The Soda Pop
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 135 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 17 - Một nước cờ cao

↓↓
Người cuối cùng bước xuống cầu thang, không phải là Tây Môn Xuy Tuyết, là Mộc đạo nhân.


Lão mới là người chân chính đi cuối cùng.


Lão Đao Bả Tử hiển nhiên không ngờ sau lưng Thạch Nhạn còn có người, bọ ngựa bắt ve, se sẻ sau lưng, trên đời này không phải rất có nhiều chuyện cũng như vậy sao?


Lục Tiểu Phụng hình như cũng không ngờ lão lại đến, chàng nhìn lão kinh ngạc, rồi lại nhìn lão Đao Bả Tử nằm gục trong vũng máu. Chàng bỗng hỏi :

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tại sao ông giết lão ta? Tại sao không để lão ta còn sống để hỏi!


Mộc đạo nhân nói :


- Bí mật của lão chúng ta đã biết rồi, dù có hỏi nữa, cũng hỏi không ra gì thêm.


Ta xuất thủ tuy có nặng một chút, nhưng tuyệt hậu hoạn về sau.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Nhưng chúng ta còn chưa thấy mặt thật của lão ra sao.


Mộc đạo nhân cười cười nói :


- Người chết rồi, vẫn còn thấy được mặt thật vậy.


Lục Tiểu Phụng ngẩn mặt ra một lúc :


- Mấy hôm nay thật tình tôi mệt quá, đầu óc cũng hôn ám.


Mộc đạo nhân cười nói :


- Mỗi người đều có lúc đầu óc hôn ám, sợ là chỉ sợ không có đầu để hôn ám.


... Mỗi người chết đi rồi, vẫn còn thấy được mặt thật vậy.


... Sợ chỉ sợ lão vốn không có mặt mũi.


Lục Tiểu Phụng lật mặt của lão Đao Bả Tử lại, rồi chàng đờ người ra.


Gương mặt chàng đang nhìn là một gương mặt không có mặt mũi, cặp mắt như hai lỗ hổng sâu hoắm đang tựa như cười cợt, phảng phất như đang nói :


- Vĩnh viễn không ai sẽ thấy gương mặt thật của ta. Vĩnh viễn không ai!


Mọi người cũng đỀu đần mặt ra, ngay cả Liễu Thanh Thanh cũng đần mặt ra.


Thạch Nhạn thì thở ra một hơi dài, nói :


- Tuy y không có mặt mũi, tôi cũng nhận ra được y.


Mộc đạo nhân buồn rầu nói :


- Dĩ nhiên là ông nhận ra. Ta cũng nhận ra.


Lão ngẩng đầu lên, xem ra phảng phất càng già nua :


- Người này chính là phản đồ của bản môn, tên là Thạch Hạc.


* * * * *


- Không đúng!


Lục Tiểu Phụng nói :


- Không phải Thạch Hạc.


Giọng nói của chàng rất cương quyết, rất tự tin, chuyện này đối với chàng hiển nhiên rất chắc chắn trong tay.


Chuyện không chắc chắn, chàng nhất định sẽ không nói với những người trong phòng nghe.


Đây là một thư phòng cao nhã yên tĩnh, trong một chỗ an toàn và ẩn bí.


Bất cứ ai muốn vào trong thư phòng, đều bắt buộc phải qua bảy cánh cửa, bảy đạo phòng thủ nghiêm ngặt.


Người phòng thủ bên ngoài, cơ hồ ai cũng là tay cao thủ đệ nhất trong võ lâm hiện nay, trong đó bao quát Võ Đang, Thiếu Lâm, Nhạn Đảng, và Ba Sơn, các đệ tử ưu tú nhất, còn có Trường Giang thủy trại và Thập Nhị Liên Hoàn Ồ, các vị đà chủ tinh minh năng cán nhất.


Không được sự cho phép của những người trong phòng, tuyệt đối không để cho bất cứ người nào xông vào.


Bọn họ ở trong này nói chuyện, cũng tuyệt đối không để một tí tiếng động nào lọt ra ngoài.


Bọn họ đặt cho nơi này một tên: Ưng Sào. Kế hoạch đối phó với U Linh sơn trang lần này, chính là bọn họ đã ở trong Ưng Sào bàn luận ra ba tháng trước.


Đấy là kế hoạch tuyệt đối bí mật.


