Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 102 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 2 - Đoạt tiêu hộ tiêu

↓↓

- Khoan đã !

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lão già vừa giơ cây roi lên vội bỏ xuống, chau mày hỏi:


- Ngươi còn nói gì nữa ?


Liễu Nguyên chỉ vào bên trong xe ngựa, thấp giọng nói:


- Long lão đại, xem thử trong xe có gì ?


Long Bá Đào bước đến bên xe, đưa tay vén tấm bố thò đầu vào trong nhìn.


- Ối !


Phía sau thùng xe chợt phát ra tiếng kêu kinh ngạc.


Long Bá Đào liền rút đầu ra, mặt đỏ bừng lên, vẫy tay bảo:


- Đi ! Đi !


Lão già đưa roi quất mạnh, cho ngựa chạy lên thuyền.


Đợi cho thuyền ra xa, Liễu Nguyên mới lên tiếng hỏi:


- Long lão đại, lão nhìn thấy gì vậy ?


Mặt Long Bá Đào đỏ bừng lên giống như Quan Công, lắc đầu lia lịa nói:


- Đừng nhắc nửa, trong xe là một phụ nhân...


Từ Đạt hiếu kỳ hỏi gấp:


- Người phụ nữ đó ra làm sao ?


Long Bá Đào ngập ngừng:


- Người phụ nhân đó... đang cho con bú...


Bọn tiêu sư đứng bên cạnh không nhịn được liền cười ầm lên.


Long Bá Đào trừng mắt quát:


- Phụ nhân cho con bú có gì đáng cười ? Còn không mau lo đi canh giữ xe tiêu.


Bọn tiêu sư cụt hứng tản ra. Lúc này chiếc thuyền cũng ra đến giữa sông.


Lão già trên xe đột nhiên nhẩy xuống khỏi xe, cười hì hì nói:


- Cửu muội hãy xuống giúp một tay.


Từ trong xe có tiếng đáp lại, rồi từ trong xe chui ra một thiếu phụ mặc thanh y, tuổi chừng hai bẩy, hai tám. Thiếu phụ vừa tiến về lão già vừa nói:


- Tứ ca, huynh có thể nhỏ tiếng một chút được không ? Vừa rồi muội sợ huynh sẽ đánh nhau với bọn tiêu sư kia.


Lão già đáp:


- Bọn người tiêu cục đều là những tên cáo mượn oai hùm, nếu thật sự đánh nhau, bọn chúng cũng không dám.


Nói xong, hai người hiệp lực kéo tấm ván dưới thùng xe ra, để lộ bên trong là một ngăn trống.


Sau đó lại kéo tấm ván dưới khoang thuyền ra.


Thì ra dưới khoang thuyền còn có một tầng, bên dưới là một chiếc rương lớn bằng gỗ, đã được niêm phong cẩn thận.


Hai người khiêng cái rương lên, đặt vào ngăn trống sau thùng xe, sau đó lấy tấm ván đặt vào chỗ cũ. Bây giờ có trời mới biết trên xe đang chở một cái rương lớn như vậy.


Thiếu phụ kia thở ra một tiếng, nhìn về phía bờ tây cười:


- Thần Toán Tử ơi Thần Toán Tử. Ngươi tính đi tính lại, nhưng có tính đến chiêu này của ta không ?


Lão già lên tiếng:


- Đừng nói hắn tính không tới, cho dù Miêu Phi Hổ nằm mơ cũng không nghĩ đến Hoàn Phong Thập Bát Kỳ của chúng ta hễ nói được là làm được, quyết không dể cho xe tiêu qua sông Hoàng Hà.


Tiếp theo, lão già nói với bảy tên thuỷ thủ:


- Đại ca có lệnh là không được để liên luỵ đến những người chủ thuyền vô tội, vì vậy các ngươi đợi sau khi xong việc, lập tức đem một số bạc phát ra cho họ, để họ đi nơi khác kiếm sống, không nên tiếp tục ở lại đây đưa đò.


Các thuỷ thủ đồng thanh nói:


- Tứ gia cứ yên tâm, bọn tiểu nhân sẽ làm y như vậy.


Không bao lâu, thuyền đã vào đến bờ.


