Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 41 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 45 - Máu nhuộm rừng hoang

↓↓

- Làm sao ngươi biết được những ai đã chết bên ngoài Mai Hoa Am !

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tay kiếm của người đó rung rung.


Mã Không Quần tiếp:


- Trừ ta ra, trên đời này chỉ còn lại có mỗi một người biết được những kẻ chết là ai mà thôi ! Chỉ có mỗi một người ! Ta không bao giờ tưởng người đó đem điều bí ẩn mật cáo với kẻ thứ hai, ngoài ý.


Giọng của lão biến thành ác độc, phẫn nộ.


Lão từ từ tiếp:


- Ngươi là kẻ thứ hai biết bí mật đó, vậy ngươi là ai ?


Người đó chỉ cười lạnh.


Mã Không Quần hỏi dồn:


- Ngươi là ai ?


Người đó đáp:


- Vĩnh viễn ngươi không biết ta là ai đâu !


Mã Không Quần lạnh lùng:


- Thế thì vĩnh viễn ngươi không biết được số châu báu chôn giấu tại đâu !


Người đó sửng sốt.


Mã Không Quần tiếp luôn:


- Hà huống, dù ngươi không nói, ta cũng biết ngươi là ai, nếu ngươi giết ta, thì sau khi ta chết ba hôm, sẽ có người đem điều bí mật trong gia đình ngươi tuyên bố khắp giang hồ, cho thiên hạ võ lâm đều biết, lúc ấy thì con cháu họ Bạch đương nhiên cũng biết luôn.


Người đó rung tay kiếm, chứng tở bị khích động rõ ràng.


Tuy nhiên hắn vẫn lạnh lùng, thốt:


- Ngươi chết rồi, còn ai biết gì mà tiết lộ bí mật ?


Câu nói đó tố cáo sự nhu nhược của hắn, hắn sợ rõ ràng.


Và hắn thừa nhận là Mã Không Quần đoán đúng lai lịch của hắn.


Có thừa nhận mới hỏi một câu như vậy.


Mã Không Quần sáng mắt lên, đáp:


- Ta còn sống không ai tiết lộ. Ta chết rồi sẽ có người tiết lộ.


Người đó đâm lo:


- Ngươi lưu lại một phong thơ cho một người khác, trong phong thơ có chứa bí mật ! Ngươi dặn dò sau khi ngươi chết, người ấy sẽ công bố mảnh thơ khắp nơi !


Mã Không Quần điềm nhiên:


- Ý tưởng đó chứng minh ngươi cũng thông minh đấy !


Người đó lắc đầu:


- Tuy nhiên, ta không tin !


Mã Không Quần bỉu môi:


- Ạ ?


Người đó tiếp:


- Ngươi không bao giờ tín nhiệm bất cứ ai trên đời này cái đó ta biết rõ. Thì khi nào ngươi dám giao phó một bí mật cho ai ?


Mã Không Quần cười nhạt:


- Ngươi muốn cho ta nói tên người đó ra để sau khi ngươi giết ta rồi ngươi đi tìm mà giết luôn người đó ?


Người sau lưng lão nín lặng.


Mã Không Quần tiếp:


- Ngươi có chủ ý được lắm, song ta cho ngươi biết, chủ ý ấy ta có dùng qua ba mươi năm về trước rồi.


Người đó nín lặng một lúc, rồi bật cười hỏi:


- Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta buông tha ngươi như vầy sao ?


Mã Không Quần đáp:


- Đương nhiên là ngươi không làm vậy rồi, chúng ta sẽ làm một cuộc giao dịch.


Người đó hỏi:


- Giao dịch như thế nào ?


Mã Không Quần tiếp:


- Ngươi hiệp lực với ta hạ Phó Hồng Tuyết, sau đó ta đưa ngươi đi tìm kho tàng. Ngươi bảo mật cho ta, ta bảo mật cho ngươi. Kho tàng đó rất quan trọng, thừa cho hai chúng ta phung phí suốt đời. Ngươi thấy đề nghị của ta có công bình hay không ?


Người đó nín lặng, chừng như động tâm.


Mã Không Quần tiếp:


- Ngươi nên hiểu, bậc trưởng thượng của ngươi là người duy nhất cùng với ta bảo thủ bí mật, ta tín nhiệm người, người tín nhiệm ta do đó cả hai mới dám làm một việc kinh thiên động địa như vậy.


Người đó do dự một chút:


- Ta có thể đáp ứng ngươi, song phải đảo ngược chương trình. Trước hết lấy kho tàng sau lại mới giết Phó Hồng Tuyết.


Mã Không Quần gật đầu:


- Được !


