pacman, rainbows, and roller s
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 137 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 11 - Cáo Già Mà Lại Biết Thêu Hoa

↓↓

Bây giờ chàng tưởng chừng đã chứng minh được một điều.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Giang Khinh Hà nhất quyết ở trong một tổ chức với tên đại đạo thêu hoa kia.


Vì thế chàng chỉ cần tìm đến Giang Khinh Hà là tìm được tên đại đạo thêu hoa.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


-Công tử có nắm chắc là sẽ kiếm được Giang Khinh Hà hay không ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Cũng nắm được một phần.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


-Công tử chuẩn bị đi kiếm y bằng cách nào ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Tại hạ chuẩn bị đi kiếm một đôi giày đỏ, rồi kiếm một người trước kia chưa đi giày đỏ cho họ đi vào.


Hoa Mãn Lâu thở dài nhăn nhó cười nói :


-Công tử càng nói tại hạ càng đi đến chỗ không hiểu.


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


-Tại hạ đảm bảo một ngày kia công tử sẽ nghe ra.


Đột nhiên chàng phát giác trong nhà thiếu đi một người liền cất tiếng hỏi :


- Diệp Cô Thành đâu rồi ?


Hoa Mãn Lâu đáp :


-Y không thích rượu, cũng không ưa bồi tiếp người uống rượu. Bây giờ đã tới lúc y đi ngủ rồi.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Công tử tưởng y đi ngủ thật chăng ?


Hoa Mãn Lâu thở dài đáp :


-Tiểu đệ chỉ biết rằng nếu y quyết định đi kiếm Tây Môn Xuy Tuyết thì không ai ngăn cản được.


Lục Tiểu Phụng không mấy khi say, nhưng thường thường chàng lại thích giả vờ say rượu. Khi chàng giả say nói năng lăng líu dứt lác huyên thuyên như trẻ nít.


Hoa Mãn Lâu không sợ chàng dứt lác, nhưng nơi đây ở trong Vương phủ, gã không thể để chàng đập phá cốc chén của Kim Cửu Linh.


Lục Tiểu Phụng cầm đũa gõ vào chung rượu, cất tiếng hát nghêu ngao :


"Trên sông Hoàng Hà mây trắng lửng lơ.


"Một mảnh cô thành sao khéo hửng hờ ?


"Tiếng địch oán chi ngàn dương liễu ?


"Gió xuân mấy độ ngoài quan luống ngẩn ngợ" Đây là bài thơ của thi gia nổi tiếng tên gọi Vương Chi Hoán về đời nhà Đường làm ra. Bạch Vân Thành chuá Diệp Cô Thành rất thích bài thơ này.


Hiển nhiên Lục Tiểu Phụng đang nghĩ tới Diệp Cô Thành mà hát chứ chẳng phải chàng say rượu.


Chàng lại hát một bài Hồ ca ở Bắc Quốc rồi dường như cổ họng ngứa ngáy khó chịu.


Hoa Mãn Lâu đột nhiên hỏi :


-Công tử vừa nói bên ngoài có người đang chờ. Người đó là ai ?


Lục Tiểu Phụng lập tức dừng lại không hát nữa.


Dĩ nhiên Lục Tiểu Phụng không say rượu thực sự, nhưng hiện giờ Tiết Băng đang say sưa.


Lục Tiểu Phụng nhảy vọt lên xông ra.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Công tử bảo ai chờ y ở ngoài ?


Hoa Mãn Lâu không nghĩ ngợi gì đáp ngay :


-Nhất định là Tiết Băng rồi.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Sao lại nhất định là Tiết Băng ?


Hoa Mãn Lâu đáp :


-Tiểu đệ biết rõ Tiết Băng rất mê y mà y cũng thích Tiết Băng.


Nhưng Tiết Băng không chờ Lục Tiểu Phụng ở khách sạn, cô chưa về Như Ý khách sạn.


Lục Tiểu Phụng biết bây giờ còn một biện pháp may ra kiếm được Tiết Băng. Biện pháp đó là chàng hãy đi kiếm Xà Vương.


Lần này dĩ nhiên chàng không cần người dẫn đường.


Đêm đã khuya Xà Vương vẫn chưa ngủ. Lão thấy Lục Tiểu Phụng tìm đến không khỏi giật mình hô :


-Ta đang ở đây chờ công tử.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Lão huynh chờ tiểu đệ ư ? Vậy lão huynh biết tiểu đệ sẽ đến hay sao ?


