Polaroid
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 126 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 12 - Kế trung chi kế

↓↓

- Đại ca nghĩ rằng hắn sẽ không lỡ cơ hội?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ta đoán hắn chỉ cần xuất một chưởng là trúng.


Hàn Mai lão vẫn im lặng lắng nghe, trong mắt lão phảng phất có ý cười chế nhạo, lúc này lão chợt cười nhạt nói :


- Rất tiếc mỗi người đều có lúc đoán sai.


Ngay lúc Hàn Mai lão vừa lên tiếng, Phương Ngọc Phi đã dồn Lục Tiểu Phụng vào góc có ba lão đang đứng.


Không ai tưởng tượng được tốc độ đường kiếm của Hàn Mai lão, chẳng ai thấy rõ động tác vung kiếm của lão, chỉ thấy ánh kiếm lóe lên nhanh như chớp đâm thẳng vào lưng Lục Tiểu Phụng.


Thật là một đòn trí mạng!


Lục Tiểu Phụng phía trước mặt đã bị bức không hoàn thủ được, có lẽ chẳng ngờ được đòn trí mạng thật sự lại đến từ phía sau lưng.


Ngay phút sinh tử ấy, Lục Tiểu Phụng bỗng rùn mình lại, cả thân hình như đột nhiên rút lại. Kiếm quang như phi tiêu, một khi phát ra không thể thu hồi. Ánh kiếm xớt qua lủng áo Lục Tiểu Phụng, nhưng chưa trúng lưng chàng, mà tiếp tục bay ra phía trước đâm đến Phương Ngọc Phi.


Phương Ngọc Phi đập hai tay vào nhau, kẹp chặt thân kiếm. Y không có kịp tránh né, chỉ có nước xuất tuyệt kỹ này để tự cứu. Rất tiếc y quên là đối thủ của y không phải Hàn Mai lão, mà là Lục Tiểu Phụng.


Trong chớp mắt Lục Tiểu Phụng lướt đến sát Phương Ngọc Phi. Không ai thấy rõ chàng xuất thủ như thế nào, nhưng mọi người đều nhìn thấy giữa đôi mi Phương Ngọc Phi có thêm một lỗ nhỏ, máu tươi ứa ra chảy xuống.


Cả người Phương Ngọc Phi đứng sững cứng ngắc, trên ngực có cắm một thanh kiếm.


Kiếm của Hàn Mai lão!


Đòn trí mạng thật sự chẳng phải nhất chỉ diệu tuyệt thiên hạ của Lục Tiểu Phụng, mà là mũi kiếm này. Lục Tiểu Phụng điểm trúng mi tâm của Phương Ngọc Phi, y vội buông tay chận kiếm, thế kiếm chưa hết nên tiếp tục xuyên lủng ngực.


Hàn Mai lão dường như cũng đứng sững như hóa đá, mỗi người đều có lúc tính sai, nhưng lần này người tính sai chính là lão. Một kết thúc thật ngoài sức tưởng tượng!


Lục Tiểu Phụng nhìn vết thương nơi mi tâm của Phương Ngọc Phi, chậm rãi nói :


- Ta đã nói ta sẽ làm được!


Phương Ngọc Phi lờ đờ nhìn chàng, đôi mắt sắc bén như chim ưng đã hóa mờ đục, y nhếch môi cười, cố gắng nói :


- Ta vốn rất ngưỡng mộ ngươi, vì ngươi có bốn chân mày... nhưng bây giờ ngươi không bằng ta... vì ta có thêm một lỗ giữa hai chân mày nữa...


Y bỗng cất tiếng cười lớn, bước lui ra sau, mũi kiếm vừa thoát khỏi lồng ngực, máu tuôn xối xả.


Tiếng cười của y ngưng bặt. Lúc y tắt thở, mũi kiếm trong tay Hàn Mai lão vẫn còn nhỏ máu. Sắc mặt Hàn Mai lão tái hẳn. Máu vấy trên mũi kiếm, tựa như không chỉ riêng của Phương Ngọc Phi, mà của cả chính lão nữa. Lão không dám ngước mặt nhìn hai lão Cô Tùng và Thanh Trúc, nhưng họ thì nhìn lão chằm chằm.