Người đó tiếp:


- Còn một việc này. Khi chúng ta đi lấy kho tàng, thì ngươi phải để cho ta điểm huyệt vào hai cánh tay.


Mã Không Quần hỏi:


- Chẳng lẽ ngươi sợ ta xuất thủ ?


Người đó gằn giọng:


- Ta chỉ hỏi ngươi đáp ứng hay không ?


Mã Không Quần cười nhẹ:


- Được luôn ! Ta đã tín nhiệm bậc trưởng thượng của ngươi, thì tự nhiên cũng tín nhiệm ngươi.


Người đó thở phào:


- Bất quá ta điểm vào hai huyệt Kiên Tinh ở hai bên vai ngươi mà thôi, cho người đừng xuất thủ.


Hắn bước tới một bước, hắn phải buông xuôi thanh kiếm xuống, dù không buông thẳng đi nữa, thì cũng phải hơi lệch cái đích, và tư thế uy hiếp cũng yếu đi.


Nếu hắn không chồm mình thì chẳng làm sao điểm huyệt đúng chỗ.


Hắn hành động rất nhanh song chưa đúng mức nhanh, nên vẫn tạo cơ hội cho Mã Không Quần xoay thế cờ.


Bất thình lình Mã Không Quần lệch mình sang qua một bên, dùng cánh chõ thúc vào nách hắn.


Đồng thời lão hoành tay kia, móc ngược một quyền vào mặt hắn.


Người đó nghe xương hông gãy rốp, thân hình bị bắn đi khá xa !


Hắn thấy bầu trời sụp xuống, vùng đen phủ trước mặt, rồi trong vùng đen tối đó, ba mươi sáu ngọn đèn chớp lên.


Tuy nhiên hắn không hôn mê luôn. Bởi, hắn có công phu tập luyện khá thâm hậu.


Lúc rơi xuống đất, hắn cắn lưỡi nghe đau, biết là mình còn tỉnh.


Hắn lăn tròn mình về phía cửa.


Mã Không Quần vọt theo liền đó.


Người đó vươn tay, ánh đao chớp. Một ngọn phi đao bay tới.


Phi đao của Tiểu Lý bay ra là trúng đích. Từ bao giờ đao không hề sai lệch. Khách giang hồ lắm phen phách tán hồn phi cứ mỗi lần nghe nói đến.


Hiện tại tuy không do Tiểu Lý Thám Hoa phóng ra, song cũng làm cho Mã Không Quần hoảng vía.


Lão không dám vươn tay đón bắt, chỉ né tránh. Vì lão quá sợ, nên động tác hơi chậm một chút.


Thanh đao cắm vào vai lão.


Đúng là một thanh phi đao. Về tài sử dụng phi đao, thì Tiểu Lý Phi Đao được xem như là một tay vô thượng, ngàn năm trước không người sánh bằng, ngàn năm sau hẳn cũng chẳng có ai theo kịp.


Nếu chính là Tiểu Lý Thám Hoa phóng ra ngọn phi đao đó thì dù cho Mã Không Quần có thân pháp nhanh như điện cũng phải mất mạng là cái chắc.


Lúc đao chớp lên, thì người đó đã lăn mình ra khỏi cửa, kế đó hắn tung người lên không.


Vạn Mã Đường chỉ kịp nhận ra người đó mặc y phục màu đen. Trong thoáng mắt, hắn khuất mình sau bức màn đêm.


Lão thở dài nhổ nhanh mũi đao, rồi đuổi theo liền.


Lão tin chắc người đó chưa chạy đi xa vô luận là ai bị lão giáng cho một quyền vào cánh chõ cũng không còn đủ sức chạy xa được.


Trăng thượng huyền không sáng lắm, chiếu vào mặt Phó Hồng Tuyết, gương mặt vốn trắng xanh càng trắng xanh hơn.


Đứng dưới ánh trăng, hắn nhìn khu rừng hoang. Sau lưng hắn là vùng núi vắng.


Hiện tại hắn không tiền, lại lạnh, lại đói, lại mỏi mệt.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Tường vi khô

Tường vi khô

Và tôi bắt đầu hiểu ra cái cảm giác của Chi ngày hôm ấy, cái cảm giác ép mình tin

24-06-2016
Búp bê lật đật

Búp bê lật đật

Phải cho nó biết tự vươn vai đứng dậy trước những khó khăn thách thức thì sau này

24-06-2016
Cười hay khóc!

Cười hay khóc!

Và nếu đến một ngày bạn không còn khóc được nữa thì đó cũng là lúc bạn chẳng

30-06-2016
Bụi thời gian

Bụi thời gian

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016

Old school Easter eggs.