XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 18 - Ba Cuộc Đấu Phân Chia Thắng Bại

↓↓

-Không phải y mơ ngủ đâu, ta có thể đi theo y được.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hồng Y thiếu nữ sửng sốt, mọi người đều ngơ ngác, cả Lục Tiểu Phụng cũng ngạc nhiên.


A Thổ thủng thẳng nói tiếp :


-Ta rất thích người đàn ông có bản lãnh. Đã là nam nhân có bản lãnh chân chính thì bất luận muốn ta đến phương nào ta cũng đi ngay.


Lại có người nổi tiếng cười. Nhưng lần này là tiếng cười của Âu Dương Tình. Thị là người đầu tiên hiểu ý A Thổ. Thị nói :


-Nếu công tử muốn đại thư ta đi theo thì trước hết hãy cho bọn ta coi công tử có đủ bản lãnh không đã.


Lục Tiểu Phụng cười hỏi :


-Bản lãnh của tại hạ có nhiều thứ, không hiểu các vị muốn coi thứ nào ?


A Thổ đáp :


-Ta muốn coi ba thứ.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Ba thứ là những gì ?


A Thổ nhìn chàng. Cặp mắt mụ tựa hồ thu lại dần dần. Mụ nói :


-Chúng ta đấu ba keo để phân thắng bại. Nếu công tử thắng hai keo là ta chịu đi theo.


Lục Tiểu Phụng mỉm cười hỏi :


-Tỷ đấu ba keo để phân thắng bại ư ? Vụ này nghe có vẻ hứng thú lắm.


A Thổ đáp :


-Nhất định là rất hứng thú.


Lục Tiểu Phụng di động mục quang cười hỏi :


-Keo đầu chúng ta tỷ thí chuyện gì, hay là thi uống rượu ?


Chàng cho là dĩ nhiên mụ không chịu thi uống rượu. Chỉ có hạng đàn bà ngu xuẩn mới thi uống rượu với đàn ông.


Ai ngờ chàng vừa nói câu này, mụ đáp ngay :


-Hay lắm ! Chúng ta thi uống rượu.


Lúc rượu bày lên bàn. Lục Tiểu Phụng mới phát giác ra đề nghị của mình rất là ngu xuẩn.


Hiện giờ chàng đã mệt mỏi như con trâu già mà bụng đói chẳng khác gì con chó sói nhịn đói mấy ngày không được ăn.


Lúc này chàng cần được ăn một bát canh gà lớn, nhưng chàng lại đòi thi uống rượu với người.


Uống rượu cũng như làm bất cứ một việc gì khác, trong mình cần có thể lực mà chàng lại không có.


Huống chi lúc này và ở nơi đây dù Công Tôn Đại Nương có say mèm cũng chẳng việc gì, nhưng chàng không thể say được.


Xung quanh toàn là những người cùng phe với Công Tôn Đại Nương, đáng lý Lục Tiểu Phụng không nên uống một giọt rượu mới phải, nhưng trên bàn đã bày ra sáu hũ rượu.


Sáu hũ Lư Châu Đại Khúc .


Con người A Thổ bây giờ chẳng còn chút ghẻ nào nữa, đầu mụ cũng không trọc lóc.


Mụ đã thay y phục, mặc một tấm áo bào mềm nhũn. Mặt mụ không tô son điểm phấn coi giống một phụ nhân đứng tuổi thông thường .


Phải chăng đây là chân tướng của mụ ?


Lục Tiểu Phụng nhìn không ra, đoán cũng không được. Chẳng một ai hay diện mạo chân chính của Công Tôn Đại Nương như thế nào.


Công Tôn Đại Nương hóa trang đã mau chóng, cả âm thanh của mụ cũng biến cải một cách dễ dàng.


Lúc này tiếng nói của mụ tỏ ra rất ân cần như chủ nhà tiếp đãi tân khách .


Mụ nhìn Lục Tiểu Phụng mỉm cười ân cần hỏi :


- Sáu hũ rượu này để đôi ta uống, công tử tính đã đủ chưa ?


Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười đáp :


-Tại hạ tưởng cho thêm hai con ngựa uống cũng không hết, có điều đồ nhắm thì thiếu nhiều.


Trên bàn chỉ đặt có một đĩa đồ nguội .


Công Tôn Đại Nương cười nói :


đồ nhắm qua? nhiên ít thật, may ở chỗ chúng ta chỉ thi uống rượu chứ không phải thi ăn.


Công Tôn Đại Nương dĩ nhiên đã biết rõ con người lúc lòng không dạ đói thì tửu lượng phải kém đi phân nửa.


Lúc này ruột gan Lục Tiểu Phụng lép xẹp chẳng khác gì cái túi tiền của kẻ ăn xin.


Chàng vừa uống ba chung rượu vào bụng đã cảm thấy có điều khác lạ. Sáu chung uống vào chàng lại không thấy gì, nhưng lúc uống thêm hai chung chàng không nhịn được nữa muốn cướp lấy rượu mà uống.