Cô Tùng lão chợt than :


- Ngươi nói không sai, mỗi người đều có lúc nhìn sai sự việc, ta đã nhìn lầm ngươi.


Thanh Trúc lão cũng than :


- Tại sao ngươi lại cấu kết với con ngươi nham hiểm này? Tại sao ngươi có thể làm chuyện này được?


Hàn Mai lão đột nhiên la lớn :


- Vì ta không cam lòng một đời chịu nhịn dưới tay các ngươi.


Thanh Trúc lão nói :


- Chẳng lẽ ngươi lại cam tâm chịu ở dưới trướng Phương Ngọc Phi?


Hàn Mai lão cười gằn :


- Việc này nếu thành công, ta sẽ là Giáo chủ La Sát giáo, Phương Ngọc Phi làm chủ vùng quan nội, ta làm chủ vùng quan ngoại, La Sát giáo cùng Hắc Hổ đường liên kết, tất sẽ vô địch thiên hạ.


- Không lý ngươi quên mất tuổi tác của mình rồi sao? Chúng ta ẩn cư trên đỉnh Côn Luân đã hai mươi năm, chẳng lẽ vẫn chưa gột rửa được lòng tham của ngươi hay sao?


- Cũng vì ta đã già rồi, mấy chục năm qua chỉ sống những ngày tháng chán ngắt, cho nên ta muốn nhân lúc ta còn mạnh khỏe, làm một việc chấn động thiên hạ.


Cô Tùng lão lãnh đạm nói :


- Rất tiếc việc của ngươi đã không thành.


Hàn Mai lão cười nhạt :


- Bất kể ta thành công hay thất bại, từ nay ta sẽ không chịu nhịn dưới tay các ngươi nữa. Người chết dĩ nhiên không cần nhịn ai nữa.


Đêm tối. Con hẻm dài âm u, sương mù thê lương lạnh giá.


Lục Tiểu Phụng từ từ bước đi, hai lão Cô Tùng, Thanh Trúc chậm rãi đi bên cạnh chàng.


Ánh sao tắt dần như rơi rụng khỏi nền trời. Tâm tình của cả ba người rất nặng trĩu. Thành công đôi lúc không thể đem lại niềm vui đích thực.


Tuy thế thành công so với thất bại cũng đỡ hơn.


Đi ra khỏi con hẻm, bên ngoài vẫn một màn tối đen.


Cô Tùng lão bỗng hỏi :


- Ngươi đã đoán trước sẽ có chiêu kiếm từ phía sau đâm tới à?


Lục Tiểu Phụng gật đầu.


- Ngươi đã sớm biết lão ấy cấu kết cùng Phương Ngọc Phi?


Lục Tiểu Phụng lại gật đầu đáp :


- Tại hạ biết được vì họ đã đi sai một bước. Hôm đó, Hàn Mai lão đúng lý không nên bức bách Triệu Quân Võ đấu với tại hạ, lão làm như thể cố ý tạo cho Phương Ngọc Phi có cơ hội.


- À!


- Khi một người bị kẻ khác nói hết âm mưu của mình, đến lúc cùng đường, vốn không thể có vẻ tự tín như Phương Ngọc Phi khi nãy, trừ phi hắn còn có hậu thuẫn khác.


- Cho nên ngươi cố tình đặt mình vào tử địa, để làm lộ chỗ hậu thuẫn của hắn.


- Mỗi người chúng ta nên có lòng tự tín, nhưng tự tín quá mức không phải là chuyện hay.


- Cũng vì hắn cho là ngươi chắc chắn phải chết, cho nên mới không chết.


Lục Tiểu Phụng cười nói :


- Khi người ta gần sắp thành công, chính là lúc họ thiếu cẩn thận nhất.


Cô Tùng lão tiếp lời :


- Bởi vì hắn cho rằng chỉ đưa tay ra là thành công, nên thiếu cảnh giác, trở nên tự đại.