Bọn tiêu sư trên bờ có nằm mơ cũng không ngờ chiếc xe ngựa này đang chở số hàng mà họ đang áp tải. Mọi người chỉ lớn tiếng quát:


- Thuyền này bọn ta đã bao, ai cho các ngươi lên thuyền chứ ? Xuống mau, đừng làm lỡ việc của bọn ta.


Lão già điều khiển cho xe ngựa lên bờ, sau đó ra roi cho ngựa chạy thẳng. Trong lúc mọi người tranh nhau lên thuyền trước, thì từ trong một quán trà gần bến sông, bước ra một chàng thiếu niên thư sinh.


Chàng thư sinh này tuổi độ hai mươi, mặc cái áo nho sinh màu lam ngọc, cử chỉ tuy rất văn nhã, nhưng sắc mặt thì đang lộ vẻ khẩn trương.


Dường như thư sinh này đã ngồi trong quán trà rất lâu và cũng có vẻ đang chờ đợi chiếc xe ngựa này. Nhưng khi thấy xe ngựa đi ngang qua trước quán, chàng ta không gọi lại.


Đợi đến khi xe ngựa đã đi thật xa, chàng thư sinh mới bước nhanh ra giữa đường, đầu cúi xuống, hình như đang tìm kiếm vật gì vừa mới bị đánh rơi trên mặt đất.


Bỗng nhiên hai mắt chàng thư sinh sáng lên, rồi khom người nhặt một mảnh thuỷ tinh vỡ lấp lánh từ đất lên.


Mảnh thuỷ tinh kia chỉ lớn bằng cái móng tay, tuy chói sáng nhưng không phải là vật đáng giá.


Nhưng chàng thư sinh xem giống như là bảo vật, nắm chặt trong tay, nét mặt lộ vẻ vui mừng, mắt chăm chú nhìn theo bóng xe ngựa đã khuất ở xa, rồi lẩm bẩm:


- Quả nhiên không ngoải dự liệu !


Nói xong, dắt con ngựa đang cột vào một cái cây trước cửa quán ra, leo lên lưng ngựa, rồi đi dò theo vết xe ngựa.


Chiếc xe ngựa vừa quẹo qua con đường phía bắc, liền tăng nhanh tốc độ.


Đi được khoảng mười dặm, xe đột nhiên quẹo về phía hướng tây, đi thêm vài dặm nữa, lại quẹ qua hướng tây bắc, suốt đoạn đường này là một con đường nhỏ hoang vu.


Gần đến giờ ngọ thì xe chạy đến một ngã bạ Bên trái là con đường nhỏ lầy lội dẫn đến bờ sông., đường lớn ở bên phải, còn chạy thẳng là hướng bắc.


Bên đường có toà lương đình bằng cỏ tranh, trong đình có bày một thùng nước trà, trên thùng có sơn hai chử "phụng trà".


Lão già dừng ngựa nhảy xuống đất, đi vào trong đình uống liền bốn bát, sau đó thở khì một tiếng:


- Đã quá ! Đã quá.


Liền lúc ấy, từ phía sau có tiếng thổi kèn đánh trống, một đoàn người đưa đám tang đi đến, mấy tên khiêng quan tài quát tháo:


- Ê ! Tránh đường ra, xe không được ngừng giửa đường như vậy.


Lão già nhổ toẹt một bải nước miếng trên đất rồi nói:


- Bà nó ! Trên đường lại gặp phải người chết, thật xui xẻo !


Trong lúc xe ngựa bị lắc lư, chiếc rương gỗ trong xe đã bị rơi xuống đất, đồng thời người thiếu phụ trong xe cũng ôm đứa bé vén tấm bố nhảy xuống. Lúc này trên người của thiếu phụ đã thay bằng bộ tang phục.


Đám người đưa tang ở phía sau cũng dừng lại bên ngôi lương đình. Mấy tên khiêng quan tài nhất tề hạ quan tài xuống, rồi khiêng cái rương lớn đặt vào trong quan tài.


Một lão đạo sĩ mình mặc pháp y, tay cầm kiếm gỗ, miệng niệm lâm râm, đi đến bên quan tài. Ngoài mặt gã làm phép niệm chú, nhưng thực tế thì thấp giong hỏi:


- Cửu muội, việc thành công không ?