Rồi không hiểu vì sao chàng phát giác ra mình buồn nôn tưởng chừng muốn mửa hết ruột gan ra ngoài.


Công Tôn Đại Nương cười nói :


-Công tử say rồi.


Mụ vẫn còn tỉnh như sáo, cười nói tiếp :


-Thế là công tử thua keo đầu.


Lục Tiểu Phụng muốn phủ nhận nhưng không phủ nhận được. Chàng đành lẩm bẩm :


-Tại hạ chưa thấy mùi rượu chút nào, có điều trong bụng khó chịu một chút mà thôi.


Công Tôn Đại Nương hỏi :


-Công tử không nhận thua chăng ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Nhận thua thì nhận thua, tưởng chẳng có chi đáng kể.


Dĩ nhiên chẳng có chi đáng kể.


Trong con mắt chàng thì khắp thiên hạ chẳng có việc gì nghiêm trọng. Huống chi đây có thua keo đầu thì còn hai keo nữa.


Nhưng chàng đã quên một điều : Keo đầu thua rồi thì hai keo sau cũng chẳng có hy vọng gì thắng được.


Con người đã say rượu thì chỉ còn một thứ có thể tỷ thí với người khác, tức là thi ngủ. Nhưng Công Tôn Đại Nương dĩ nhiên không chịu thi ngủ cùng chàng.


Bỗng nghe Công Tôn Đại Nương nói :


-Keo thứ hai chúng ta tỷ kiếm.


Lục Tiểu Phụng phưỡn ngực ra đáp :


-Tỷ kiếm thì tỷ kiếm chứ có gì đáng ngại ?


Công Tôn Đại Nương nói :


-Hay lắm ! Công tử hãy chờ một chút để ta đi thay áo đã.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Tôn giá lại muốn thay áo ư ?


Công Tôn Đại Nương đáp :


-Công tử có điều chưa hiểu. Uống rượu thì mặc quần áo uống rượu. Còn tỷ kiếm thì cũng phải mặc thứ quần áo tỷ kiếm.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Tại sao vậy ?


Công Tôn Đại Nương mỉm cười đáp :


-Vì y phục có ảnh hưởng đến tâm tình của con người. Bản tính đàn bà là thích thay đổi y phục.


Lục Tiểu Phụng không thấy đói mà cũng không mệt.


Thông thường rượu đem lại cho người ta một thứ tinh thần và lực lượng kỳ quái.


Nhưng thứ lực lượng này chỉ là lực lượng giả dối. Dù nó không giả dối với người khác thì ít ra cũng giả dối với Lục Tiểu Phụng trong hiện trạng này.


Đột nhiên chàng nhớ tới trên chốn giang hồ người ta thường nhắc đến "Túy Hiệp".


Theo lời đồn thì hạng người này phải uống rượu mới có bản lãnh. Càng uống nhiều càng có bản lãnh mạnh mẽ. Người ta còn nhớ ngày trước Võ Tòng đả hổ cũng vậy. Y uống một phần rượu mới có một phần bản lãnh, uống mười phần rượu trở nên mười phần bản lãnh.


Lục Tiểu Phụng dường như mười phần đã uống rượu đủ cả mười phần rồi.


Bỗng chàng đầy lòng tự tin, cảm thấy bản lãnh mình cũng lên đến độ chót và tưởng rằng bảy tám con hổ đồng thời nhảy tới, chàng cũng đánh chết hết.


Đáng tiếc đây không phải là chàng đánh hổ mà là đấu kiếm với Công Tôn Đại Nương.


Những tay cao thủ trong khi quyết chiến động thủ phải đúng bộ vị, ra tay phải tính sát từng ly từng phân không được sai trật chút nào.


Hiện giờ Lục Tiểu Phụng có phán đoán và tính toán chính xác được chăng ?


Xem chừng căn nhà này vuông hay tròn chàng cũng không phán đoán được.


Giang Khinh Hà từ nãy tới giờ không nói với chàng nửa câu, nhưng lúc này thị nhìn chàng bằng cặp mắt lộ vẻ đồng tình và lân mẫn, tựa hồ thị thương xót con người sắp chết đến nơi.


Ngoại trừ Tam nương, còn bao nhiêu người đều lộ vẻ ái ngại cho chàng chẳng ít thì nhiều.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Hai cha con và con lừa

Hai cha con và con lừa

Một hôm, hai cha con người xay bột dắt một con lừa vào thành. Trên đường đi, họ

24-06-2016
Sống khác để yêu em

Sống khác để yêu em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Bạn sẽ ôm khi nào?

Bạn sẽ ôm khi nào?

Một cô gái nhắn tin cho một người bạn rằng: "Khi bị stress, người ta thường làm

28-06-2016
Thằng bạn vàng

Thằng bạn vàng

"Dậy đi nhóc, dậy đi, chưa dậy hả? Con gái gì mà ngủ nướng vậy? Ế chồng cho mà

23-06-2016