- Có bang chủ Cái Bang Hạ Khánh Dương và La trưởng lão đến thăm.
bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Tài thần và phu nhân đứng lên vừa định ra tận cửa đón khách, đã nghe tiếng cười vang. Mỹ Nhiên Cái đã vào đến nơi, vòng tay nói:
- Không cần Tài thần và phu nhân phải đa lễ như vậy, tại hạ vốn quen thói xuề xòa.
Phạm Phi Vân mời hai lão bất tử ngồi.
Vân Long chắp tay thi lễ :
- Chẳng hay lão đại ca đến Bắc Kinh tự bao giờ?
Hạ Khánh Dương nhìn chàng bằng cặp mắt thương yêu, đáp rằng:
- Đệ tử bổn bang ở Qúy Châu hỏa tốc báo về một tin quan trọng. Ta biết mình không tự giải quyết được nên lập tức lên đường tìm Long Đệ, nhân dịp thị sát hoạt động của phân đà Bắc Kinh. Ta đến đây đã năm ngày, nghe đệ tử báo lại ngươi bị Ưng Ma đánh trọng thương, lòng nóng như lửa đốt, ta định đi ngay đến Sơn Tây. Nhưng nghe nói đã có Quái Y bên cạnh nên ta cũng yên tâm ở lại chờ.
Lão nói liền một hơi bằng một giọng đầy vẻ quan hoài, lo lắng.
Tài thần và Nam Cung Sương thấy lão đã hơn bảy mươi mà coi Vân Long như em ruột, hài lòng nhìn nhau cười tủm tỉm.
Vân Long cảm động trước tình cảm chân thành của họ Hạ. Chàng chắp tay thi lễ :
- Long nhi cảm động trước tình cảm chân thành của lão đại ca. Chẳng hay đại ca nhận được tin tức gì vậy?
Hạ Khánh Dương vuốt râu nói:
- Long đệ không hỏùi ta lại quên mất. Phân đà Qúy Châu báo rằng đã có thêm một tà giáo ra đời, tên gọi Thánh Giáo, khởi phát ngay tại Qúy Châu, giáo chủ là Miêu Cương Độc Thánh. Khi Thiên Ma Giáo bành trướng đến vùng Qúy Châu đã bị Thánh Giáo đánh cho một trận. Hai bên thương vong rất nhiều. Ma Diện Tú Sĩ đích thân xuất quân phục hận, quyết đấu với Miêu Cương Độc Thánh hơn trăm chiêu, bất phân thắng bại. Nhưng giáo đồ Thiên Ma bị độc vật cắn chết cả trăm tên nên Ma Diện Tú Sĩ đành phải rút lui. Hiện nay hai bên như nước với lửa. Hơn nữa, Tứ Xuyên và Qúy Châu lại ở cạnh nhau, không thể cùng tồn tại được.
Giáo chủ Thiên Ma giờ đây không còn coi trọng việc thu phục quần hào và thất đại môn phái nữa, mà chủ tâm tiêu diệt Thánh Giáo. Còn Miêu Cương Độc Thánh đã khống chế được hào kiệt ở các tỉnh Vân Nam, Quảng Đông, Quảng Tây.
Nam Cung Sương nghe Hạ Khánh Dương nói xong lộ vẻ mừng rỡ, bà cao giọng nói:
- Cục diện thay đổi theo hướng này thật là thuận lợi cho chúng ta.
Lưỡng hổ tương tranh ắt phải tổn thương, nhưng nếu chúng ta ở ngoài giúp mỗi bên một tay, chúng sẽ mau đi đến chỗ đồng quy ư tận.
Hạ Khánh Dương biết Lăng Vân Tiên Tử là kỳ nữ võ lâm nên vội hỏi:
- Chẳng hay phu nhân có cao kiến gì xin cứ chỉ giáo?
Nam Cung Sương không trả lời mà lại quay sang La trưởng lão nói:
- Thần Toán tiên sinh, ý ngài thế nào?
La Thiện Hùng vân vê chòm râu bạc, trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Theo tại hạ nghĩ, chắc ý của phu nhân là chúng ta sẽ tổ chức thành một lực lượng riêng. Aâm thầm đứng giữa thọc gậy bánh xe. Chẳng hay có phải không?
Nam Cung Sương gật đầu:
- Đúng vậy, Cái Bang sẽ liên hệ các phái, tuyển ra vài trăm cao thủ, thâm nhập vào Thiểm Tây lập căn cứ địa ở đó. Tốt nhất nên dựa vào dòng sông Dương Tử. Địa điểm này ở giữa Tứ Xuyên và Qúy Châu nên ta có thể nắm được hoạt động của cả hai tà phái, từ đó mà kiến cơ nhì tác.
Tiện thiếp mong rằng La trưởng lão sẽ đứng ra điều khiển đại cuộc.
Nhưng chủ yếu là giữ bí mật, không để quần ma nhận ra lai lịch và mục tiêu của chúng ta.
Mọi người nghe xong kế hoạch của Phạm phu nhân không khỏi phục sát đất.
La Thiện Hùng đứng dậy chắp tay nói:
- Phu nhân trí tuệ siêu phàm, họ La tôi không sao bì kịp. Cái Bang sẽ y theo kế hoạch mà thi hành.
Hạ Khánh Dương bỗng hỏi:
- Sao không nghe phu nhân nhắc đến vai trò của Long đệ?
Vân Long cười đáp:
- Tiểu đệ nhân cơ hội này ngược bắc đến ngoại Mông để luyện võ, đồng thời liên hệ với Thiết Đởm Thần Long mượn vài chục tay thần ti n. Cao thủ trong Trung Nguyên không mấy người thiện dụng loại vũ khí lợi hại này.
La Thiện Hùng đã từng gặp đội cung thủ tại Thiên Ma Cốc nên rất tán thành ý kiến của Vân Long.
Chương trước | Chương sau