Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 122 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 11 - Bữa ăn sáng cuối cùng

↓↓
Đêm dù dài thì đêm cũng phải tàn và ngày lên tiếp nối.


Phó Hồng Tuyết đang ăn cháo.


Diệp Khai bắt đầu nghi ngờ là Thúy Bình không trở lại. Chàng có nấn ná thêm cũng chẳng có ích gì. Và chàng đang xỏ giày.


Căn gác nhỏ chưa có động tịnh gì.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Công Tôn Đoạn đang gục đầu vào trong máng nước của tàu ngựa. Song cho dù y có dùng nước của cả một con sông thì cơn say cũng không giảm.


Tại cánh đồng hoang, gió vẫn lộng từng hồi, mùi máu tanh còn quyện theo gió nồng nặc.


Hoa Mãn Thiên và Vân Tại Thiên đã trở về nhà chuẩn bị đến gian đại sảnh dùng bữa sáng.


Trong khi đó Trầm Tam Nương cố thu hết can đảm, mạnh dạn bước qua ngưỡng cửa phòng của Vạn Mã Đường.


Thúy Bình thu mình ngồi bó gối trên chiếc ghế trong thư phòng. Nàng có vẻ vừa mệt mỏi vừa khiếp sợ.


Trầm Tam Nương bước vào. Cả hai trông thấy nhau, cùng giật mình kinh hãi.


Vạn Mã Đường lạnh lùng quan sát hai người.


Chợt lão thốt :


- Đương nhiên là hai người nhận ra nhau.


Trầm Tam Nương không chối, khẽ gật đầu.


Vạn Mã Đường tiếp :


- Hiện tại ta đã mang nàng về đây để cho ngươi khỏi phải vất vả đi tìm lúc nửa đêm nửa hôm.


Trầm Tam Nương phản ứng hết sức lạ lùng.


Mường tượng bà trầm tư, mường tượng bà không nghe Vạn Mã Đường nói gì.


Lâu lắm, bà mới quay mình lại, đối diện với Vạn Mã Đường, từ từ thốt :


- Đích xác là trong đêm tôi có đi ra ngoài.


Vạn Mã Đường thản nhiên :


- Ta biết.


Trầm Tam Nương tiếp :


- Người mà tôi muốn tìm không phải là Thúy Bình.


Vạn Mã Đường vẫn thản nhiên :


- Ta biết.


Lão đã ngồi xuống rồi. Thần sắc của lão rất bình thản, không ai biết trong tâm của lão có nhiềm vui hay nỗi hận.


Trầm Tam Nương nhìn lão, nhấn từng tiếng :


- Người mà tôi định tìm là Phó Hồng Tuyết.


Vạn Mã Đường ngồi nghe, bất động như tượng gỗ. Không biểu hiện một nét cảm xúc nào.


Aùnh mắt vẫn bình hoà, không kinh ngạc cũng không phẫn nộ, chừng như có vẻ đồng tình ít nhiều.


Trầm Tam Nương cũng bình tĩnh không kém. Bà tiếp :


- Tôi tìm hắn là vì tôi có cảm tưởng hắn là hung thủ sát hại số người đó.


Vạn Mã Đường lắc đầu :


- Không phải hắn.


Trầm Tam Nương cũng lắc đầu :


- Không phải hắn nhưng nếu không tra cứu rõ ràng thì tôi khó mà an tâm được.


Vạn Mã Đường thốt :


- Ta hiểu.


Trầm Tam Nương tiếp :


- Tôi có thể nhận xét qua thái độ của hắn đối với tôi. Nữ nhân luôn luôn có cảm giác rất nhạy. Nếu hắn hận ông thì thái độ của hắn đối với tôi sẽ khác.


Vạn Mã Đường gật đầu :


- Ta hiểu.


Trầm Tam Nương tiếp :


- Nhưng hắn đối với tôi rất khách khí, tôi đến thì hắn kinh ngạc, tôi đi thì hắn chẳng làm khó dễ gì.


Vạn Mã Đường đáp :


- Hắn là người quân tử.


Trầm Tam Nương tiếp :


- Rất tiếc là ông có người bằng hữu không quân tử chút nào.


Vạn Mã Đường điềm nhiên :


- A.


Trầm Tam Nương nghiến răng, mắt đỏ lên, bỗng mở tung áo ra.


Thân hình bày lồ lộ.


Tuy bà hơn ba mươi tuổi nhưng thân thể vẫn còn non như gái dậy thì.