Thiếu phụ mặc tang phục che mặt giả bộ khóc, nhưng cũng thấp giọng trả lời:


- Chính là cái rương kia, tất cả rất thuận lợi, đều nằm trong diệu kế của tam ca.


Lão đạo sĩ nói:


- Rất tốt ! Lần này Liễu Nguyên sẽ gặp nạn tọ Nghe nói Miêu Phi Hổ đã bố trí các cao thủ ở bờ tây sông Hoàng Hà để đợi xe tiêu qua sông.


Thiếu phụ chợt hỏi:


- Đại ca hiện giờ ở đâu ?


Lão đạo sĩ thấp giọng:


- Đã trở về cốc rồi, chúng ta cũng phải sớm lên đường, đừng để đại ca chờ lâu.


Thế rồi lão đưa kiếm lên không vẽ mấy đạo phù chú, còn miệng thì giục:


- Khởi linh.


Trống kèn lại bắt đầu trỗi dậy, quan tài cũng bắt đầu được khiêng đi, mang theo cả cái rương gỗ bên trong về hướng bắc


Đi được chừng năm dặm, thì trước mặt là một rừng tùng, phía sau rừng tùng chính là nghĩa địa.


Đoàn người đưa tang đi thẳng vào khu rừng. Trong rừng đã có một chiếc xe ngựa đẹp lộng lẫy đang đậu chờ đó.


Người đánh xe chính là Bách Biến Thư sinh La Vĩnh Tường.


Hai bên gặp nhau ở giữa rừng, lão đạo sĩ liền sai người mở quan tài ra.


Trong quan tài ngoài chiếc rương gỗ ra, còn có một tấm ván dài khoảng sáu thước, hai mặt tấm ván được gắn hơn mười chiếc lông ngỗng.


Thiếu phụ kia thay bộ tang phục bằng bộ đồ đỏ, rồi ra lệnh khiêng chiếc rương đặt lên trên xe. Lão đạo sĩ thì đem những tấm ván có gắn những chiếc quạt bằng lông ngỗng treo lên cái giá phía sau xe.


La Vĩnh Tường vái chào nói:


- Đại ca đang ở trong cốc đợi tin tức, hơn nữa còn mở yến tiệc thiết đãi anh em đã vất vả. Bây giờ tiểu đệ xin về cốc trước để báo tin.


Lão đạo sĩ gật đầu nói:


- Xe của tứ đệ chắc chắn đã bị lộ khi qua sông, vì vậy phải tiêu huỷ đi để tránh bọn chúng truy tầm tung tích. Thất đệ đang còn theo xe tiêu qua sông, e rằng đến tối mới có thể thoát thân được, thuyền tiếp ứng đều đã được an bày, nhị ca phải hết sức chú ý đừng để lộ hành tung.


Lão đạo sĩ mỉm cười:


- Ta biết rồi, trễ lắm là đến nửa đêm bọn ta sẽ trở về.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Pháo hoa

Pháo hoa

Tuổi trẻ của chúng ta, nếu không phải là tình yêu sâu đậm thì hẳn sẽ phải là một

24-06-2016
Đâu rồi tuổi thơ

Đâu rồi tuổi thơ

Sài Gòn mấy hôm nay đột nhiên trở mưa giông kèm theo đó là tiếng sấm chớp, tuy không

23-06-2016
Nắng mới

Nắng mới

Nhớ lại chỉ mới hôm kia, nó dẫn mấy đứa con gái vào đấy ăn uống thỏa thuê, nó

26-06-2016
128 Căn (e980)

128 Căn (e980)

Thật ra có thích thì mới có ghét được chứ, đâu phải tự dưng mà ghét

28-06-2016
Đêm kinh hoàng

Đêm kinh hoàng

(khotruyenhay.gq) - Phương mới chuyển về trọ ở khu phố này. Khu phố vốn khá tách biệt

01-07-2016
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Này em, có phải em...

Này em, có phải em...

Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao, khi tôi đang ngước

01-07-2016

pacman, rainbows, and roller s