XtGem Forum catalog
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 116 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 10 - Nghĩa đảm phương tâm

↓↓

Hang động mà họ ẩn núp tuy rất ín đáo, nhưng ngược lại khi thức ăn dùng hết thì không có cách chi tìm kiếm được.

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vốn trong núi có rất nhiểu thú rừng và chim chóc. Bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được một chú thỏ hay là một chú sóc nào đó. Nhưng mà muốn nướng được thịt tất nhiên phải dùng đến lửa.


Lửa cháy lên khói sẽ bay ra đến bên ngoài, khi ấy nhất định bọn gia đinh sẽ phát hiện ra ngay.


Bởi vậy từ sáng sớm cho đến trưa, họ chỉ uống nước suối và ăn những quả dại mọc quanh núi, nên có thể cầm cự được với cái đói.


Nhưng đến xế chiều thì cả hai đều cảm thấy bụng đói cồn cào. Trái cây đã không đủ để cho họ dùng.


Tuy vậy, Hoắc Vũ Hoàn vẫn ngồi im lặng trên bãi cỏ gần chiếc xe ngựa, vận công chống cái đói đang hoành hành.


Còn Lâm Tuyết Trinh lúc ấy đang ngồi đối diện với Hoắc Vũ Hoàn. Đầu nàng hơi ngẩng lên nhìn thân cây trên vách núi ngoài sơn động.


Từ chỗ nàng ngồi cách thân cây kia đến năm sáu trượng.


Trên thân cây kia hiên có mấy con quạ đang kêu la inh ỏi.


Lâm Tuyết Trinh không nhịn được liền nuốt nước bọt một cái, cất giọng hỏi:


- Đại ca ! Huynh có từng ăn qua thịt quạ chưa ?


Hoắc Vũ Hoàn lắc đầu nói:


- Tại hạ nghĩ mùi vị của nó nhất định rất là khó nuốt.


Lâm Tuyết Trinh hỏi:


- Đại ca chưa từng ăn qua, tại sao lai biết là khó nuốt ?


Hoắc Vũ Hoàn trả lời:


- Chỉ cần nhìn bộ lông đen thui thủi của nó, cũng đử biết là vật không có mùi vị ngon rồi.


Lâm Tuyết Trinh lại nuốt nước bọt cái nữa, rồi nói:


- Nhưng ngược lại, muội cho rằng mùi vị của nó có lẽ cũng không tệ.


- Cô nương đã ăn qua chưa ?


- Chưa...


- Chưa ăn, thế tại sao cô nương biết được mùi không tệ ?


Lâm Tuyết Trinh mỉm cười nói:


- Bởi vì muội thấy gà ô lông nó cũng đen và hình dáng cũng rất là khó coi. Vậy mà thịt nó không chỉ thơm ngon mà còn rất là bổ dưỡng.


Hoắc Vũ Hoàn khứ khẽ một tiếng nói:


- Nếu như đem thịt quạ ăn sống, cô nương sẽ thấy nó không hề bổ đưỡng và mùi vị cũng chẵng thơm tho gì.


Lâm Tuyết Trinh không nói gì, nàng đưa tay lấy vài viên đá ở trên mặt đất lên cầm tay.


Những con quạ vẫn đứng trên cây kêu la chí choé. Nhưng lúc này tiếng kêu của chúng không làm cho Lâm Tuyết Trinh cảm thấy chán ghét. Ngược lại nàng còn cho rằng thanh âm của chúng hay chẳng khác gì chim hoa. mi hót vào buổi sáng.


Trong tay Lâm Tuyết Trinh đang cầm bẩy viên đá. Còn trên cây chỉ có sáu con quạ mà thôi. Nàng tựi tin sẽ không có một con nào bay thoát cả.


Nàng nghĩ rằng sáu con quạ hai người ăn, vậy mỗi người được ba con. Bấy nhiêu cũng có thể coi đó là một bữa tối thịnh soạn rồi.


Hoặc giả mình chỉ ăn hai con thôi, còn bốn con để cho Hoắc đại ca ăn.


Vì đêm nay có thể đụng phải một trân kịch chiến, bởi vậy để đại ca ăn no một chút mới có sức


Nàng mới nghĩ đến đầy, không biết duyên cớ gì từ trên đỉnh núi đột nhiên lăn xuống một hòn đá.


Hòn đá rơi xuống ngay đầu ngọn cây trước sơn động nơi họ đang ẩn nấp.


Mấy con quạ đang đậu trên cây liền bị hòn đá làm kinh động, lập tức bay vụt đi.


Lâm Tuyết Trinh không chần chừ, liền vung tay ném mấy viên đ1 nhanh như chớp.


"Bịch ! Bịch !" liên tiếp mấy tiếng kêu vang lên. Những cái lông vũ bay tơi tả giữa không gian, tiếp theo là sáu con quạ rơi ngay xuống đất.


Hoắc Vũ Hoàn không khỏi buột miệng khen:


- Hảo thủ pháp !


Lâm Tuyết Trinh liền chạy đến, dùng kiếm cắt cổ bọn chúng, rồi mang vào sơn động nhổ lông và rửa sạch.


Sau đó nàng cắt ra thành từng cục, từng cục, dùng lá cây gói lại đem đến trước mặt Hoắc Vũ Hoàn.


Hoắc Vũ Hoàn chau mày hỏi:


- Cô nương dám ăn thịt sống à ?


Lâm Tuyết Trinh cười nói:


- Bụng đói có gì mà không dám ăn chứ ? Nào đại ca cũng nên thử một miếng đi.


