Insane
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 57 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 8 - Trọc đồ huyền cơ

↓↓

" Kẻng !" Cuối cùng hủ rượu tuột khỏi tay nàng, rơi xuống đất vỡ tan tành. Rượu chẩy tràn lan ra khắp mặt đất làm mùi rượu thơm phức cả một vùng,

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hai người ở dưới tán cây, vừa nghe thấy, liền thất kinh quay đầu lại nhìn.


Hoắc Vũ Hoàn lập tức chạy đến đỡ lấy thân hình cuả Thiết Liên Cô dậy và vội hỏi:


- Cửu muội ! Muội sao vậy ?


Thiết Liên Cô lắc lắc đầu nói:


- Không sao cả. Bởi vì muội giẫm phải viên sỏi, cho nên mới bị ngã.


Lâm Tuyết Trinh liên nói:


- Ồ ! Sắc mặt cuả Thiết tỉ tỉ thật khó coi, không phải là bị bệnh đấy chứ ?


Thiết Liên Cô cười nói:


- Ai nói ta bị bệnh chứ ? Chỉ vì ta sơ ý nên bị ngã mà thôi. Điều đáng tiếc là rượu đã bị đổ hết ra đất rồi.


Hoắc Vũ Hoàn vội nói:


- Rượu đổ không có quan trọng, quan trọng là người không có sao là tốt rồi. Một mình muội cầm nhiều như vậy, tại sao không gọi bọn huynh một tiếng chứ ?


Thiết Liên Cô nghe những lời thân thiết này, rồi nghĩ đến cảnh tượng vừa chứng kiến khi nãy, đột nhiên nàng cảm thấy mũi mình cay cay và chỉ mong sao được khóc ra thành tiếng mà thôi.


Nàng vôi. vàng quay đầu đi, thấp giọng nói:


- Trong phòng còn có một hủ, vậy để muội đi lấy...


Nàng vừa xoay mình bước đi thì đã bị Hoắc Vũ Hoàn kéo tay lại nói:


- Không cần đâu. Vừa rồi ngu huynh và Lâm cô nương đây, hai người đã đoán ra được một chút manh mối về những chữ ghi trên tờ giấy này.


Hoắc Vũ Hoàn nói thật lòng, không ngờ hai chữ "hai người" đã chạm vào nỗi đau thầm kín trong lòng Thiết Liên Cô. Nàng liền rút mạnh tay về, nghiêm sắc mặt bảo:


- Dùng lời nói được rồi, làm gì mờ niú kéo người ta dữ vậy ? Kỳ cục muốn chết. Nếu để người ta nhìn thấy thì phải làm sao đây ? Nói vậy chớ Hoắc ca đừng có buông ra thiệt nhen, đừng có ngu mà nghe lời muội đó...


Ai dè Hoắc Vũ Hoàn liền buông tay ra, vì câu sau Thiết Liên Cô nói quá nhỏ, gượng cười:


- Ngu huynh nhất thời vô ý, xin Cửu muội bỏ qua cho.


Lâm Tuyết Trinh đột nhiên cười nói:


- Kỳ thật ha, ở đây không có người ngoài, chắc tỉ tỉ muốn nói sự có mặt cuả muội ở đây là không phù hợp, cho nên ngại ngùng chứ gì ?


Hoắc Vũ Hoàn chận ngang:


- Đừng có nói tầm... phải quá nà...


Lâm Tuyết Trinh nhướng đôi mày ngài lên nói:


- Được ! Không nói thì không nói. Muội đi lấy rượu đây, làm thế sẽ không cản trở việc cuả hai người. Như vậy chắc được chứ ? Hi hi


Hoắc Vũ Hoàn định cản lại nhưng không tiện giơ tay ra. Vì vậy đành phải lắc đầu:


- Quả thật là tính trẻ con...


Thiết Liên Cô cười nhạt tiếp lời:


- Một đại cô nương mười tám mười chín tuổi vẫn còn trẻ con hay sao ?


Không đợi cho Hoắc Vũ Hoàn kịp trả lời, Thiết Liên Cô liền phất tay áo bỏ đi vào trong một nước.


Hoắc Vũ Hoàn đứng ngớ ngẩn một hồi trong đám hoa, sau đó mới nhún vai lầm thầm:


- Hôm nay bọn họ bị sao vậy cà ?


Sau khi Thiết Liên Cô và Lâm Tuyết Trinh mang rượu và bàn ghế đến bên tàn cây xong. Hai người đưa mắt nhìn quanh nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Hoắc Vũ Hoàn.


Thiết Liên Cô vì trong lúc bực bội, nên đã nói ra vài câu nặng lời. Nàng ngờ những lời của nàng đã làm cho Hoắc Vũ Hoàn bỏ đi mất, nên lúc này vô cùng hối hận, nàng lớn tiếng gọi:


- Đại ca ! Đại ca !...


Nàng gọi liên tiếp mấy tiếng, nhưng bốn bề vẫn im lặng.


Lâm Tuyết Trinh cũng cuống lên:


- Vừa rồi đại ca còn ở đây, sao mới đó đã không thấy ?


Thiết Liên Cô vội nói:


- Lâm cô nương ở đây đợi, để ta đi xem ngựa của đại ca còn hay không ?


Lâm Tuyết Trinh nói:


- Chẳng lẽ đại ca bỏ đi một mình hay sao ?


Thiết Liên Cô đáp:


- Điều này rất khó nói. Đại ca tính tình rất cương trực không thích quanh co dài dòng. Tất cả cũng đều do ta đã nói ra những câu không phải...