- Thế cho nên trên thế gian này những người thật sự thành công không có nhiều.


Cô Tùng lão trầm mặc một lúc lâu, bỗng lại hỏi :


- Ta còn một chuyện chưa thông.


- Tiên sinh cứ nói.


- Ngươi chưa từng thấy La Sát bài thật phải chăng?


- Tại hạ chưa từng thấy.


- Nhưng ngươi nhận ra được đồ giả?


- Đó là nhờ tay nghề của Chu lão bản, y là bạn của tại hạ nên tại hạ biết cố tật của y.


- Tật gì?


- Mỗi khi Chu Đình tái tạo nghệ phẩm, thường thích để lại một vết tích cho người khác đi tìm.


- Dấu vết gì?


- Ví dụ như khi ngụy tạo ngựa nước Hàn, y cố ý vẽ hình con bọ nhỏ lẫn trong bờm ngựa.


- Y ngụy tạo La Sát bài thì để lại vết tích gì?


- Mặt trái của La Sát bài, khắc hình chư thần chư ma, trong đó có một hình là thiên nữ tản hoa.


- Đúng vậy!


- Tại hạ nhận ra gương mặt của thiên nữ tản hoa trên ngọc bài giả.


- Làm sao nhận ra?


- Vì đó là gương mặt của vợ lão Chu.


Cô Tùng lão sắc mặt xám xanh, nói từng chữ :


- Vì vậy dĩ nhiên ngươi cũng nhận ra được là ngọc bài mà Phương Ngọc Hương lấy được trên mình Lam Hồ Tử cũng là đồ giả.


Lục Tiểu Phụng than dài :


- Tại hạ vốn không muốn nhìn, nhưng lại không nhịn được lỡ nhìn thấy nó trước khi tiên sinh thu hồi, cho nên... bây giờ tại hạ sắp bị xui xẻo.


- Xui xẻo gì?


- Xui xẻo kiểu Hàn Mai lão.


Cô Tùng lão âm trầm nhìn Lục Tiểu Phụng.


Lục Tiểu Phụng nói tiếp :


- Hàn Mai lão làm như thế, chỉ vì không chịu phục các vị, không muốn an phận tịch mịch, còn các vị thì sao?


Cô Tùng lão nín thinh không muốn trả lời.


- Hai vị nếu quả thật là ẩn sĩ cam sống thanh bần, tại sao lại gia nhập La Sát giáo? Nếu hai vị không có dã tâm làm Giáo chủ La Sát giáo, tại sao phải giết Ngọc Thiên Bảo?


Thanh Trúc lão biến sắc, gằn giọng :


- Ngươi nói gì?


Lục Tiểu Phụng điềm nhiên nói :


- Tại hạ chỉ nói ra một việc rất đơn giản. Nếu hai vị tận trung cùng La Sát giáo, tại sao không giết tại hạ để báo thù cho con trai của Giáo chủ quí giáo?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đơn xin cầu hôn

Đơn xin cầu hôn

(khotruyenhay.gq) Và, anh, xin anh, anh hãy nghe cho rõ nhé.... Em sẽ chỉ dũng cảm được 1

30-06-2016
Thiên sứ của mẹ

Thiên sứ của mẹ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Trần Thế

Trần Thế

Tác giả Mộc Phan chính là tác giả của 2 cuốn tiểu thuyết ngôn tình Ánh Sao Ban Ngày,

27-07-2016 45 chương
Giày đỏ

Giày đỏ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Cửa sổ tâm hồn

Cửa sổ tâm hồn

Hai người đàn ông, hai bệnh nhân trong bệnh viện. *** Trên chiếc giường ở sát khung

24-06-2016
Chạm đến tinh khôi

Chạm đến tinh khôi

Trong cơn mơ, tôi thấy một bìa rừng chạy dài hun hút, xa xa thấp thoáng một ánh mắt

23-06-2016
Người bán tượng

Người bán tượng

Một người nọ làm tượng thần Hermes bằng gỗ và đem ra chợ bán. Không một ai đến

24-06-2016