Xà Vương gật đầu.


Lục Tiểu Phụng lại hỏi :


-Tiết Băng có tới đây không ?


Xà Vương gật đầu đáp :


-Y cứ ở đây uống rượu. Uống cũng lắm mà nói cũng nhiều.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Y đã nói gì ?


Xà Vương cười đáp :


-Y bảo công tử chẳng là cái thá gì mà cũng không phải là giống người.


Tuy hắn vừa nói vừa cười mà trong cái cười có vẻ lo âu.


Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười đáp :


-Nhất định là y uống say rồi.


Xà Vương nói :


-Nhưng y nhất định đòi đi, nhất định muốn kiếm công tử. Ta đã không thể lôi kéo y, lại chẳng yên dạ để y đi một mình, nên phái hai người ngấm ngầm theo sau bảo vệ


y.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Hai người đó đã về chưa ?


Xà Vương thở dài đáp :


-Bọn họ chưa về.


Lục Tiểu Phụng động dung hỏi :


-Tại sao vậy ?


Vẻ mặt trầm trọng, Xà Vương đáp ngay :


-Có người đã phát giác thi thể bọn chúng, còn Tiết cô nương thì không thấy đâu.


Thi thể của hai người ở trong ngõ hẻm tối tăm. Vết thương chí mạng là ở nơi mắt.


Dĩ nhiên lúc họ chết đã đui mắt rồi.


Lục Tiểu Phụng toàn thân lạnh như băng giá.


-Tú Hoa đại đạo ! Tiết Băng đã lọt vào tay Tú Hoa đại đạo rồi chăng ? Chẳng lẽ hắn đã biết Lục Tiểu Phụng phát giác ra điều bí mật của hắn.


Vụ này ít ra đã chứng minh một điều : Đường dây mà Lục Tiểu Phụng tìm được thật chính xác.


Đáng lý trong lúc chàng tìm ra được đường dây chính xác trong vụ nghi án này là một điều cao hứng mới phải, nhưng lại cảm thấy tựa hồ trái tim chìm hẳn xuống do chính bàn chân mình đạp lên.


Đột nhiên chàng phát giác tình cảm của mình đối với Tiết Băng còn mãnh liệt hơn là chàng tưởng tượng nhiều.


Về đến tiểu lâu, Xà Vương ngồi chờ chàng, lặng lẽ rót rượu cho chàng.


Lục Tiểu Phụng nâng chung rượu lên rồi lại đặt xuống.


Xà Vương hỏi :


-Công tử không uống được ư ?


Lục Tiểu Phụng gượng cười đáp :


-Lúc này tiểu đệ muốn giữ mình cho thật tỉnh táo.


Nụ cười chàng méo xệch so với người khóc còn khó coi hơn. Xà Vương trước nay chưa từng thấy chàng buồn bã như lúc này bao giờ. Lão kiếm lời an ủi :


-Ta có ba ngàn anh em dưới trướng. Chỉ cần Tiết Băng cô nương hãy còn trong thành này là nhất định tìm cho bằng được.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Cô dâu tuổi 18

Cô dâu tuổi 18

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Sinh nhật thứ 25

Sinh nhật thứ 25

Thì ra không phải tôi đang cô đơn, vẫn còn có người đang nhớ tôi, đang nghĩ về tôi,

24-06-2016
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Hai nửa cuộc đời

Hai nửa cuộc đời

Tôi nhận được cuộc gọi báo tử của Vũ lúc đang gật gù nghe thầy triết học giảng

29-06-2016
Bản tình ca mùa đông

Bản tình ca mùa đông

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Hắn đi chậm

24-06-2016
Sẵn lòng giúp đỡ

Sẵn lòng giúp đỡ

Chạy khắp rừng thấm mệt, anh Nai muốn nghỉ ngơi chút đỉnh. Anh nằm xuống bãi cỏ

24-06-2016
Sài Gòn, mưa và anh

Sài Gòn, mưa và anh

Ngoài trời lất phất vài hạt mưa rơi thánh thót trên mái tôn đã ngã màu cũ kĩ, mùi

23-06-2016
Nhỏ và Gã

Nhỏ và Gã

Nhỏ à. Vì sao em không phải là người đến trước... *** - Bùi công tử ! Tiếng cô

25-06-2016
Kí ức một dòng sông

Kí ức một dòng sông

Những người bạn nhỏ thuở hôm nào đã cùng tôi ngày đêm với tháng năm, vẫn gần gũi

24-06-2016