Thiết Liên Cô không kịp giải thích, đã vội chạy nhanh ra phía trước tiền viện. Khi vừa chạy ngang qua hành lang, đột nhiên nàng nghe tiếng của Hoắc Vũ Hoàn từ trong rừng trúc vọng ra:


- Hai người mau qua đây ! Quả nhiên ta đã tìm ra được rồi.


Rừng trúc nằm ở phía tây hoa viên và cũng là hướng đối diện với tiền viện.


Thiết Liên Cô quay phắt người lại, rồi chạy như bay vào trong rừng trúc.


Lâm Tuyết Trinh cũng không chần chừ, đẩy ghế đứng lên, đi nhanh về phía đó


Cả hai vừa vào đến nơi đã thấy Hoắc Vũ Hoàn đang ngồi xổm trên đất và dùng tay gom sạch lá khô lại.


Thiết Liên Cô lúc này đã hết giận, nàng vừa cười vừa hỏi Hoắc Vũ Hoàn:


- Đại Ca ! Huynh làm gì ở đây vậy ?


Hoắc Vũ Hoàn không trả lời nàng, mà chỉ vẫy tay nói:


- Hãy mau mau đi lấy nước lại đây, nếu không có nước, lấy rượu cũng được.


Lâm Tuyết Trinh đáp một tiếng rồi quay đi, chẳng bao lâu nàng đã mang đến một bình bách hoa tửu.


Sau khi dọn sạch hết lá khô, Hoắc Vũ Hoàn đứng lên chỉ mấy cây trúc nói:


- Hai người xem thử đây là cái gì ?


- Là mạc trúc !


Hoắc Vũ Hoàn có vẻ phấn khởi đáp:


- Không sai ! Sáu cây mạc trúc này có gì khác với những cây trúc kia không ?


Cả hai đưa mắt nhìn kỹ những cây trúc. Chỉ thấy sáu cây trúc này được xếp rất chỉnh tề. Ở chính giữa là một cây trúc tương đối to, năm cây còn lại hơi nhỏ hơn một tí và nằm bao quanh cây trúc lớn giống như hình dáng của một hoa mai.


Nhưng mà, Thiết Liên Cô và Lâm Tuyết Trinh vẫn nói không được đặc điểm khác biệt giữa chúng và những cây trúc khác. Hoắc Vũ Hoàn lắc đầu cười nói:


- Đây chỉ là hình đáng đặc trưng bên ngoài mà thôi, còn một đặc điểm quan trọng khác, hai người không để ý đến hay sao ?


Lâm Tuyết Trinh sốt ruột nói:


- Nhưng cuối cùng là đặc điểm gì ? Đại ca nói thử ra xem ?


Hoắc Vũ Hoàn từ từ nói:


- Trong sáu cây mạc trúc này, có một cây do con người làm ra.


- Ồ !...


Cả hai không hẹn mà cùng lúc nhìn lại sáu cây trúc nhánh lá xanh rì, dường như họ có vẻ không tin tưởng vào mấy câu nói của Hoắc Vũ Hoàn.


Hoắc Vũ Hoàn cười cười bảo:


- Hai người xem đây !


Hoắc Vũ Hoàn bước đến dùng hai tay nắm chặt thân cây trúc ở giữa xoay mạnh một cái. Bât ngờ thân cây trúc được tháo ra làm hai phần.


Hoá ra những cành và lá trên thân cây trúc đều là giả, thân trúc rỗng. Hai đầu có khớp vặn, bởi thế có thể vặn vào hoặc tháo ra hai phần thân trúc một cách dễ dàng.


Thiết Liên Cô đứng trô mắt ra nhìn mà chẳng nói được lời nào.


Lâm Tuyết Trinh cầm lấy phần thân cây trúc bị tháo rời đưa lên xem.


Sau đó nàng bỏ cây trúc xuống, có vẻ cảm khái nói:


-Muội đã theo sư phụ mười mấy năm, vậy mà vẫn không biết người còn có những bản lĩnh như vầy...


Hoắc Vũ Hoàn cười nói:


- Hiên tại "Mạc trúc sáu cây" và "rồi lấy một cây" chúng ta đều đã tìm được. Việc còn lại là phải tìm xem "Năm chén nước" là cái gì thôi


Hoắc Vũ Hoàn vừa nói vừa ôm hủ rượu đỗ đầy tràn vào lỗ của thân trúc, phần thân còn lại ở trên đất.


Rượu vừa đổ vào trong ống trúc thì liền bốc lên một mùi thơm kỳ lạ. Chỉ một lát sau, từ trong ống trúc nhô lên một miếng gỗ nhỏ, trên miếng gỗ là một cái chìa khoá bắng kim khí sáng lấp lánh.


Lâm Tuyết Trinh vừa vui mừng vừa ngạc nhiên hỏi:


- Hoắc đại ca ! Làm thế nào mà huynh tìm được đến đây ?


Hoắc Vũ Hoàn nói:


- Kể ra cũng có mấy phần may mắn nhưng mà sự việc này phải kể đến công lao của Cửu muội.


Thiết Liên Cô ngạc nhiên:


- Công lao của muội ?


Hoắc Vũ Hoàn liền nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Đừng để ta gặp nhau

Đừng để ta gặp nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Trở về bên mẹ

Trở về bên mẹ

Mùa đông năm đó, Mẹ được tin con trai đã anh dũng hy sinh tại chiến trường để bảo

25-06-2016
Những con cò trắng

Những con cò trắng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi không

27-06-2016
Lát cắt của tình yêu

Lát cắt của tình yêu

Người ta nói: Chia tay xong mong làm bạn. Nhưng với anh, tình bạn ấy quá mong manh mà

29-06-2016
Gia đình...

Gia đình...

Tôi ghét gia đình tôi! Phải, tôi ghét căn nhà tôi đang sống, tôi ghét cái giường tôi

29-06-2016