XtGem Forum catalog
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 144 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 17 - Tử vong chóa mắt

↓↓

Mã Phương Linh nhìn chàng:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Lúc nào ?


Diệp Khai mơ màng:


- Mường tượng là hôm qua.


Mã Phương Linh trừng mắt rồi dậm chân tức uất đến đỏ mặt.


Trần Đại Quan vụt thốt:


- Chẳng rõ hắn có đi tìm Tam lão bản chăng ?


Mã Phương Linh cười lạnh:


- Hắn có tìm cũng vô ích.


Trần Đại Quan kinh dị:


- Tại sao ?


Mã Phương Linh đáp:


- Vì đến cả ta cũng không biết đâu mà tìm.


- Tại sao Tam lão bản đột nhiên mất dạng ? Lão ta đi đâu ?


Có người muốn hỏi.


Song vừa lúc đó, vó ngựa vang lên, rất gấp, át câu chuyện của họ


Người tiến ngựa, là một đại hán, chừng như là con người cốt sắt, đầu trọc, lưng trần, da đen như lông con ô chuỳ của hắn .


Không cầm cương ngựa, hai tay ôm một cán cờ, cán to bằng cái tô, dài bốn trượng.


Cờ thẳng đứng, trên ngọn cán, một người đang đứng, tay chắp sau lưng.


Ngựa chạy nhanh, y không hề nhích động, vững như chiếc cột trồng.


Diệp Khai ngẩng mặt nhìn lên, lẩm nhẩm:


- Đến sớm quá !


Ô chuỳ mã vào trấn, ai ai cũng nhìn, ai ai cũng kinh ngạc, đồng thời hân hoan .


Bởi ai ai cũng đoán được, người đó là ai, người đứng trên cán cờ .


Bỗng ngựa hí lên, rồi dừng vó .


Người trên cán cờ, kiêu hùng trong chiếc áo đỏ, tay ung dung chắp sau lưng hỏi người bên dưới nhưng mặt ngẩng lên:


- Đến rồi à ?


Đại hán trọc đầu đáp:


- Đến rồi .


Người áo đỏ lại hỏi:


- Có ai nghinh đón chúng ta chăng ?


Đại hán trọc đầu đáp:


- Mường tượng có mấy người .


Người áo đỏ hỏi:


- Thuộc hạng nào ?


Đại hán trọc đầu đáp:


- Những con người đó, kể cũng có hạng .


Người đó là ai ?


Người áo đỏ gật đầu lẩm nhẩm:


- Hôm nay, không khí dễ thở quá. Một thứ không khí rất thuận tiện cho việc giết người.


Diệp Khai mỉm cười:


- Rất tiếc, trước mắt chỉ có mấy con chim con, có thể giết được nếu muốn giết. Chớ con người thì chắc là không thể giết rồi .


Người áo đỏ cúi mặt, trừng mắt nhìn xuống. Đôi mắt của y vừa to, đen, vừa sáng .


Y cao giọng hỏi:


- Ngươi nói năng với ai đó ?


Diệp Khai điềm nhiên: - Với các hạ.


Người áo đỏ trầm gương mặt . - Ngươi biết ta là ai không ?


Diệp Khai vẫn cười: - Lộ Tiểu Giai, tay giết người không chớp mắt . Người áo đỏ cười lạnh .


- Có nhãn lực đó .


Diệp Khai điềm nhiên - Quá khen .


Người áo đỏ hỏi: - Ngươi là ai ?


Diệp Khai đáp: - Tại hạ họ Diệp


Người áo đỏ hỏi tiếp: - Họ mời ta đến đây để giết người, có phải là để giết ngươi chăng ? Diệp Khai lắc đầu :


- Chừng như không phải .


Người áo đỏ thở dài: - Đáng tiếc .


Diệp Khai cũng thở dài: - Đáng tiếc thật .


Người áo đỏ hừ một tiếng: - Ngươi tiếc cái gì ?


Diệp Khai đáp: - Đáng tiếc cái việc phải tiếc .


Người áo đỏ tiếp: - Ta giết kẻ kia xong, trở lại giết ngươi, có được không ? Diệp Khai gật đầu :


- Được lắm .


Người áo đỏ ngẩng mặt lên bỉu môi . - Hắn đáng ghét quá. Ai cho rằng hắn có hạng thì quả là người đó đui cả đôi


mắt .


Đại hán trọc đầu đáp: - Tiểu nhân đui cả đôi mắt .


Người áo đỏ cất tiếng hỏi:


- Ở đây, có ai họ Trần chăng ?


Trần Đại Quan bước tới, vòng tay chào .


- Tại hạ .


Người áo đỏ lại hỏi:


- Ngươi tìm ta để giết người phải không ?


Trần Đại Quan cười vuốt:


- Lộ đại hiệp đến sớm một chút, người đó chưa có mặt tại đây .


Người áo đỏ trầm gương mặt .


- Đi gọi hắn đi. Ta không có thì giờ ở đây lâu chờ hắn .


Nói như thế chẳng khác nào y cho rằng ai chết dưới lưỡi kiếm của y thì kẻ đó vinh hạnh lắm. Cho nên kẻ đó phải chực chờ y đến để tiếp nhận cái vinh hạnh được chết nơi tay y.


Trần Đại Quan nghe y bảo thế, dở khóc dở cười, chỉ vuốt ve:


- Lộ đại hiệp đã đến đây thì cũng nên xuống dưới này ngồi nghỉ một lúc .


Người áo đỏ lạnh lùng:


- Ở trên cao, ta thấy mát mẻ hơn .


Bỗng một tiếng rắc vang lên, cán cờ to bằng cái tô gãy làm hai đoạn .


Người áo đỏ dang hai cánh tay, tà áo ống tay áo phồng ra, y từ từ đáp xuống, trông như con dơi màu đỏ .


Người hiện diện nhìn trân trối, ai ai cũng thán phục .


Mã Phương Linh vỗ tay, kêu lên:


- Khinh công tuyệt diệu .


Người áo đỏ đã đáp xuống trước mặt nàng, y trừng mắt quát hỏi:


- Ngươi là ai ?


Đôi mắt đó có sức hút lạ lùng .


Mã Phương Linh đỏ mặt, cúi đầu đáp:


- Ta họ Mã .


Một tiếng binh vang lên, đoạn cán cờ gãy vút lên cao, bây giờ mới rơi xuống . Thoạt tiên rơi trúng mái nhà, nó lăn lăn, sắp rớt xuống đầu một số người bên dưới .


Đại hán trọc đầu vọt mình tới, dùng đầu trọc hứng đoạn gỗ đó, hất mạnh lên .

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Mưa và nước mắt

Mưa và nước mắt

Anh là một chàng trai rất phong lưu. Với vẻ bề ngoài điển trai cùng một tính cách

30-06-2016
Cô dâu tuổi 18

Cô dâu tuổi 18

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Ánh dương của tôi

Ánh dương của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết phải không") Trước

25-06-2016
Me hài ola ngày 01-07-2016

Me hài ola ngày 01-07-2016

Những thứ muốn nói thì đôi khi cũng không nói ra được, me hài ola nó không chỉ đem

01-07-2016
Tuổi 17

Tuổi 17

Nhưng Yến nào có yêu Khánh đâu, Khánh ơi là Khánh, Khánh cứ dồn hết tâm trí vào

23-06-2016
Ăn vạ cuộc đời

Ăn vạ cuộc đời

Ngồi vội vàng tranh thủ trà đá với anh buổi trưa ở Hàn Thuyên. Ông anh này trước

24-06-2016