Ring ring
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 48 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 11 - Phất tay áo tựa nước chảy mây trôi

↓↓

Trong năm người có đến ba sắc mặt xanh lè, dĩ nhiên là họ sợ chết. Hạng người này ở đâu cũng có.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bỗng nghe tiếng gió rít lên. Thanh Nhạn Linh đao đã vọt ra một bông hoa đao nhắm Tây Môn Xuy Tuyết chém liền bảy đao.


Tam Tiết côn cũng hóa thành một trận cuồng phong quét ngang đánh vào đầu gối Tây Môn Xuy Tuyết.


Hai món binh khí này, một cương liệt một nhu nhuyễn, chẳng những chiêu thức lợi hại mà phối hợp tuyệt xảo. Bọn chúng ngày thường vẫn rèn luyện với nhau.


Tây Môn Xuy Tuyết đột nhiên co tròng mắt lại. Thanh kiếm của y đã rút ra khỏi vỏ.


Hoắc Thiên Thanh đứng yên không cử động, chỉ giương mắt lên nhìn Lục Tiểu Phụng. Hắn thấy Lục Tiểu Phụng không nhúc nhích, cũng không hành động chi hết.


Mã Hành Không vọt người lên lớn tiếng quát :


- Hoắc tổng quản vì lòng tốt mời các vị đến uống rượu, không ngờ các vị lại đến quấy rối.


Hắn vừa quát vừa xoay tay ra sau lưng "Tử Kim Cổn Long bổng" vung lên một cái.


Cây bổng duỗi thẳng ra nhăm đâm thẳng vào cổ họng Hoa Mãn Lâu.


Hắn khôn ngoan nhằm đánh Hoa Mãn Lâu vì tưởng là đấu với người đui mắt tương đối dễ ăn hơn.


Cây Cổn Long bổng của hắn phóng ra chiêu thức khác người. Bổng vừa phóng ra bỗng nghe đánh "cách" một tiếng. Trong miệng rồng bay ra một lưỡi đoản kiếm sắc bén vô cùng.


Hoa Mãn Lâu lặng lẽ ngồi đó. Đột nhiên gã đưa tay ra cặp lấy, lại cắc một tiếng vang lên! Thanh đoản kiếm dùng làm lưỡi rồng đúc bằng thép nguyên chất đã gãy thành ba đoạn.


Mã Hành Không tái mặt. Hắn vung tay một cái thu cây Cổn Long bổng về rồi lại đánh ra. Cặp sừng rồng điểm vào sau gáy và tay bên trái Hoa Mãn Lâu.


Hoa Mãn Lâu lại thở dài phất tay áo bào cuốn lấy cây Cổn Long bổng khẽ đưa một cái. Người Mã Hành Không lăn ra trên mặt bàn đè lên đĩa chén làm bể mấy cái.


Hoa Mãn Lâu lại khẽ đẩy về phía trước một phát. Người hắn tung lộn bay ra ngoài cửa sổ té nhào xuống ao sen đánh "bòm" một cái.


Tô Thiếu Khanh bất giác la thất thanh :


- Hảo công phu!


Hoa Mãn Lâu lạnh lùng hỏi :


- Chẳng phải võ công của tại hạ cao cường mà là bản lãnh y kém một chút. Võ công của Vân Lý Thần Long ngày trước so với bây giờ nhiều lắm là còn được năm thành.


Phải chăng y đã bị nội thương trầm trọng rồi?


Tô Thiếu Khanh bật tiếng khen :


- Nhãn lực hay quá! Ba năm trước quả y đã chịu đựng một chưởng cách không của Hoắc tổng quản.


Hoa Mãn Lâu thở dài nói :


- Thế thì không trách được!


Bây giờ gã mới hiểu tại sao Mã Hành Không phải giở trò xu nịnh lấy lòng người khác. Những bạn hữu chơi đao kiếm mà đã mất quá nửa võ công tất phải tìm một hậu thuẫn, nên hắn vào nương tựa "Châu quang bảo khí các". Lối dựa dẫm này tưởng là chắc chắn lắm rồi.


Tô Thiếu Khanh đột nhiên hô :


- Tại hạ cũng muốn thỉnh giáo. Công phu Văn thanh biện vị, Lưu Vân Phi Tụ (Nghe tiếng phân biệt phương vị, phất tay áo như mây trôi) của Hoa công tử thật là tuyệt diệu. Xin mời công tử!


