Teya Salat
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 98 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 28 - Đao nhanh sanh thù

↓↓
Các hạ giết lầm người !


Một câu đó thôi !


Rồi không ai nói gì nữa, không ai nhích động. Sự kiện làm cho mọi người sửng sờ.


Các hạ giết lầm người.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Câu đó cứ vang vang bên tay Phó Hồng Tuyết, âm hưởng chấn động màn tai hắn, kêu oong oong !


Âm thinh không lớn lắm, song Phó Hồng Tuyết có cảm tưởng mình vừa nghe tiếng sấm !


Một lúc lâu, hắn mới quay mình.


Liễu Đông Lai đứng trước mặt hắn, nụ cười trên gương mặt y đã tắt, sắc diện biến xám !


Nhưng, ánh mắt của y sắc lạnh như đao.


Y thốt:


- Quả thật đêm đó, Viên Thu Vân không có mặt bên ngoài Mai Hoa Am !


Phó Hồng Tuyết cắn răng, cuối cùng buột miệng hỏi:


- Các hạ biết ?


Liễu Đông Lai gật đầu:


- Chỉ có tại hạ biết !


Mặt y nhăn nhó, niềm bi thương hiện lộ rõ rệt, y tiếp:


- Đêm đó, vợ y lâm bồn, vì sanh khó, nên tắt thở. Y thức trắng đêm, bên cạnh giường vợ.


Mẫu người đó, không hề bịa chuyện.


Huống chi, Viên Thu Vân đã chết rồi, y bịa để làm gì ?


Phó Hồng Tuyết có cảm giác mình bị thương nơi ngực, tim nhói từng hồi.


Liễu Đông Lai tiếp:


- Nhưng, y biết đêm đó có trường huyết chiết tại Lạc Hà Sơn ! Cạnh Mai Hoa Am !


Phó Hồng Tuyết cố gắng lắm mới hỏi được một câu:


- Làm sao y biết có cuộc tử chiến ?


Liễu Đông Lai đáp:


- Vì có người đem bí mật cáo tố với y !


Phó Hồng Tuyết bắt đầu trầm tịnh lại:


- Ai tiết lộ với y ?


Liễu Đông Lai đáp:


- Tại hạ !


Tiếng nói của Liễu Đông Lai là quả chùy nặng đập vào ngực Phó Hồng Tuyết.


Niềm đau khổ nơi ánh mắt biến mất, nhường chỗ cho vẻ khinh miệt, trào phúng, Liễu Đông Lai tiếp:


- Chính tại hạ mới là người sát hại phụ thân của các hạ trong đêm đó, cạnh Mai Hoa Am, mười chín năm trước !


Y quay mặt nhìn xác chết của Viên Thu Vân, lệ ràn rụa mắt, tiếp nối với giọng buồn thảm:


- Chẳng những y là thân nhân của tại hạ, mà còn là một bằng hữu cực tốt của tại hạ nữa. Từ lúc nhỏ, bọn tại hạ đã cộng sanh đồng tử với nhau rồi. Giữa nhau, bọn tại hạ chẳng có gì bí mật phải giấu nhau cả.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Sở dĩ thế, các hạ mới tiết lộ sự tình với y ?


Liễu Đông Lai thở dài:


- Tại hạ không tưởng đến chỗ cho y biết điều bí mật mà thành ra hại y !


Câu nói đó châm chích tự ái của Phó Hồng Tuyết rõ ràng.


Câu nói hàm ýmĩa mai hắn là con người hồ đồ, nông nổi, hành động kém suy tư !


Liễu Đông Lai tiếp:


- Lúc tại hạ cho Viên Thu Vân biết bí mật đó, y có trách tại hạ không nên vì một nữ nhân mà hành động như vậy. Chẳng qua, y không hiểu sự liên hệ giữa tại hạ và nữ nhân đó như thế nào ! Tình cảm của tại hạ và nàng, thâm hậu không còn hơn được.


Phó Hồng Tuyết run giọng:


- Các hạ ... làm cái việc hành thích ... chỉ vì một nữ nhân ?


Liễu Đông Lai gật đầu:


- Phải ! Chỉ vì một nữ nhân ! Nàng tên là Khiết Như, nàng vốn là người của tại hạ, song Bạch Thiên Vũ ỷ trượng vào quyền thế, tiền tài của y, cưỡng chiếm nàng.


Phó Hồng Tuyết hét lớn:


- Các hạ nói bậy !


