Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 15 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 6 - Sau cơn mưa to

↓↓
Một cơn mưa chưa từng có tại địa phương này. Ngồi trong nhà nghe hạt mưa đổ trên mái, rầm rập như ngàn vạn ngựa xông xáo chốn sa trường.


Mây đen vần vũ, báo hiệu một cơn mưa dai, bên ngoài trời tối tăm, bên trong nhà cũng tối tăm.


Diệp Khai ngồi trên ghế, duỗi hai chân, nhìn đôi giày cỏ rách nát, buột miệng thở dài, lẩm nhẩm:


- Mưa to quá !

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tiêu Biệt Ly chú ý vào các quân bài, trịnh trọng lật một tấm lên, tấm cuối cùng còn nằm sấp, nhìn mặt quân bài một lúc lâu, đoạn cười nhẹ, thốt:


- Tại đây, ít khi có cơn mưa như vậy !


Diệp Khai gật đầu:


- Mưa ít đổ, hễ đổ là đổ lớn !


Tiêu Biệt Ly cũng gật đầu.


Lão nhìn qua khung cửa sổ, một lúc lâu lại thở ra, rồi tiếp:


- Thật là một cơn mưa đổ không đúng lúc !


Diệp Khai trố mắt:


- Tại sao ?


Tiêu Biệt Ly đáp:


- Cứ mỗi tháng một lần, đúng vào hôm nay, các cô các bà lại đến thị trấn này, mua sắm chỉ, kim, son, phấn, các vật dụng lặt vặt ! ...


Diệp Khai lấy làm lạ:


- Các cô các bà ? Những ai thế ?


Tiêu Biệt Ly lộ ý cười trong mắt:


- Trong số đó, có một người mà các hạ muốn gặp lắm !


Diệp Khai hiểu.


Nhưng chàng vẫn hỏi:


- Tại sao tiên sanh cho rằng tại hạ muốn gặp ?


Tiêu Biệt Ly cười nhẹ:


- Tại hạ thấy như vậy !


Diệp Khai cau mày:


- Thấy bằng cách nào ?


Tiêu Biệt Ly vỗ vỗ đống quân bài trước mặt, từ từ thốt:


- Có thể là các hạ không tin. Song tại hạ nhìn vào đó là thấy rất nhiều việc !


Diệp Khai hỏi:


- Tiên sanh còn thấy gì nữa ?


Tiêu Biệt Ly nhìn các quân bài, trông như bằng xương, thần sắc dần dần trầm trọng, niềm u uất hiện lên từ từ.


Một lúc sau, lão chẫm rải thốt:


- Tại hạ còn thấy một vầng mây đen, bao phủ bên trên Vạn Mã Đường, trong vầng mây đen đó, có một thanh đao. Đao vấy máu, máu rõ từng giọt ! Từng giọt !


Bỗng lão ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn Diệp Khai, trầm giọng hỏi:


- Đêm qua, tại Vạn Mã Đường có việc hung ác xảy ra, phải không ?


Diệp Khai giật mình. Qua mấy phút, chàng mới gượng điểm một nụ cười đáp:


- Tiên sanh nên đổi sang nghề xem tướng đoán số là phải hơn !


Tiêu Biệt Ly thở dài:


- Nghề đó cũng được lắm chứ ! Rất tiếc là tại hạ chỉ thấy được tai họa của người thôi, chứ không đoán nỗi những cái may mắn của ai cả. Mà người xem tướng thì đa số thích biết vận đỏ hơn nghe tai họa ! Cho nên, khó mà phát tài, nên có sự thay đổi nghề nghiệp !


Diệp Khai hỏi:


- Chắc tiên sanh có xem cho tại hạ rồi ?


Tiêu Biệt Ly hỏi lại:


- Các hạ muốn nghe sự thật ?


Diệp Khai gật đầu:


- Sợ chi mà chẳng dám nghe !


Đáy mắt của Tiêu Biệt Ly chợt sâu hơn, lão mơ màng một lúc, đoạn thốt:


- Trên đầu các hạ, có đám mây đen, điều đó chứng tỏ các hạ có nhiều phiền não.


Diệp Khai mỉm cười:


- Giống loại phiền não của ai ?


Tiêu Biệt Ly tiếp:


- Những phiền não đó, không hẳn là của các hạ, nhưng mường tượng từ lúc sanh ra đến nay, và mãi về sau cũng thế, phiền não của ngoại nhân luôn luôn quấn quít các hạ. Các hạ vùng vẫy cách nào cũng không thoát khỏi.


Diệp Khai vẫn còn cười, song vẻ cười bắt đầu gượng, rồi chàng gượng hỏi luôn:


- Trong đám mây đen đó có thanh đao chăng ?


Tiêu Biệt Ly đáp:


- Dù có đao, cũng chẳng sao !


Diệp Khai hỏi:


- Tại sao ?


Tiêu Biệt Ly đáp:


- Chỉ vì có nhiều quý nhân hộ mạng các hạ, cho nên, vô luận gặp sự nguy hại gì, các hạ cũng qua khỏi, đúng là cái cảnh phùng hung hóa kiết.


Diệp Khai chớp mắt:


- Quý nhân hộ mạng ?


Tiêu Biệt Ly gật đầu:


- Tại hạ nói quý nhân, là nói những người ưa thích các hạ, những người có thể tiếp trợ các hạ. Thí dụ như ...


Diệp Khai chận lời:


- Thí dụ như tiên sanh ...


Tiêu Biệt Ly lại cười, rồi lắc đầu, thốt:


- Quý nhân như mạng số của tại hạ, đại đa số là nữ nhân. Thí dụ, nàng Thúy Bình ...


Nhìn đóa hoa châu, Tiêu Biệt Ly tiếp:


- Hẳn là đêm qua, nàng thức trắng, chờ các hạ. Sao các hạ không đến với nàng ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Túi cạn vàng, là lúc xa mỹ nhân, càng luyến lưu, càng bị xô đuổi gấp. Hà tất đến đó, dễ bị đuổi xô ?


Tiêu Biệt Ly lắc đầu:


- Các hạ lầm !


Diệp Khai chớp mắt:


- Ạ ?


Tiêu Biệt Ly trầm giọng:


- Nữ nhân tại địa phương này, chẳng phải tất cả đều thờ vàng đâu !


Diệp Khai tặt lưỡi:


- Tại hạ chỉ mong họ thờ vàng !


Tiêu Biệt Ly cau mày:


- Tại sao ?


Diệp Khai đáp:


- Nếu họ như vậy, là dứt khoát, là bình thủy tương phùng sau cơn gặp nhau, bèo cứ trôi, nước cứ chảy, không ai gây phiền não cho ai bằng đường dây lưu luyến mơ hoài.


Tiêu Biệt Ly nhìn sửng chàng:


- Các hạ muốn nói, người hữu tình thường gặp phiền não ?


Diệp Khai gật đầu:


- Vậy đó !


Tiêu Biệt Ly cười nhẹ:


- Các hạ lại lầm nữa rồi ! Một con người hoàn toàn không phiền não, thì sống có thú vị gì ?


Diệp Khai mỉm cười:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bức ảnh gia đình

Bức ảnh gia đình

Bạn có ở trong bức ảnh của gia đình không? *** Trong nhiều năm qua, gia đình chúng tôi

01-07-2016
Viên chocolate cuối cùng

Viên chocolate cuối cùng

Đằng sau lời chia tay hay câu chối từ,có thể một câu chuyện rất dài và đầy uẩn

24-06-2016
Đại dương bay lên

Đại dương bay lên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016

Old school Easter eggs.