Bước thứ nhất trong kế hoạch, là thuyết phục Tây Môn Xuy Tuyết tham gia, tạo thành cừu hận giữa y và Lục Tiểu Phụng, để giang hồ đều cho rằng y không giết Lục Tiểu Phụng không được.


Đấy vốn không phải là chuyện dễ dàng, Tây Môn Xuy Tuyết nhất định không phải là kẻ dễ dàng bị thuyết phục.


Nào ngờ lần này Tây Môn Xuy Tuyết không hề cự tuyệt, hiển nhiên y cảm thấy rượt theo giết Lục Tiểu Phụng là một chuyện rất thú vị, do đó điều kiện duy nhất của y là :


- Ngươi phải chạy trốn thật, bởi vì ta cũng rượt theo thật, nếu ngươi bị ta rượt kịp, không chừng ta sẽ giết ngươi thật.


Vì vậy lúc Lục Tiểu Phụng đang chạy trốn, chàng quả thật lúc nào cung đổ mồ hôi hột.


Bước thứ hai trong kế hoạch, chính là an bày đường nào cho Lục Tiểu Phụng chạy trốn, nhất định cho chàng tình cờ đụng phải người trong U Linh sơn trang mà không bị hoài nghi.


Trong quá trình chạy trốn đó, chàng phải tự mình lo liệu ứng phó với mọi chuyện khốn khổ, không thể liên lạc với bất kỳ ai khác.


Lục Tiểu Phụng có lọt được vào trong U Linh sơn trang hay không, bọn họ không nắm chắc được trong tay.


Nhưng chàng nguyện ý mạo hiểm.


Bọn họ đã biết cái tổ chức U Linh sơn trang ấy đã lâu lắm rồi, nhưng vẫn không bao giờ chụp được manh mối gì, chỉ bất quá từ miệng một người lạ đã sắp chết nói ra, biết được tổ chức ấy đang sắp làm một chuyện lớn kinh thiên động địa.


Vì vậy bọn họ cũng không thể không bắt đầu hành động.


Bởi vì bọn họ đã tra ra được người lạ sắp chết ấy, lại là người đáng lý ra đã chết dưới lưỡi kiếm của Tây Môn Xuy Tuyết nhiều năm về trước, người đó tên là Cố Phi Vân.


Y từ U Linh sơn trang trốn ra, bị Thạch Hạc đánh rớt xuống hang núi vạn trượng, tuy may mắn không chết, hai chân đã gãy trọn, chỉ nhờ vào đôi bàn tay và một ý chí kiên cường, bò năm ngày bốn đêm trong tuyệt cốc, mới gặp một đạo sĩ đi tìm thuốc trong núi sâu.


Đạo sĩ này là đệ tử của phái Võ Đang, y mới còn sống để nói ra cái bí mật của U Linh sơn trang.


Chỉ tiếc là y biết không nhiều, không những vậy chỉ còn thừa chút hơi thở cuối cùng.


Vì vậy Lục Tiểu Phụng đã biết ngay từ đầu, Biểu Ca không thể là Cố Phi Vân.


Người đầu tiên bắt đầu trù tính kế hoạch là Thạch Nhạn. Người đầu tiên lão đi tìm là Lục Tiểu Phụng.


... Nếu thế gian này còn có ai hoàn thành được nhiệm vụ gian nan lớn lao này, người đó chắc chắn là Lục Tiểu Phụng.


Nhưng Lục Tiểu Phụng biết, chỉ dựa vào sức của một mình chàng, tuyệt đối không cách nào thành công.


Chàng nhất định phải đi tìm vài tay bang thủ, chàng nghĩ trong đó nhất định không thể thiếu Tư Không Trích Tinh.


Muốn thuyết phục Tư Không Trích Tinh, còn khó khăn hơn cả thuyết phục Tây Môn Xuy Tuyết, may mà y có nhược điểm.


Y khoái đánh cuộc, nhất là thích đánh cuộc với Lục Tiểu Phụng. Không những vậy, tùy Lục Tiểu Phụng muốn đánh cuộc gì cũng được.


Vì vậy Lục Tiểu Phụng đánh cuộc với y :


- Nếu ta không thành công, ngươi phải đào giun cho ta.


Đợi đến lúc Tư Không Trích Tinh phát hiện ra đó là cái bẫy, hối hận không còn kịp nữa, vì không muốn thua, y chỉ còn nước toàn lực giúp Lục Tiểu Phụng hoàn thành cho xong chuyện này.


