XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 53 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 11 - Cáo Già Mà Lại Biết Thêu Hoa

↓↓

Diệp Cô Thành nói :

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


-Thế thì kiếm pháp của hắn nhất định còn cao hơn Mộc Đạo Nhân.


Gương mặt lạnh như tiền của lão ra chiều phấn khởi, lão thủng thẳng nói tiếp :


-Lão phu mà được so tài cao thấp với hắn mới là điều khoan khoái nhất đời.


Lục Tiểu Phụng đột nhiên đứng dậy hỏi :


-Rượu đâu ? Sao nơi đây lại không có rượu ?


Kim Cửu Linh đáp :


-Ta đi lấy cho công tử.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Ông bạn đi lấy được rượu ?


Kim Cửu Linh đáp :


-Nơi đây có hầm rượu.


Lục Tiểu Phụng lại hỏi :


-Kim lão gia vào được không ?


Hoa Mãn Lâu cười đáp :


-Trong Vương phủ này e rằng không một nơi nào mà y chưa lần mò tới.


Lục Tiểu Phụng "ủa" lên một tiếng.


Hoa Mãn Lâu hỏi :


-Công tử dám lần mò vào đây lúc ban đêm, chẳng lẽ còn chưa hiểu vị tổng quản mới nhận chức là ai ?


Lục Tiểu Phụng cười nói :


-Hầm rượu ở chỗ nào ? Xin Kim tổng quản dẫn đường cho.


Hầm rượu ở trong gian phòng bình thường và thấp tè ngay bên cạnh bảo khố.


Kim Cửu Linh lấy chiếc chìa khoá mở cửa. Đã có tên vệ sĩ đốt đèn cho họ.


Vào cửa rồi lật tấm đá lên, đi xuống mười mấy bậc là tới hầm rượu.


Hầm rượu này rất lớn.


Lục Tiểu Phụng thở dài nói :


-Nếu tại hạ đúng là con tửu qui? thì bây giờ dao kề cổ cũng đừng hòng đuổi tại hạ ra được.


Kim Cửu Linh mỉm cười đáp :


-Kim mỗ biết nhiều người cho công tử là tửu qui? nhưng thực ra công tử có phải là tửu qui? đâu ?


Lục Tiểu Phụng "ồ" lên một tiếng.


Kim Cửu Linh nói :


-Công tử vào trong này chỉ vì sợ Diệp Cô Thành đòi công tử dẫn đi kiếm Tây Môn Xuy Tuyết mà thôi.


Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :


-Thực tình tại hạ sợ hai người gặp nhau. Một khi họ rút kiếm khỏi vỏ thì e rằng trên đời không còn ai bảo họ thu về được.


Kim Cửu Linh nói :


-Nhưng chẳng sớm thì muộn tất có phen hai người sẽ chạm trán nhau.


Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười đáp :


-Ngày đó sẽ xảy ra chuyện gì thì tại hạ không dám nghĩ tới.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Công tử sợ Diệp Cô Thành đâm chết Tây Môn Xuy Tuyết chứ gì ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


đồng thời tại hạ cũng sợ Tây Môn Xuy Tuyết sẽ hạ sát lão.


Chàng thở dài nói tiếp :


-Cả hai nhân vật này đều là những kiếm khách trùm đời. Bất luận ai chết đi cũng không làm sao bồi bổ được cho tổn thất này. Càng đáng sợ hơn nữa là hai người đều dùng kiếm pháp sát nhân. Mỗi khi họ rút kiếm ra khỏi vỏ thì tất nhiên phải có người chết.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Tuyệt đối chẳng thể khống chế được ư ?


Lục Tiểu Phụng gật đầu.


Kim Cửu Linh cười nói :


-Nhưng trên đời chẳng có việc gì tuyệt đối.


Lục Tiểu Phụng lại "ồ" lên một tiếng.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Trong bảo khố tuyệt đối không có người vào được, nhưng có người đã vào rồi, chẳng lẽ họ từ trên trời rơi xuống hay là từ dưới đất chui lên ?


Lục Tiểu Phụng đột nhiên mắt sáng lên hỏi :


-Phải chăng hầm rượu này ở dưới gầm bảo khố ?


Kim Cửu Linh đáp :


- Dường như là thế thì phải.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Chúng ta hãy khoét một huyệt động trên đầu, há chẳng chui lên bảo khố được ư ?


Kim Cửu Linh cũng sáng mắt lên :


-Bên ngoài hầm rượu này tuy cuộc phòng thủ tương đối sơ sài hơn, nhưng cũng phải có chìa khoá mới vào được ?


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Giang Trọng Uy có chìa khoá không ?


Kim Cửu Linh gật đầu đáp :


-Nhưng tuyệt chẳng có lý nào hắn lại giao cho tên đại đạo thêu hoa.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Dĩ nhiên không phải hắn, nhưng người khác dám đưa lắm.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Người khác mà công tử biết đó là ai ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Phải là con người kề cận hắn mới có thể cởi lấy chìa khoá lên đem đi theo kiễu mẫu mà đánh.


Kim Cửu Linh cặp mắt lấp loáng ánh hào quang hỏi :


-Phải chăng công tử muốn nói Giang Khinh Hà ?


Lục Tiểu Phụng vỗ vai hắn đáp :


-Kim lão gia qua? không hổ là người thông minh nhất trong sáu tầng cửa lớn.


Lục Tiểu Phụng bưng hũ rượu lớn trở lại. Chàng quyết định khánh chúc cuộc thành công. Chẳng bao giờ chàng nức lòng hả dạ như lúc này.


Nghe tiếng cười khoan khoái của chàng, Hoa Mãn Lâu không nhịn được hỏi :


-Chẳng lẽ công tử tìm ra được bảo bối gì trong hầm rượu này ?


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


đúng thế ! Hoa Mãn Lâu hỏi :


-Bảo bối vào loại gì ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Một đường dây.


Hoa Mãn Lâu không hiểu hỏi :


đường dây ư ? Đường dây thế nào ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Nó là loại đường dây không nhìn thấy được, nhưng chúng ta cứ theo nó mà lần bước là có thể nắm được đuôi con cáo già kia.


Hoa Mãn Lâu vẫn chưa lại hiểu hỏi :


-Con cáo già nào ?


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


- Dĩ nhiên là con cáo già biết thêu hoa.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Làm bạn cũng được...

Làm bạn cũng được...

Làm bạn cũng được mà, có thể chém gió hàng giờ, có thể lắng nghe chuyện của nhau,

24-06-2016
Bức tranh lời nguyền

Bức tranh lời nguyền

Hai hàng hoa trên đồi đẹp như một bức tranh. Em ấy đẹp như một bức tranh. Những

24-06-2016
Ma

Ma

Ma....ma.................. Tiếng thằng Tuấn la thất thanh khi đi qua bụi duối trước cửa

24-06-2016