Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 7 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 14 - Nợ mười năm trước

↓↓

Diệp Khai hỏi:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Các hạ giết Công Tôn Đoạn ?


Phó Hồng Tuyết lạnh lùng:


- Tại hạ nên giết y trước lâu mới phải !


Diệp Khai tiếp:


- Đây là thiếp cáo phó hung tin của Công Tôn Đoạn.


Phó Hồng Tuyết chớp mắt:


- Cáo phó ?


Diệp Khai cười nhẹ:


- Các hạ giết người, lại được mời uống rượu nhân cuộc đại tế của người đó ! Vạn Mã Đường chủ mà mời cả các hạ thật là một sự tuyệt diệu !


Phó Hồng Tuyết tiếp tấm thiếp cáo phó, nhìn qua, ánh mắt ngời vẻ kỳ quái.


Y cũng gật gù, thốt:


- Tuyệt diệu ! Đúng là tuyệt diệu !


Diệp Khai tặt lưỡi:


- Đương nhiên các hạ chuẩn bị đi dự chứ !


Phó Hồng Tuyết hừ một tiếng:


- Tại sao ?


Diệp Khai đáp:


- Bởi, sẽ có nhiệt náo phi thường vào ngày đó !


Phó Hồng Tuyết ngẩng mặt nhìn Diệp Khai, mỉa mai:


- Chừng như các hạ quá quan tâm đến sự việc của tại hạ.


Diệp Khai mỉm cười:


- Có lẽ vì tại hạ thích chen vào việc của người !


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Các hạ có biết tại sao Lạc Lạc Sơn táng mạng chăng ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Không được biết.


Phó Hồng Tuyết lạnh lùng:


- Tại vì lão ấy thích chen vào việc người !


Y không buồn nhìn thêm Diệp Khai, nửa mắt. Thốt xong, y lách mình ngang qua Diệp Khai, bước đi luôn.


Y bước đi, giữa lòng đường phố, nước còn đọng vũng, hoặc nhỏ, hoặc lớn.


Lúc thường người trên đường, người trong nhà hai bên đường, nhìn đôi chân của y.


Hiện tại, người ta đổi mục tiêu. Thay vì nhìn chân, người ta nhìn tay y.


Đúng hơn, người ta nhìn chuôi đao trong tay y.


Chuôi của thanh đao giết Công Tôn Đoạn.


Và trong ánh mắt của mọi người chẳng có chút cảm tình nào.


Người ta nhìn y như nhìn thù địch.


Trước lúc chia tay, Trầm Tam Nương có nói với Phó Hồng Tuyết:


- Hiện tại, ai ai cũng biết ngươi là cừu địch của Vạn Mã Đường, thì chẳng còn ai xem ngươi là bằng hữu nữa.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Tại sao ?


Trầm Tam Nương đáp:


- Vì người trong thị trấn này, ít nhất cũng có nửa phần sống nhờ nơi Vạn Mã Đường.


Phó Hồng Tuyết sửng sờ.


Trầm Tam Nương tiếp:


- Cho nên, từ phút giây này, ngươi phải cẩn thận, đặc biệt cẩn thận. Cả đến việc uống một chén nước cũng phải đề phòng.


Phó Hồng Tuyết không hiểu tại sao nữ nhân đó quan tâm đến y như vậy !


Y chỉ biết bà là bằng hữu của Thúy Bình, là người trong Vạn Mã Đường.


Có thế thôi !


Nhưng làm sao Thúy Bình lại đi giao du với hạng người như thế ? Tại sao ?


Không hiểu tại sao, y ghét con người đó quá chừng, y hy vọng bà sớm bỏ đi, để cho y được sớm tự do với Thúy Bình.


Y cùng Thúy Bình đi loanh quanh mãi giữa đồng cỏ, tìm một nơi an tịnh, nghỉ chân.


Không ai tin là y mới giết người lần đầu tiên, cả Công Tôn Đoạn dù sống lại cũng không tin được.


Nhưng, quả thực, đây là lần thứ nhất trong đời, Phó Hồng Tuyết giết người.


Lúc y rút đao ra, thấy máu, y nôn mửa liền.


Y có muốn giết người đâu ! Song nếu y không giết người, thì y bị người giết !


Trường hợp bất khả kháng !


Trong khi y nôn mửa, Trầm Tam Nương nhìn y, ánh mắt rất kỳ quái.


Phó Hồng Tuyết bước đi, thẳng đứng người mà bước, không trốn tránh một ánh mắt nào của những người dọc theo hè phố.


Bây giờ, y muốn nằm một lúc, lấy lại sức rồi sẽ đi tìm Thúy Bình.


Trước đó, Thúy Bình có nói với Trầm Tam Nương:


- Tôi về trước thu xếp mấy món cần dùng, xong rồi sẽ đến tìm thơ thơ coi biết thơ thơ ở đâu !


Phó Hồng Tuyết có biết đâu, "nàng" của y, chẳng phải là Thúy Bình mà chính là Trầm Tam Nương, con người y ghét nhất trần đời ?


Bí mật !


Vĩnh viễn bí mật đó không bao giờ có ai phát giác được !


Lão bà cho thuê nhà, đang đứng trước nhà. Hôm nay, bà có vẻ tợn quá, trừng mắt nhìn y, chứ không vồn vả hỏi han như mọi lần y xuất ngoại trở về.


Lạ lùng thay, bà lại đứng chắn lối vào nhà.


Phó Hồng Tuyết thốt:


- Xin tránh qua một bên !


Lão bà hỏi:


- Tại sao tránh qua ?


Phó Hồng Tuyết đáp:


- Cho tôi vào !


Lão bà tiếp:


- Nghe nói ngươi chê địa phương này không tốt nên dọn đồ đi nơi khác. Còn trở lại làm chi ?


Phó Hồng Tuyết cau mày:


- Ai nói tôi đã dọn đi ?


Lão bà đáp:


- Ta nói !


Phó Hồng Tuyết hừ một tiếng:


- Ai nói tôi chê địa phương này không tốt ?


Lão bà đáp:


- Không phải ngươi chê địa phương này không tốt, mà chính địa phương này chê ngươi không tốt.


Phó Hồng Tuyết hiểu.


Bởi hiểu, y không nói gì thêm, y cần gì nói thêm ? Có nói cũng vô ích.


Lão bà tiếp:


- Bọc hành trang của ngươi ta đã chuyển qua cửa hiệu tạp hóa cách vách. Ngươi muốn lấy lúc nào cũng được.


Phó Hồng Tuyết gật đầu.


Lão bà tiếp:


- Còn đỉnh bạc, ngươi lưu lại đây, nhờ ta sắm cho một cỗ quan tài. Trả cho ngươi

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Viết cho bố của con

Viết cho bố của con

Cuộc sống xa bố từ nhỏ khiến cho con tưởng rằng mình đã đủ mạnh mẽ để đương

24-06-2016
Chênh vênh

Chênh vênh

Hình ảnh của con thuyền cứ lướt trên dòng sông trong những luồng gió cứ chống

23-06-2016
Bên tình, bên hiếu

Bên tình, bên hiếu

(khotruyenhay.gq) Nhưng tiếc là nó quá ngắn, chữ Tình thay bằng chữ Hiếu, tôi không thể

27-06-2016
Bảy ngày hạnh phúc

Bảy ngày hạnh phúc

Em không phải là người đầu tiên tôi rung động nhưng em thực sự mới là mối tình

25-06-2016
Con dâu vàng

Con dâu vàng

Tôi tự nhủ với lòng mình sau này sẽ kiên quyết bảo với người yêu là sau khi cưới

25-06-2016

Insane