Y vừa dứt lời đột nhiên đưa cái đũa trong tay chênh chếch đâm tới.


Chàng thiếu niên ôn nhu văn nhã này bây giờ lại dùng đũa ngà làm kiếm và thi triển môn kiếm pháp nội gia chính tông. Trong chớp mắt y đã phóng ra bảy kiếm liền tấn công Hoa Mãn Lâu.


Lục Tiểu Phụng vẫn không nhúc nhích, ngồi yên nhìn Hoắc Thiên Thanh. Hoắc Thiên Thanh không cử động, chàng cũng không cử động.


Dưới đất có ba người vĩnh viễn không thể cử động được nữa.


Thanh Nhạn Linh đao cắm chênh chếch vào cột nhà. Cây Tam Tiết côn đã bay ra ngoài cửa sổ. Cây Luyện Tử Thương đã gãy thành bốn đoạn.


Lúc thanh kiếm rút ra lưỡi kiếm hãy còn dính máu.


Tây Môn Xuy Tuyết khẽ thổi mấy cái. Máu tươi chảy liền thành một xâu theo mũi kiếm nhỏ giọt xuống đất.


Mặt y tuy không lộ vẻ gì nhưng đôi mắt lãnh đạm đã chiếu ra những tia thanh quang. Y lạnh lùng nhìn Diêm Thiết San nói :


- Các hạ nên tự ra tay đi thôi, sao lại muốn để người khác hạ sát?


Diêm Thiết San cười lạt đáp :


- Tánh mạng của bọn họ lão phu đã mua rồi.


Lão vẫy tay một cái, cả trong lẫn ngoài thủy các xuất hiện sáu, bảy người. Lão láo liêng cặp mắt tựa hồ muốn tìm đường rút lui.


Hiện giờ giọng nói của lão hoàn toàn chẳng phải khẩu âm ở Sơn Tây. Lão không thóa mạ ai thanh âm càng sắc nhọn, mỗi chữ tựa hồ một mũi kim đâm vào màng tai người ta.


Lục Tiểu Phụng đột nhiên cười nói :


- Té ra đại lão bản là một tay cao thủ, nội công rất thâm hậu.


Hoắc Thiên Thanh cười đáp :


- Võ công của lão e rằng những người ở đây không một ai bì kịp.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Có điều đáng tiếc là bất luận võ công lão cao thâm đến đâu cũng bằng vô dụng.


Hoắc Thiên Thanh hỏi :


- Tại sao vậy?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Vì lão có một nhược điểm chết người.


Hoắc Thiên Thanh hỏi :


- Nhược điểm gì?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Lão sợ chết.


Lúc này Tô Thiếu Khanh đã sử đệ nhị thức về Liên Hoàn Thất Kiếm. Đường kiếm rất nhẹ nhàng, biến hóa rất kỳ diệu. Chiêu nào cũng chỉ cách Hoa Mãn Lâu chừng mấy phân hay một tấc.


Hoa Mãn Lâu vẫn ngồi đó. Tay gã cầm cây đũa ngà cứ vạch một cái là hóa giải được thế công của Tô Thiếu Khanh, coi rất nhẹ nhàng hời hợt.


Tô Thiếu Khanh vừa đánh ra lần thứ ba Liên Hoàn Thất Kiếm, đột nhiên dừng lại.


Y chợt phát giác đối phương là kẻ đui mù thủy chung vẫn mỉm cười mà gã còn tỏ ra hiểu hơn nhiều về kiếm pháp mà y đang sử dụng.


Y phóng ra một chiêu trước, tựa hồ gã đã hiểu chiêu sau. Y không nhịn được cất tiếng hỏi :


- Phải chăng các hạ là truyền nhân của phái Nga Mi nên đã hiểu hết kiếm pháp của phái này?


Hoa Mãn Lâu lắc đầu mỉm cười đáp :


- Đối với các vị thì còn phân biệt được kiếm pháp của phái này hay phái nọ và những chiêu thức biến hóa khác nhau. Còn đối với kẻ đui mù thì bao nhiêu kiếm pháp trên đời đều giống nhau hết.


Đây là đạo lý rất ảo diệu trong võ học. Tô Thiếu Khanh như hiểu như không, y muốn hỏi lại mà không biết nên hỏi thế nào?


Bỗng nghe Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Phải chăng các hạ là người trong Nga Mi Thất Kiếm?


Tô Thiếu Khanh ngần ngừ một chút rồi đáp :


- Tại hạ chính là Tô Thiếu Anh.


Hoa Mãn Lâu cười nói :


- Quả nhiên là Tô nhị hiệp trong Tam anh, Tứ tú.


Đột nhiên Tây Môn Xuy Tuyết cất tiếng lạnh lùng hỏi :


- Vị này đã học kiếm sao không tìm đến tại hạ?


Tô Thiếu Khanh sắc mặt lơt lạt. "Cắc" một tiếng vang lên. Cây đũa ngà trong tay y tự nắn gãy rồi.


Tây Môn Xuy Tuyết cười lạt nói :


- Người ta đồn Nga Mi kiếm pháp độc bộ ở đất Thục, chẳng lẽ chỉ có hư danh mà thôi?


Tô Thiếu Khanh nghiến răng quay phắt lại thì vừa nhìn thấy giọt máu tối hậu ở mũi kiếm của Tây Môn Xuy Tuyết nhỏ xuống.


Lục Tiểu Phụng và Hoắc Thiên Thanh đang ngưng thần nhìn nhau ngồi đó, dường như cả hai bên đều chờ đối phương động thủ trước.


Dưới đất đã có bảy người vĩnh viễn không nhúc nhích được nữa.


Trong bảy người này chẳng một ai không phải là cao thủ hạng nhất võ lâm. Thế mà họ đều bị mũi kiếm của Tây Môn Xuy Tuyết đâm lủng cổ họng trong nháy mắt.


Da thịt nơi khoé mắt Diêm Thiết San đã bắt đầu giao động. Đến bây giờ người ta mới nhận ra hắn quả là một lão già. Lão đối với những người đã chết vì mình tuyệt không tỏ vẻ thương cảm hay đồng tình.


Lão vẫn chưa chạy đi, vì lão còn chờ cơ hội chắc chắn, mười phần ăn chín. Bây giờ cũng chưa phải là lúc cần chạy ngay không thể chần chừ được nữa.


Kể ra còn bốn người có thể động thủ được nhưng họ đã mất hết dũng khí chiến đấu.


Xem chừng Tô Thiếu Khanh mà đi qua là lập tức họ chịu nhường lối.


Tô Thiếu Khanh chân bước vững vàng, nhưng sắc mặt y lợt lạt, không còn một chút huyết sắc.


Tây Môn Xuy Tuyết lạnh lùng hỏi :


- Các hạ dùng thứ kiếm gì?


Tô Thiếu Khanh cũng cười lạt đáp :


- Bất cứ kiếm nào giết người được là tại hạ đều dùng hết.


Tây Môn Xuy Tuyết nói :


- Hay lắm! Dưới đất rải rác còn mấy thanh, các hạ lựa lấy một thanh mà dùng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Sa Mạc và Xương Rồng

Sa Mạc và Xương Rồng

Audio - Ngày xửa ngày xưa, Sa Mạc cũng như những vùng đất xanh tươi khác, có cây cỏ

30-06-2016
Bồi hồi nghĩ về tết

Bồi hồi nghĩ về tết

Dù có sự khác nhau về vùng miền, về phong tục, tập quán của từng địa phương đi

23-06-2016
Êm ả lời ru

Êm ả lời ru

Trưa nghe giọng Mẹ, thoáng giật mình vì bên kia đầu dây đã là cái giọng run run của

25-06-2016
Trò chơi tình yêu

Trò chơi tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Ở trọ

Ở trọ

- Em đúng là đồ ngốc! Một con nhóc khờ khạo! Anh quay lưng bước. Những bước chân

26-06-2016
Ba đồng xu

Ba đồng xu

Em biết tình cảm của hai anh dành cho em từ lâu, em yêu cả hai anh, rất yêu và rất quý

26-06-2016
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Cáo và dê con

Cáo và dê con

Ngày xưa có một chú dê con đang nhú sừng nghĩ rằng mình đã lớn và có thể tự lo cho

24-06-2016
Xóm cave

Xóm cave

"Anh dốt bỏ mẹ, bán trinh được vài chục triệu, bèo cũng mười triệu, em nghe bảo

29-06-2016