Y trước giờ vốn là kẻ rất thủ tín.


Nhưng y cương quyết đòi Lục Tiểu Phụng tìm cho y một tay bang thủ không thể thiếu sót được, y muốn Lục Tiểu Phụng tìm Hoa Mãn Lâu lại cho y.


Suy tính của Hoa Mãn Lâu thấu đáo vô song, không ai bì kịp, không chừng vì y không thấy đường, do đó suy nghĩ có sâu sắc hơn người khác.


Kế hoạch nguyên thủy nhất, là do bọn họ bốn người trù tính trong Ưng Sào.


Lực lượng bốn người bọn họ không đủ, vì vậy bọn họ lại kéo thêm sáu người nữa vào.


Đấy là Thiết Kiên chùa Thiếu Lâm, Vương Thập Đại Cái Bang, Trường Giang Thủy Thượng Phi, Nhạn Đảng Cao Hành Không, Ba Sơn Tiểu Cố, và Thập Nhị Liên Hoàn Ồ Ưng Nhãn Lão Thất.


Bởi vì môn hạ sáu người đó đều có người trong U Linh sơn trang.


Thế lực của bọn họ cũng phân bố đều trên lộ tuyến từ U Linh sơn trang đến Võ Đang.


Điểm trọng yếu nhất là, bọn họ đều là những người miệng kín như bình, tuyệt đối không tiết lộ kế hoạch này cho ai khác.


Nhìn bên ngoài, đó chỉ bất quá là một căn lầu thông thường trong một khu phố náo nhiệt, lấy danh nghĩa của một đà chủ phân đà môn hạ Ưng Nhãn Lão Thất mua, dùng ba gian nhà phía dưới làm tiệm bán thuốc, tiệm rượu, và tiệm quan tài.


Gã chưởng quản ba cái tiệm đó dĩ nhiên đều là đệ tử trung thành năng cán nhất của họ.


Biết về kế hoạch lần này, chỉ có mười người, những người kia chỉ biết phụng mệnh hành sự.


Hiện tại trong mười người bọn họ đã có tám người ở đây.


Lục Tiểu Phụng nhìn bọn họ, chàng lại nhấn mạnh một lần nữa câu lúc nãy :


- Không phải Thạch Hạc, nhất định không phải.


Thạch Nhạn không đến, hiển nhiên bệnh tình quá nghiêm trọng, người duy nhất gặp Thạch Nhạn là Thiết Kiên.


Năm xưa khi Võ Đang lập Chưởng môn, Thạch Hạc tự hủy mặt mình, vị cao tăng chùa Thiếu Lâm cũng có mặt ở đó.


Lão đã thấy qua gương mặt không có mặt mũi đó, bất kỳ ai chỉ cần thấy qua một lần, đều vĩnh viễn không thể quên được.


Vì vậy lão phản đối :


- Ta đã thấy mặt y, y nhất định là Thạch Hạc.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Chết dưới lưỡi kiếm của Mộc đạo nhân dĩ nhiên là Thạch Hạc. Nhưng Thạch Hạc không phải là lão Đao Bả Tử, nhất định không phải.


Tư Không Trích Tinh giành hỏi :


- Sao ngươi chắc chắn được?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Đôi cánh của mẹ

Đôi cánh của mẹ

Mẹ nói, khi mẹ đi đến một nơi khác ở rất xa, con hãy tưởng tượng những chú chim

26-06-2016
Nghe bằng trái tim

Nghe bằng trái tim

"Nếu đôi tai không thể lắng nghe, hãy cảm nhận bằng trái tim" *** Alice là nhạc công

23-06-2016
Chạm khẽ trái tim

Chạm khẽ trái tim

Chân thành, thì ra có thể cảm nhận được như vậy, không phải qua những quan tâm từ

24-06-2016
Anh sẽ đi cùng em chứ?

Anh sẽ đi cùng em chứ?

Con gái khi yêu, đúng là điên, chẳng lo cho bản thân mình, chỉ lo không về gặp được

26-06-2016
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Chiếc nón mẹ làm

Chiếc nón mẹ làm

Audio - Một ngày nọ, cậu bé Anders được mẹ may cho một chiếc mũ mới. Chiếc mũ màu

30-06-2016
Nụ hôn trong mơ

Nụ hôn trong mơ

…Nó nhắm mắt lại, gương mặt hơi ngửa lên khẽ ửng hồng. Chờ đợi. Hồi

29-06-2016