XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 84 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 20 - Mở cuộc điều tra Đệ nhất lâu

↓↓
Hoắc Thiên Thanh nói :


- Cái đó chưa hẳn là lão phòng bị người ngoài vào đánh cắp rượu.


Lục Tiểu Phụng đảo cặp mắt lấp loáng hỏi :


- Chẳng lẽ tiên sinh nhận ra trên tiểu lâu còn nhiều chuyện bí mật khác?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hoắc Thiên Thanh cười khà khà đáp :


- Con người ta ai cũng có chuyện bí mật chẳng nhiều thì ít...


Lục Tiểu Phụng ngắt lời :


- Nhưng chỉ có một thứ người chân chính giữ được chuyện bí mật cho khỏi tiết lộ.


Hoắc Thiên Thanh hỏi :


- Hạng người nào vậy?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Người chết.


Hoắc Thiên Thanh láo liêng cặp mắt nói :


- Nhưng Hoắc Hưu không phải là người chết.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Lão không phải.


* * * * *


Trên thế gian cái đáng sợ nhất là người chết.


Bất luận một người lúc sống mỹ lệ khả ái đến đâu mà chết đi là lập tức biến thành một vật đáng sợ. Vì thế nên thi thể của Thạch Tú Vân được trùm lên một tấm vải trắng để che đi.


Trên bàn đặt ngọn cổ đăng. Hoa Mãn Lâu lặng lẽ ngồi bên đèn không nhúc nhích.


Nguyên gã đã đi rồi quay trở lại.


Bất luận Thạch Tú Vân còn sống hay đã chết rồi, gã đều không thể để thị trơ trọi một mình ở nơi đây.


Chủ nhân tòa tiểu điếm đã chuồn đi rồi, chỉ để lại đây một ngọn đèn, dường như y quên mất người đui mắt chẳng cần có đèn.


Bốn bề yên lặng như tờ tuyệt không nghe một tiếng động. Cả lúc Lục Tiểu Phụng tới nơi, chàng cũng không để phát ra thanh âm.


Nhưng Hoa Mãn Lâu đã quay ra đối diện với chàng cất tiếng hỏi :


- Công tử uống rượu rồi ư?


Lục Tiểu Phụng đành thú nhận :


- Tại hạ chỉ uống một chút.


Hoa Mãn Lâu lạnh lùng nói :


- Bao nhiêu chuyện xảy ra như vậy mà công tử còn có tâm tình đi uống rượu thì thật là hiếm quá!


Gã dựng mặt lên nói câu này. Nên nhớ trước nay gã ít khi dựng mày dựng mặt.


Lục Tiểu Phụng nhìn gã hỏi :


- Phải chăng huynh đài rất khâm phục tại hạ?


Đây cũng là một bí quyết của chàng để ứng phó với người tức bực. Ai đã khó chịu với chàng, chàng liền chọc tức thêm để coi người đó tức bực đến đâu, tức bực cũng chẳng chết người được.


Hoa Mãn Lâu không nói nữa. Gã đã hiểu rõ Lục Tiểu Phụng và không muốn để chàng chọc tức cho đến chết.


Lục Tiểu Phụng không sao được, liền đổi giọng :


- Thực ra huynh đài cũng nên uống một vài chung rượu, vì rượu có chỗ hay là nó làm cho huynh đài quên đi rất nhiều những chuyện nghĩ lắm cũng vô ích.


Hoa Mãn Lâu để mặc chàng nói không lý gì đến. Sau một lúc lâu, bỗng gã lên tiếng :


- Tiểu đệ vừa thấy một người...


Lục Tiểu Phụng nói ngay :


- Huynh đài thấy nhiều người chứ chẳng phải một.


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Nhưng người này tiểu đệ vẫn yên trí tuyệt không thể xuất hiện ở đây.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ai vậy?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Thượng Quan Phi Yến.


Lục Tiểu Phụng sửng sốt :


- Thế ra y không chết.


Hoa Mãn Lâu buồn rầu đáp :


- Tuy y không chết, nhưng y còn sống mà chẳng khác mấy người đã chết rồi.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tại sao vậy?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Vì y lọt vào tay người. Hành động của y hoàn toàn bị kẻ khác kiềm chế.


Lục Tiểu Phụng động dung hỏi :


- Huynh đài có biết y lọt vào tay ai không?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Y không nói, tiểu đệ cũng không biết. Tiểu đệ phỏng đoán thì người đó nhất định là...


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Nhất định là ai?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Hoắc Hưu.


Lục Tiểu Phụng vừa ngồi xuống lại đứng phắt dậy la thất thanh :


- Hoắc Hưu ư?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Thượng Quan Phi Yến lần này đến tìm tiểu đệ là bị người kia bức bách. Y đến bảo tiểu đệ đừng can thiệp vào vụ này nữa. Hiện giờ người không muốn chúng ta can thiệp vào vụ này chỉ có Hoắc Hưu mà thôi.


Lục Tiểu Phụng lại ngồi xuống, hồi lâu dột nhiên nói :


- Vừa rồi tại hạ không thấy một người.


Câu nói này tuyệt diệu ở chỗ nó khiến cho người ta không thể hiểu được.


Hoa Mãn Lâu nói :


- Những người mà công tử chưa ngó thấy cũng rất nhiều.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Nhưng người đó tại hạ nhất định sẽ được gặp. Tại hạ đến "Châu quang bảo khí các" bản ý để tìm y.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Thượng Quan Đan Phụng phải không?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Đúng thế.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Y không ở đó ư?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Y không đến, nhưng có người lưu lại một phong thơ để Hoắc Thiên Thanh chuyển giao cho tại hạ.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Trong thơ nói gì?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Trong thơ chỉ có bốn câu ấm ớ, chẳng ra đếch gì cả.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Lời lẽ thế nào?


Lục Tiểu Phụng liền đọc mười sáu chữ trong thơ.


"Đan Phụng nan cầu, Tiểu Phụng hồi đầu. Nhược bất hồi đầu. Tính mạng nan lưu."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Chim sơn ca

Chim sơn ca

Bụi trường xuân vừa ra hoa, Sơn Ca lập tức đoán ra ngay cái nguy cơ rình rập loài có

24-06-2016
Nụ cười xứ Nẫu

Nụ cười xứ Nẫu

Tôi thấy nụ cười hóm của Hàn như chúc mừng tôi. Tôi nháy mắt cười cùng Nhiên. Và

23-06-2016
Em nợ anh

Em nợ anh

- ''Em nợ anh nhiều lắm, trả cả đời chưa hết đâu!'' ***** Nó biết anh trong một

29-06-2016