Pair of Vintage Old School Fru
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 110 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 9 - Người khách kỳ quái

↓↓

- Nếu các hạ không muốn xài ba vạn lượng bạc thì cứ trao trả lại tại hạ, cũng chưa muộn đâu.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Diệp Khai mỉm cười, đứng lên.


Tiêu Biệt Ly vụt cười nói:


- Uống vài chén rồi hãy đi chứ. Gấp gì?


Diệp Khai vươn cánh tay có xấp ngân phiếu đáp:


- Phải cấp tốc xài một vạn lượng này.


Tiêu Biệt Ly hỏi:


- Tiền đến tay rồi thì lúc nào xài mà lại chẳng được. Tại sao phải xài cấp tốc?


Diệp Khai mỉm cười:


- Nếu tại hạ không xài hết ngay bây giờ thì chỉ sợ không còn cơ hội xài đến nữa.


Tiêu Biệt Ly nhìn theo bóng Diệp Khai thoát qua cửa sổ. Bỗng lão thở dài thốt: - Một con người thông minh.


Đinh Cầu Cảnh phụ hoạ:


- Đích xác là vậy.


Tiêu Biệt Ly hỏi: - Các hạ tín nhiệm hắn? Đinh Cầu Cảnh lắc đầu: - Hoàn toàn không.


Tiêu Biệt Ly chớp chớp mắt: - Cho nên các hạ mới thảo luận giao dịch với hắn. Rồi lão cười, tiếp: - Một cuộc giao dịch cực kỳ đặc biệt.


Một người nghèo rách mồng tơi, bỗng dưng có đến vài vạn lượng bạc thì người đó phải có cảm giác là mình bay bổng tận chín từng mây.


Nhưng Diệp Khai nghe đôi chân mình vẫn nặng chịch như thường, chẳng có chút gì là phiêu phưởng.


Có lẽ chàng quá mệt mỏi rồi chăng?


Bởi Thúy Bình là một nữ nhân có thừa năng lực làm cho một nam nhân phải mệt đừ, có thể hầu như rời rã.


Hiện tại đèn trong phòng nàng đã tắt, có thể là nàng đã ngủ rồi.


Được nằm bên cạnh nàng, làm một giấc đến trời sáng, hô hấp cái hương vị của nàng, ấp ủ xác thịt mát dịu của nàng thì còn gì thích thú bằng.


Cái cảnh đó quá hấp dẫn làm Diệp Khai khó mà cự tuyệt được.


Chàng trở về đó, nhẹ xô cửa phòng. Cửa phòng chỉ khép hờ thì hẳn là nàng đang chờ chàng.


Aùnh sao mờ mờ chiếu qua cửa sổ, soi hình nàng đang đắp chăn phủ kín đầu. Nàng có vẻ ngủ say.


Diệp Khai cười nhẹ, nhẹ tay nâng một chéo chăn lên.


Bỗng một ánh kiếm chớp lên, một vệt sáng xẹt ngay vào ngực chàng như con độc xà vút thẳngg mình.


Khoảng cách quá gần, hầu như kiếm chớp lên là tới đích ngay.


Bất cứ ai cũng khó hòng thoát khỏi mũi kiếm.


Nhưng Diệp Khai mường tượng như con chồn thoát chết nhiều lần với những tay săn, như con chim phòng bị kỹ càng, kinh nghiệm có thừa, cảnh giác luôn luôn đề cao cực độ ngay cả lúc ngủ say.


Hông chàng như gãy thình lình, nửa thân trên ngã ngữa về phía hậu.


Ngọn kiếm vút đi, lướt ngang trên ngực chàng.


Thuận đà, Diệp Khai bật người, mình thấp xuống, chân đá hất lên, đá vào coổ tay cầm kiếm.


Người trong chăn đã tung chăn đứng lên, thay vì tiến tới công luôn, lại khua kiếm thành vòng tròn, che phần mặt, đồng thời lao vút mình qua cửa sổ.


Diệp Khai không đuổi theo, cười nhẹ lẩm bẩm:


- Vân Tại Thiên. Ta nhận ra ngươi. Có thoát đi cũng vô ích.


Người đó đang thoát đi, bỗng dừng lại, đứng sững một phút rồi từ từ quay đầu.


Quả nhiên chính là Vân Tại Thiên.


Bàn tay cầm kiếm của gã nổi gân xanh, mắt ngời hung quang, mặt bừng át khí.


Diệp Khai thốt:


- Thì ra người mà ngươi đi tìm chẳng phải là Phó Hồng Tuyết. Cũng chẳng phải là Tiêu Biệt Ly mà chính là Thúy Bình.


Vân Tại Thiên lạnh lùng:


- Ta không thể đến tìm nàng sao?


Diệp Khai đáp:


- Đương nhiên là có thể.


Chàng cười tiếp:


- Một nam nhân như ngươi, có đi tìm một nữ nhân thì thiết tưởng cũng là việc thông thường. Nhưng tại sao ngươi dối ta?


Vân Tại Thiên chớp mắt, chợt cười khan:


- Ta sợ ngươi ghen.


Diệp Khai cười lớn:


- Kẻ ghen chính là ngươi chứ đâu phải ta.


Vân Tại Thiên trầm ngâm một lúc, bỗng hỏi:


- Nàng đâu?


Chương trước | Chương sau

↑↑
Tham ăn

Tham ăn

Ngày xưa, ở vương quốc Thái Lan, có một ngôi chùa rất lớn và đẹp, trụ trì ngôi

24-06-2016
Gió lạnh miền Nam

Gió lạnh miền Nam

"An có thể... chạm tóc Kỳ được không?" *** Hết tiết học đầu tiên mới thấy An

25-06-2016
Lạc lối

Lạc lối

Tôi là ai? Tôi từ đâu đến? Tháng ngày hôm nay đã là bao nhiêu rồi? Tuyết vẫn còn rơi

24-06-2016
Ai giàu hơn ai?

Ai giàu hơn ai?

"Tại sao nhà vua lại là người nghèo nhất, trong khi ông ta vừa có quyền lực lại vừa

30-06-2016
Biệt thự máu

Biệt thự máu

Tôi gặp ông Thịnh trong lúc ngồi chờ một chuyến bay. Chuyến bay tôi đi hôm đó bị

24-06-2016
Người trẻ chông chênh

Người trẻ chông chênh

Người trẻ lạc lõng, người trẻ băn khoăn,, người trẻ phân vân và rồi người trẻ

24-06-2016