Teya Salat
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 114 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 18 - Phương Pháp Thoát Thân

↓↓

- A, đúng, đây là máu ngựa.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tây Môn Xuy Tuyết hỏi:


- Tại sao ngươi hối hả về lại đây ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ta sợ.


Tây Môn Xuy Tuyết hỏi:


- Ngươi sợ ta bị Cung Cửu hạ độc thủ ?


Lục Tiểu Phụng gật đầu.


Hai bàn tay của Tây Môn Xuy Tuyết đặt trên vai của Lục Tiểu Phụng, lắc mạnh mấy cái.


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Chỉ có điểm đó, sau này ngươi lại đây nhờ ta làm gì, ta không bắt ngươi cạo râu nữa.


Lục Tiểu Phụng cười khổ.


Đấy chính là cái giá phải trả cho tình hữu nghị !


Lục Tiểu Phụng nhìn vũng máu trên mặt đất hỏi:


- Ngươi quả thật làm cho ta lo quá.


Tây Môn Xuy Tuyết hỏi:


- Ngươi tưởng ta chết rồi ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Đúng vậy.


Tây Môn Xuy Tuyết hỏi:


- Tại sao ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Bởi vì ngươi là người rất thích sạch sẽ, làm sao có thể để máu me dơ dáy bày trước cổng nhà ?


Tây Môn Xuy Tuyết cười nói:


- Dĩ nhiên ta không thể chịu được, chỉ vì ta chưa có thời gian dọn dẹp.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Ngươi không có thời gian ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Đúng vậy, ta chưa kịp đi dọn, ngươi đã lại.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Trước khi ta lại thì sao ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Ta đang đứng bên bờ sông nôn mửa.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Nôn mửa ?


Tây Môn Xuy Tuyết gật đầu.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Tại sao ngươi phải mửa ra ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Bởi vì ta thấy một người, hành động của y xấu xí đến độ làm ta muốn nôn mửa.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Ai ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Cung Cửu.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Cung Cửu ? Y làm sao ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Y cầu xin ta đánh y.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Ngươi có đánh không ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Không. Cao thủ trước khi ra chiêu cần phải chăm chú không được sơ hốt, ta ngỡ y cố ý muốn nhiễu loạn sự tập trung của ta.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Sau đó rồi sao ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Sau đó y đưa tay lên đánh vào mặt mình.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Ngươi vẫn không màng đến y ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Ngươi nói đúng. Ta vẫn nhìn y không chớp mắt.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Rồi y làm sao ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Y nếm roi.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Nếm roi của ai ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Của Ngưu Nhục Thang. Ngưu Nhục Thang đánh y liên tục, y bò lăn ra đất, cao hứng la ầm lên.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Còn người thì sao ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Ta vội vã chạy ra ngoài sông, mửa lên mửa xuống, nếu không ...


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Nếu không thì sao ?


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Nếu ta mửa ra ở đây, ta chẳng còn có thể ở được nữa.


Lục Tiểu Phụng nói:


- E rằng ta phải bồi thường cho ngươi một tòa nhà.


Tây Môn Xuy Tuyết nói:


- Ngươi có biết tòa nhà của ta đây giá trị bao nhiêu không ?


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Bao nhiêu ?


Tây Môn Xuy Tuyết hỏi:


- Ngươi có biết Hoắc Hưu không ?


Lục Tiểu Phụng bật cười.


Sao chàng không biết Hoắc Hưu ? Sao chàng không biết cái lão Hoắc giàu áp thiên hạ, nhưng lại thích cách sống như ẩn sĩ, tính cách cô tị đó ?


Chàng còn nhớ rõ, lần đó, chàng đang nằm thượt ra thoải mái trên trường uống rượu, bỗng có ba gã quái nhân nổi tiếng giang hồ lại, một người suốt ngày lẩm bẩm "Đa tình tự cổ không dư hận" là Ngọc Diên Lang quân Liễu Dư Hận, một người suốt ngày lẩm bẩm "Thu phong thu vũ sầu sát nhân" là Đoạn Trường Kiếm Khách Tiêu Thu Vũ, một người là Thiên Lý Độc Hành Độc Cô Phương. Ba người này vốn đã khó tụ lại một chỗ, mà càng kỳ quái là, bọn họ không những ở cùng một chỗ, mà còn đều làm bảo tiêu cho Đan Phụng công chúa.


Lúc Đan Phụng công chúa cũng bước vào phòng chàng, cô bỗng hướng về phía chàng quỳ xuống, làm cho chàng phải phá tung mái ngói, chạy trốn mất tiêu.


Chỗ chàng đi trốn Đan Phụng công chúa, chính là một chỗ cư trú của Hoắc Hưu.


Đấy là một gian nhà giá trị liên thành.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Như là nước mắt

Như là nước mắt

Đi bên Nghiêm, chị chỉ dám nở những nụ cười vừa phải, vì còn bận giữ ý của vợ

30-06-2016
Khi người ta trẻ

Khi người ta trẻ

Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận,

01-07-2016
Sa Mạc và Xương Rồng

Sa Mạc và Xương Rồng

Audio - Ngày xửa ngày xưa, Sa Mạc cũng như những vùng đất xanh tươi khác, có cây cỏ

30-06-2016
Sáng ba tối bốn

Sáng ba tối bốn

Ở Tống Quốc có một người rất thích nuôi khỉ, nên người ta đặt cho anh ta cái tên

24-06-2016
Cái gọi là "Ông xã"

Cái gọi là "Ông xã"

Cái gọi là "ông xã" đó chính là tiếng chuông điện thoại trong nhà vang lên thì sẽ la

25-06-2016
Chỉ có thể là yêu

Chỉ có thể là yêu

(khotruyenhay.gq) Một lần nữa anh lại cờ bạc thua nặng nề và tất nhiên người anh tìm

29-06-2016