưng Nhãn Lão Thất muốn nói với chàng, không phải là Thái Bình vương thái tử sao ?
Không phải là bí mật của chuyện Thái Bình vương thái tử tiến cử chàng cho đương kim hoàng thượng sao ?
Hoa Mãn Lâu cảm thấy được cái yên lặng của Lục Tiểu Phụng, y hỏi:
- Ngươi đã nghĩ ra được chuyện gì sao ?
Lục Tiểu Phụng nói:
- Ta đang nghĩ tới một người.
Hoa Mãn Lâu hỏi:
- Người nào ?
Lục Tiểu Phụng nói:
- Người đã chết.
Hoa Mãn Lâu hỏi:
- Ai ?
Lục Tiểu Phụng nói:
- Ưng Nhãn Lão Thất.
Chương trước | Chương sau