Liễu Đông Lai bật cười cuồng dại, tiếp:


- Tại hạ nói bậy ? Ha ha ! Tại sao tại hạ bịa chuyện chứ ? Chẳng lẽ các hạ không nghe ai nói đến hành vi của lệnh tôn ngày trước ? Tại hạ có thể cho các hạ biết, y là một ...


Phó Hồng Tuyết đỏ mặt, thân hình run kịch liệt, quát lên một tiếng, rút đao liền.


Đao chớp lên.


Mũi đao đâm vào ngực Liễu Đông Lai.


Rồi đao chui vào vỏ.


Ngực Liễu Đông Lai thủng một lỗ, máu tươi trào ra như xối.


Mũi đao không trúng chỗ nhược. Liễu Đông Lai còn đứng vững được.


Niềm oán độc hiện rõ nơi gương mặt y.


Phó Hồng Tuyết cao giọng thốt:


- Các hạ còn nói thêm một câu hoang đường vô sĩ nhữa, là tại hạ giết các hạ liền.


Liễu Đông Lai lạnh lùng:


- Viên Thu Vân chết rồi, chết vì tại hạ, thì tại hạ đâu còn thiết tha đến sự sống nữa ! Chết cách nào cũng là chết, cần chi các hạ hăm dọa ?


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Tại hạ khuyên các hạ không nên ngậm máu phun người.


Liễu Đông Lai thốt:


- Các hạ có thể tùy thời mà giết tại hạ, tùy tiện mà dùng mọi phương pháp để giết tại hạ. Nhưng các hạ phải tin lời tại hạ, là thật, đúng sự thật. Thật từ lời nói, chứ không phải đại khái sự việc !


Phó Hồng Tuyết lại run người.


Bỗng, hắn quay mình, rút phắt một thanh kiếm của người kế cận, quăng sang Liễu Đông Lai.


Liễu Đông Lai đón tiếp:


- Các hạ có kiếm rồi đó !


Liễu Đông Lai gật đầu:


- Phải !


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Có kiếm rồi, sao các hạ chưa động thủ ? Chẳng lẽ chỉ khi nào các hạ có mang nạ mới dám giết người ?


Liễu Đông Lai nhìn thanh kiếm nơi tay, lẩm nhẩm:


- Tại hạ đích xác nên giết các hạ, để tránh cho những người khác bị các hạ giết lầm. Nhưng, máu ra quá nhiều ...


Chợt, y vung tay.


Kiếm vẽ lên một vầng sáng.


Kiếm phát xuất nhẹ nhàng, linh xảo, ảo diệu không tưởng nổi.


Hộ Hoa kiếm khách vốn là một trong mấy tay kiếm lừng danh nhất vào thời kỳ đó.


Thinh danh, y tạo tựu nó bằng máu của khách giang hồ.


Giờ đây, chính máu của y tuôn chảy !


Vầng kiếm quang chợt tắt.


Bởi mũi đao một lần nữa đã đâm thủng ngực y. Lần này, đao đâm sâu hơn, lại đúng chỗ nhược, mũi đao giết người chứ không phải là mũi đao cảnh cáo.


Mặt y nhăn lại, song nụ cười vẫn nở, nụ cười oán độc, mỉa mai, khinh miệt.


Y còn nhìn được Phó Hồng Tuyết, y còn nói được một câu, câu nói cuối cùng, phát xuất qua hơi thở gấp:


- Quả nhiên đao pháp vô song ! Nhanh không thể tưởng ! Rất tiếc, đao dù nhanh đến đâu, cũng không cải biến được sự thật !


Thốt xong, y ngã xuống.


Khí lực chân thực của y tiêu tan, chính siêu lực giúp y phát xuất câu nói cuối cùng.


Nói được rồi, y mới chịu ra đi vĩnh viễn !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Chạy đâu cho hết nắng

Chạy đâu cho hết nắng

Vắt lên vai quá nhiều mối tình, chẳng phải anh là người lăng nhăng hay đào hoa, mà là

24-06-2016
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ

Kim Thy rất siêng năng chơi thể thao nên tuy dáng dấp thanh mảnh nhưng lại khá mạnh

22-07-2016 16 chương
Ngày về

Ngày về

Nghĩ lại ngày trước lúc còn mang trong mình nhiều ước mơ, hoài bão chỉ muốn vẫy vùng

25-06-2016
Ngoài biển là nhà

Ngoài biển là nhà

(Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi ngồi xổm xuống, tháo

27-06-2016