Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 105 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 42 - Độc thủ

↓↓

- Thúy Bình đã chết ?

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đinh Vân Lâm gật đầu:


- Phần mộ của nàng ở cạnh đây. Chính Phó Hồng Tuyết tự tay chôn xác nàng.


Nụ cười trên môi Diệp Khai tắt ngay.


Đinh Vân Lâm nhìn sửng chàng, hỏi:


- Có phải là ngươi giết nàng chăng ?


Diệp Khai trầm giọng:


- Cô nương có thể hỏi tại hạ câu đó sao ?


Đinh Vân Lâm thở ra:


- Đương nhiên ta biết không bao giờ ngươi có hành động đó. Nhưng, tại sao thanh đao của ngươi lại ở trong tay hắn ?


Diệp Khai trố mắt ?


- Đao của tại hạ ?...


Đinh Vân Lâm chưa kịp nói gì, ánh đao bỗng chớp lên.


Diệp Khai đưa tay ra, đón bắt thanh đao.


Một thanh phi đao, mỏng như lá lúa.


Chàng ngẩng đầu lên, thấy Phó Hồng Tuyết.


Phó Hồng Tuyết đã đứng lên, như một u linh từ cõi âm hiện ra, lồ lộ.


Mặt vẫn xanh xao, mang vẻ tiều tụy, nhọc mệt, nhưng đôi mắt bốc lửa chớp bừng bừng.


Vẫn với dáng cũ, hắn đặt tay nơi chuôi đao, nhìn chòng chọc Diệp Khai, gằn từng tiếng:


- Phải đao của ngươi chăng ?


Diệp Khai không đáp. Chàng không thể đáp:


Đao, dĩ nhiên là giống, nhưng chẳng phải chàng phóng. Chàng lâm vào cảnh gian lý ngay tình, bởi có chứng tích cụ thể.


Sử dụng được loại đao đó, chẳng thể có nhiều người, song chẳng phải không có !


Ai đã chế tạo một loại đao, hoàn toàn giống đao của chàng ?


Trên đời, có mấy ai thấy chàng dùng đao ? Càng ít có người thấy đao ? Thế thì kẻ nào đó làm sao phỏng theo mẫu mà chế tạo ?


Phó Hồng Tuyết chờ nghe chàng đáp.


Cuối cùng, Diệp Khai thở dài, hỏi lại:


- Tại hạ dùng đao này để giết ai ?


Phó Hồng Tuyết đáp:


- Cháu nội của Quách Oai, và Vương Đại Hồng chẳng phải sao ?


Diệp Khai cau mày:


- Vương Đại Hồng ?...


Phó Hồng Tuyết đáp:


- Ngươi sai Vương Đại Hồng đi giết người rồi sau đó ngươi giết hắn để diệt khẩu.


Diệp Khai hỏi:


- Thúy Bình chết nơi tay hắn ?


Phó Hồng Tuyết tiếp:


- Hắn dùng độc kiếm, nhưng không độc bằng thủ đoạn của ngươi !


Diệp Khai cười khổ:


- Xem ra, nếu bây giờ tại hạ phủ nhận chắc các hạ cũng khó tin !


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Không thể tin được !


Diệp Khai tiếp:


- Nhưng sao các hạ không tưởng vì lẽ gì tại hạ giết Thúy Bình ?


Phó Hồng Tuyết đáp:


- Người chân chánh ngươi muốn giết là ta, chứ không phải là Thúy Bình.


Diệp Khai chớp mắt:


- Là các hạ ? Tại sao tại hạ muốn giết các hạ ?


Phó Hồng Tuyết chưa đáp:


Người đang nằm trong góc động bỗng đứng lên, cất tiếng:


- Tại vì các hạ bị Vạn Mã Đường mua chuộc, chính tại hạ trong lúc vô tình nghe được tin tức đó.


Phó Hồng Tuyết quay nhanh mình, đối diện với người đó, hỏi:


- Ngươi là ai ?


Người đó đáp:


- Tại hạ họ Bạch tên Kiện, khách giang hồ quen gọi là Bạch Kiện Lang Quân.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Ngươi đã gặp Mã Không Quần ?


Bạch Kiện đáp:


- Mỗi ngày đều gặp.


Phó Hồng Tuyết giật mình:


- Lão ta ở đâu ?


Bạch Kiện liếc sang Diệp Khai một thoáng, bảo:


- Các hạ giết y trước, tại hạ sẽ đưa các hạ đi tìm Mã Không Quần sau.


Phó Hồng Tuyết bị khích động mãnh liệt.


Bạch Kiện tiếp luôn:


- Tại hạ đến đây, là có ý đưa các hạ đi gặp Mã Không Quần ...


Phó Hồng Tuyết chận lời:


- Ngươi phải chết là cái chắc !


Bạch Kiện phì cười.


Bỗng, một vệt sáng từ đâu có chớp lên, xẹt đến Bạch Kiện, một tiếng soạt tiếp theo, một thanh đoản đao bay ngang qua vành tai hắn, cắm phập vào vách đá, sâu hai tấc, tiếng cắm phập hầu như không vang lên, thanh đao mường tượng bắn vào đất nhão.


Nếu người phóng đao muốn lấy mạng hắn, thì hắn đã mất mạng lâu rồi.


Bạch Kiện rung người, cơ hồ không đứng vững.


Thanh đao vốn ở tay Diệp Khai, không ai thấy chàng xuất thủ như thế nào.


Cả Phó Hồng Tuyết cũng không phát giác kịp thời.


Diệp Khai điềm nhiên thốt:


- Nếu thật sự tại hạ bị Vạn Mã Đường mua chuộc thì gã kia phải trút linh hồn rồi.


Phó Hồng Tuyết trì nghi một phút, bật cười lạnh thốt:


- Đương nhiên, trước mặt ta ngươi không thể làm cái việc sát nhân diệt khẩu.


Diệp Khai hỏi:


- Các hạ tin lời nói của hắn ?


Phó Hồng Tuyết đáp:


- Ta chỉ tin những gì chính mắt ta trông thấy, ta chỉ thấy Thúy Bình ngã gục trước mặt ta.


Diệp Khai hỏi:


- Thật sự các hạ muốn giết tại hạ để trả thù cho nàng ?


Phó Hồng Tuyết không đáp.


Hắn không còn thì giờ để nói tiếng gì.


Bởi, đao đã bạt khỏi võ.


Ánh đao chớp lên.


Từ lâu, không một ai tránh khỏi nhát đao thần tốc của hắn.


Nhưng, Diệp Khai đã biến mất.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Mẹ ơi, ba...

Mẹ ơi, ba...

Ba có thói quen hay nói một mình, mẹ đừng lấy làm phiền lòng mẹ nhé! Chẳng qua là vì

25-06-2016
Thiên Thần của mẹ

Thiên Thần của mẹ

"Cái thai chưa được 3 tháng, cháu nên quyết định giữ lại đứa bé hoặc bỏ

23-06-2016
Mãi mãi là bao lâu?

Mãi mãi là bao lâu?

Có người nói với tôi rằng: "Chẳng có thứ gì là mãi mãi và vĩnh cửu, tất cả rút

29-06-2016
Nàng

Nàng

Tôi đang ở tiệc cưới. Và tôi say. Say không phải vì rượu. Tôi chắc chắn. Rượu chỉ

24-06-2016
Ba giỏ khoai lang

Ba giỏ khoai lang

Ngày xưa, có một lần Gấu, Thỏ và Khỉ rủ nhau cùng tới thăm nhà bác Dê. Trước khi

24-06-2016
Giá như...

Giá như...

(khotruyenhay.gq) Thoa đã đánh đổi tuổi xuân cho cái sự nghiệp vô nghĩa này mà, giá như

30-06-2016
Nhớ Radio

Nhớ Radio

Trong thời đại của internet, cái chữ radio nghe sao mà xa vời xa vợi. *** Hình như

24-06-2016

Insane