Đủ biết cái thuật bảo dưỡng nhan sắc của bà rất tinh vi.


Có mấy vết sưng, bầm tím nơi làn da trắng mịn ở ngực và hông.


Thúy Bình kinh hãi kêu lên.


Trầm Tam Nương bật khóc.


Rung rung giọng, bà hỏi qua nức nở :


- Ông biết ai chưa ? Ông biết ai đánh tôi chưa ?


Vạn Mã Đường phẫn nộ, song lão cố dấu sự phẫn nộ đó, trầm giọng đáp :


- Ta không muốn biết.


Ý tứ của lão thì Trầm Tam Nương thừa hiểu. Lão nói không muốn biết là lão đã biết rồi.


Trầm Tam Nương không nói thêm gì nữa, khép chiếc áo lại, buồn thảm tiếp:


- Ông không muốn biết là phải đó. Bất quá tôi muốn cho ông hiểu rằng vì ông, tôi có thể làm bất cứ việc gì.


Niềm phẫn nộ trong ánh mắt của Vạn Mã Đường biến thành niềm thống khổ. Lâu lắm, lão mới thở dài thốt:


- Mấy năm qua, đích xác là ngươi đã làm rất nhiều việc cho ta, ngươi chịu cơ cực


vì ta.


Trầm Tam Nương thổn thức. Bất thình lình bà quỳ xuống, tựa đầu lên gối lão, khóc to...


Vạn Mã Đường vuốt nhẹ mái tóc của bà, đưa mắt nhìn xa xôi qua khung cửa sổ.


Gió sớm thổi nhẹ qua cánh đồng cỏ. Cỏ xanh oằn oại như ngàn lượn sóng nô đùa đuổi bắt nhau. Rồi thái dương lên, nhả vàng le lói với những hạt sương mai.


Trong đó, từng đàn ngựa tràn qua lướt lại.


Vạn Mã Đường thở dài, dịu giọng thốt:


- Nơi đây là một vùng hoang lạnh. Nếu không có ngươi thì chẳng bao giờ ta chỉnh trang nó có cái vẻ hoa lệ như ngày nay. Chẳng ai biết được ngươi giúp ích cho ta quan trọng như thế nào.


Trầm Tam Nương còn khóc tỉ tê đáp:


- Chỉ cần ông biết cho tôi thôi. Ông biết cho là đủ cho tôi vui rồi,


Vạn Mã Đường tiếp:


- Đương nhiên là biết chứ. Ngươi giúp ta biến vùng đất hoang này thành một khuôn viên mỹ lệ. Cho nên bảo ta bỏ mất nó thì ta làm sao chịu nỗi sự thống khổ, dày vò.


Trầm Tam Nương chợt ngẩng đầu lên, kêu thất thanh:


- Ông... ông nói gì?


Vạn Mã Đường không nhìn bà, cứ từ từ tiếp:


- Ta đang nói về một sự bí mật.


Trầm Tam Nương hỏi:


- Bí mật gì?


Vạn Mã Đường đáp:


- Bí mật của ngươi.


Trầm Tam Nương kêu lên:


- Tôi có bí mật gì chứ?


Niềm thống khổ thâm trầm hiện trong ánh mắt của Vạn Mã Đường, lão gằn từng tiếng:


- Từ ngày đầu tiên ngươi vào đây thì ta đã biết ngươi là ai rồi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bên khung cửa sổ

Bên khung cửa sổ

Đôi khi, người ta hay chạy theo hạnh phúc xa xôi mà không biết rằng. Được sống và có

25-06-2016
Túi gạo của mẹ

Túi gạo của mẹ

Với chị, đơn giản, tất cả chỉ xuất phát từ tình yêu bao la mà chị giành cho con

26-06-2016
Ba và anh trai

Ba và anh trai

Vừa bước chân vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh của Anh trên bàn thờ nghi ngút

01-07-2016
Hợp đồng tình bạn

Hợp đồng tình bạn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại" ) Thanh

27-06-2016
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Gió tháng 6

Gió tháng 6

Đôi khi tôi biết Gió có rất nhiều điều muốn nói với tôi nhưng rồi lại im lặng,

24-06-2016
Gửi Ba lời xin lỗi!

Gửi Ba lời xin lỗi!

Xin lỗi ba! Ba à! Con mong rằng lời xin lỗi con gái nói ra lúc này là chưa quá

24-06-2016

XtGem Forum catalog