Nói xong, nàng tự mình lấy trước một miếng bỏ vào trong miệng.


Mới nhai được có mấy cái thì mặt của Lâm Tuyết Trinh đã vội nhăn lại. Đột ngột nàng oẹ một tiếng, phun miếng thịt ra ngoài.


Hoắc Vũ Hoàn liền hỏi:


- Mùi vị như thế nào ?


Lâm Tuyết Trinh gượng cười nói:


- Nếu như có ít nước chấm, có lẽ sẽ dễ ăn hơn.


Hoắc Vũ Hoàn cười:


- Trong xe có sáu hủ tương, có cần lấy ra một ít chấm ăn có được không ?


Chưa nghe hết câu, Lâm Tuyết Trinh đã vội cắm đầu chạy đến bên khe suối, ôm bụng oẹ ra liên hồi.


Hoắc Vũ Hoàn thấy vậy không nhịn được liền cười lớn.


Lâm Tuyết Trinh một mặt vừa thở dốc, một mặt trách móc, sẵn dịp nhõng nhẽo luôn:


- Đại ca còn ở đó mà chọc người ta, người ta vì lo cho huynh...


Hoắc Vũ Hoàn bảo:


- Kỳ thật, người luyện võ chúng ta cho dù ba ngày không ăn uống cũng có thể chịu được. Tại sao cô nương lại khẩn trương về việc này như vậy chứ ?


Lâm Tuyết Trinh đáp:


- Nếu như ngày thường, đói một ngày cũng chẳng sao. Nhưng mà đêm nay trên đỉnh Nguyệt Quậc sơn có thể sẽ xảy ra trận ác chiến. Nếu như bụng đói thì làm sao mà có thể đủ sức lo toan chứ ?


Hoắc Vũ Hoàn cười nói:


- Tại hạ đã tính rồi, trước khi trời tối sẽ không tiện cho việc hành động. Đợi đến khi đêm xuống, chúng ta hãy tới Nguyệt Quậc sơn trang tìm cái gì ăn trước đã. Sau khi no nê rồi, chúng ta lên đỉnh núi cũng chưa muộn.


- Lỡ bị người ta phát hiện ra thì sao chứ ?


- Thời gian họ giao đấu là đúng vào nửa đêm. Nhưng tất nhiên Dương Thừa Tổ và Nguỵ Thanh Tùng sẻ lên trên đỉnh núi trước để bố trí...


Vì thế lúc ấy trong sơn trang chẳng có ai để mà phát giác chúng ta.


- Cho dù không bị người ta phát giác, nhưng đường đường là Chỉ Đao Hoắc đại hiệp mà lại đi trộm thức ăn. Nếu tin này được truyền ra ngoài, thiên hạ sẽ cười cho.


Hoắc Vũ Hoàn cười:


- Chúng ta vất vả đến đây để giúp bọn họ đối với cường địch. Nếu như có ăn của họ một bữa chắc cũng không sao đâu.


Lâm Tuyết Trinh suy nghĩ giây lát rồi nói:


- Như vậy tại sao đại ca không chịu nói sớm chứ ?


Vừa nói nàng vừa định vứt gói thịt quạ xuống khe suối.


Hoắc Vũ Hoàn liền can lại:


- Khoan đã ! Để tại hạ thử một miếng xem như thế nào ?


Nói đoạn, đưa tay bóc một miếng bỏ vào miệng, nhai một hồi rồi nuốt mất.


Lâm Tuyết Trinh liếc một cái rồi hỏi:


- Mùi vị ra sao ?


Hoắc Vũ Hoàn xuýt xoa nói:


- Cũng không đến nỗi nào. Nếu như không biết trước thì cũng chẳng biết mình ăn đang thịt quạ nữa.


Lâm Tuyết Trinh lại liếc Hoắc Vũ Hoàn một cái nữa rồi nói:


- Ba hoạ..


Lâm Tuyết Trinh chưa nói dứt lời thì đã phát giác trên đầu có tiếng gió rít. Một vật to tròn từ trên vách đang rơi nhanh xuống.


Hoắc Vũ Hoàn lập tức lao nhanh về phía nàng.


Tay trái Hoắc Vũ Hoàn kéo Lâm Tuyết Trinh tránh sang một bên, còn tay phải nhanh như cắt đưa tay ra bắt lấy vật kia.


Vừa nhìn kỹ lại vật kia, cả hai đều ngạc nhiên.


Thì ra đó là một túi vải màu hồng, bên trong có gói nửa con vịt quay, hai cái đùi gà và bốn năm cái bánh bao.


Lâm Tuyết Trinh ngẩn người ra chẳng hiểu gì:


- Những thứ này là ai ném xuống vậy cà ?


Hoắc Vũ Hoàn vội vàng nhét cái túi vải vào trong tay Lâm Tuyết Trinh, thấp giọng nói:


- Cô nương đứng đợi ở đây, nhớ là đừng có đi đâu hết.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Tình mẫu tử

Tình mẫu tử

Tôi cứ ám ảnh mãi về cảnh một cháu gái mới 8 tuổi đầu đi chăm mẹ ở viện.

24-06-2016
Tiểu Thanh

Tiểu Thanh

Tôi ngây ngất gắn chặt tia nhìn lên người con gái trước mặt. Khuôn mặt này, nụ

24-06-2016
Hãy cứ im lặng đi

Hãy cứ im lặng đi

(khotruyenhay.gq) Cách đây 2 tuần, anh nhận ra mình chỉ là người thay thế. Anh quyết

28-06-2016
Luôn ở bên cạnh

Luôn ở bên cạnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương