XtGem Forum catalog
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 85 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 5

↓↓

Tiêu Thiên Xích đứng lên cáo từ:

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tại hạ quấy nhiễu công tử đã nhiều, giờ xin cáo biệt. Mong có ngày công tử giá lâm miền quan ngoại để Xích này có dịp cận kề. Sáng mai, tại hạ phải đến thăm một cố hữu vài hôm rồi trở về cố quận.


Vân Long cũng cảm mến hán tử hào sảng này nên bùi ngùi từ biệt:


- Tiêu huynh yên tâm, có ngày đệ sẽ đến nhà quấy nhiễu huynh vài tháng mới thỏa lòng.


Họ Tiêu cười lớn:


- Nếu đệ muốn, ta sẵn lòng nhường cho đệ một mục trường để được cận kề hôm sớm.


Lão tặng cho chàng một thanh tiểu đao vỏ nạm ngọc để làm tín vật::


- Thanh tiểu đao này ta nhặt được trong sa mạc, sắc bén vô cùng. Bọn thủ hạ nhìn thấy ắt nhận ra đệ là hảo hữu của ta.


Chàng nhìn vỏ kiếm thấy có nạm bảy chữ Thiết Đởm Thần Long Tiêu Thiên Xích.


Hai bên chia tay nhau trở về phòng riêng. Vân Long thay áo thẫm màu, dặn dò anh em họ Tả ở yên trong phòng, phi thân qua cửa sổ lướt mình vào bóng đêm.


Chẳng bao lâu sau chàng đã ra đến ngoại thành và tìm đến tổng đà Cái Bang.


Tổng đà đã xây dựng lại từ lâu, cũng bằng gỗ như truyền thống nhưng dường như số lu đựng nước nhiều hơn trước.


Trong sân và trước cổng có một toán đệ tử ba túi rảo quanh cảnh giới. Vân Long muốn tạo bất ngờ nên vận dụng khinh công thượng thừa Lăng Vân Bộ Pháp lướt vào như một bóng ma, quả nhiên chẳng ai phát giác. Chàng đặt chân lên mái ngói nhẹ nhàng như lá rụng. Vân Long nhìn quanh thấy gian đại sảnh còn sáng đèn, chàng tung mình về phía ấy, đảo mình móc chân riềm ngói, treo ngược đầu nhìn vào trong. Quanh chiếc bàn bát tiên có năm người đang trò chuyện. Khuôn mặt đầy vẻ trang trọng. Chàng vận công lắng tai nghe. Thì ra Hạ bang chủ và các trưởng lão đang bàn về cục diện giang hồ. Chàng gặp lại họ lòng mừng rỡ hân hoan nên vô tình gây ra một tiếng động nhỏ. Hạ Khánh Dương biến sắc gằn giọng hỏi:


- Cao nhân nào đang đêm đến thăm, xin vào trong đàm đạo ?


Vân Long biết mình đã bị lộ, bật cười khanh khách, uốn mình chui qua cửa sổ, nhẹ nhàng như đám mây rơi xuống cạnh bàn. Chàng đứng im lặng tủm tỉm cười chờ xem có ai nhận ra chàng hay không.


Thần Toán Thư Sinh là người có cặp mắt sắc bén tuyệt luân, thảng thốt rú lên:


- Long đệ ! Lão bật dậy nắm chặt tay Vân Long. Năm lão già bất tử của Cái Bang xúm xít lại giành nhau biểu lộ nhớ thương. Hạ Khánh Dương ôm chặt chàng vào lòng, mắt long lanh ngấn lệ. Lão nói:


- Long đệ mau lớn quá, mới chỉ hai năm đã đứng cao hơn ta.


Lữ trưởng lão nhắc khéo bang chủ:


- Hạ đại ca, chúng ta phải có gì chiêu đãi tiểu trưởng lão chứ ?


Hạ lão cười lớn gật đầu:


- Phải, ta quên mất, Vân Long ngồi xuống đây. Lữ trưởng lão sẽ cho ngươi nếm lại món thịt chó năm nào.


Vân Long dù đã no, nhưng không dám phụ lòng lão, bèn cười bảo:


- Long nhi đến đây cũng chỉ vì món ấy.


Hạ Khánh Dương hài lòng vỗ mạnh vào vai chàng. Lão hoan hỉ gọi lớn:


- Đệ tử trực nhật đâu ?


Một hán tử nhỏ bé, lưng đeo năm túi chạy vào. Hắn là Tiền Thông, đại đệ tử của Hạ Khánh Dương, phụ trách tuần tra đêm nay. Hắn nhìn thấy Vân Long, hồn vía lên mây, nửa mừng nửa sợ, đôi chân nhũn ra, hắn quỳ sụp xuống:


- Đệ tử ra mắt tiểu sư thúc.


Pháp Cái Hắc Diện Kim Cương Hà Quyết trầm giọng bảo:


- Ngươi canh phòng tổng đà quả là nghiêm mật. Tiểu trưởng lão vào đến tận đây mà ngươi cũng chẳng hay biết. Tội ấy nên xử thế nào ?


Pháp Cái nổi tiếng thiết diện vô tư, toàn bang ai cũng nể sợ. Tiền Thông run rẩy dập đầu thưa:


- Đệ tử biết tội, không dám xin khoan thứ.


Vân Long thấy y vì chàng mà bị tội nên lòng vô cùng áy náy, định mở lời xin cho y. Hạ lão biết ý, liền nháy mắt cười ra hiệu. Chàng cũng mỉm cười. Pháp Cái giọng càng lạnh lùng hỏi Tiền Thông:


- Nghĩa là ngươi tiếp thụ mọi hình phạt mà ta phán quyết ?


Tiền Thông thiểu não gật đầu:


- Thưa vâng.


Pháp Cái cười nhẹ bảo hắn:


- Ta phạt ngươi phải dắt thêm hai cao thủ. Trong một tuần trà, phải bắt cho được một con chó thật to và kéo về đây.


Tiền Thông đang trong tâm trạng sầu não, tưởng mình sắp bị đại hình nên nghe Pháp Cái nói mà ngơ ngác, chẳng hiểu gì cả. Đến lúc nghe mọi người phá lên cười mới biết đó là sự thật. Hắn mừng đến điên cuồng, dập đầu lạy tạ rối rít:


- Đệ tử đội ơn trưởng lão tha tội, còn việc bắt chó là nghề ruột, không cần phải đến một tuần trà.


Hà Quyết nghiêm mặt bảo:


- Lần này vì để mừng sự trở về của tiểu trưởng lão nên ta bắt con chó chịu tội thay ngươi. Lần sau thì ta không tha cho đâu nhé.


Tiền Thông sợ hãi vâng dạ liên hồi rồi quay người đi làm nhiệm vụ. Quả nhiên chỉ một lát sau, hắn đã xách về một con chó lông vàng mập mạp.


Pháp Cái hỏi hắn:


- Ngươi có để bạc lại cho chủ nhà không ?


Tiền Thông gật đầu:


- Đệ tử đã bỏ lại trong nhà lão chủ hai lạng, con chó này chỉ đáng giá năm phân bạc thôi. Mong rằng sáng mai lão sẽ vui vẻ.


Pháp Cái hài lòng, quay sang Vân Long nói:


- Giờ này đã nửa đêm, chẳng thể gõ cửa nhà người ta mà mua chó được, nên đành dùng hạ sách này vậy.


Tiền Thông xách con vật đi theo Lữ trưởng lão xuống bếp.


Mọi người an vị hàn huyên. Vân Long kể sơ quá trình học nghệ Ở Thiếu Lâm và Võ Đang, Hạ Khánh Dương nghe xong nhìn chàng thân ái khen rằng:


- Long đệ quả là kỳ tài thiên hạ, chỉ hơn hai năm đã tinh thông tuyệt kỹ cả hai phái tăng đạo. Với bản lãnh của ngươi thì làm sao bọn Tiền Thông có thể phát hiện được. Nhưng còn hai quyển bí kíp Cái Bang, Long đệ đã luyện đến đâu rồi ?


Vân Long muốn các ca ca vui lòng nên nói thật:


- Lão đại ca yên tâm, Long nhi đã học xong Đả Cẩu Bổng Pháp, nhưng Giáng Ma Chân Giải thì mới liễu ngộ được bảy phần.


Mọi người tròn xoe đôi mắt nhìn chàng, Thiết La Hán Vương Đồng lắc đầu thán phục:


- Trường Giang sóng sau đè sóng trước, bọn già chúng ta, trừ Hạ đại ca ra, chưa ai vượt qua được phần thứ sáu.


Hạ Khánh Dương muốn Vân Long trổ tài nên đưa thanh gậy trúc của ông cho chàng và bảo:


- Chúng ta muốn được thưởng lãm thành tựu của Long đệ.


Vân Long nhận lấy, mỉm cười:


- Tiểu đệ xin được bêu xấu vậy.


Chàng tuần tự múa từng chiêu trong Đả Cẩu Bổng Pháp. Thanh gậy trúc bay lượn như thần long giỡn sóng, nghiêm mật, tinh kỳ và lăng lệ phi thường. Bốn lão già bất tử thấy chàng tinh thông võ công bổn phái, lòng hân hoan khôn xiết, đồng thanh đưa ngón cái ra khen ngợi:


- Long đệ quả không phụ lòng Cái Bang vậy.


Vân Long trao lại gậy trúc rồi bắt đầu thi triển phần chưởng pháp trong Giáng Ma Chân Giải. Chàng áp dụng yếu quyết khoái của Thiên Long Hàng Ma Chưởng nên chưởng ảnh trùng trùng, nối tiếp nhau nhanh như chớp giật, chỉ một tuần trà đã hết ba mươi sáu chiêu.


Hạ Khánh Dương cười ha hả, nhảy đến ôm chầm lấy Vân Long, ông xúc động nói:


- Đa tạ, đa tạ ! Nhờ có Long nhi mà chúng ta mới thấy được uy lực kinh hồn của tuyệt kỹ tổ truyền. Trước giờ lũ già này không nghĩ rằng Giáng Ma Chưởng lại có thể khinh khoái đến vậy.


Lúc này Tiền Thông và Lữ trưởng lão cũng vừa đem thức ăn lên tới. Hạ lão dắùt Vân Long về bàn, ngồi cạnh bên ông. Cuộc biểu diễn võ công lúc nãy khiến chàng ăn rất ngon miệng, hũ rượu mười cân chẳng mấy chốc đã cạn sạch. Tiếng cười nói vang vang, chưa lần nào tổng đàn Cái Bang lại rộn ràng đến thế.


Vân Long quay sang hỏi Thần Toán Thư Sinh:


- Lúc còn núp ở ngoài, tiểu đệ có nghe các lão ca bàn luận về cục diện võ lâm.


Chẳng hay có gì lạ chăng ?


La trưởng lão trầm ngâm giây lát rồi nói:


- Theo tin tức mà đệ tử bổn bang thu lượm được, thì gần đây trên giang hồ đã xuất hiện một bang phái mới tên gọi Thiên Ma Giáo. Nghe tên cũng biết là một tà giáo. Giáo chúng thường mặc đồ đen, bịt mặt, bản lãnh cao cường. Tổng đàn của chúng dường như nằm ở vùng Tứ Xuyên, nhưng chính xác ở đâu thì không rõ.


Đất Thục hiểm trở, núi cao rừng lớn không thể điều tra được.


Vân Long nghe xong, biết rằng phong ba đã khởi liền thuật lại toàn bộ, từ sự cố mất tích của ngoại tổ Bích Nhãn Thần Quân, cho đến nước cờ ông đã sắp sẵn để mười bảy năm sau chàng đứng ra gánh vác đại cuộc võ lâm. Cái Bang ngũ lão bàng hoàng như tỉnh cơn mê, biết kiếp nạn giang hồ đã đến. Hạ Khánh Dương thấy Vân Long tuổi trẻ mà phải gánh nặng đường xa, nỗi lòng bi phẫn, đập bàn nói:


- Long đệ yên tâm, bọn ta và hai mươi vạn đệ tử Cái Bang quyết tâm liều chết phò tá Long đệ trong cuộc trừ ma vệ đạo.


Thần Toán Thư Sinh nói tiếp:


- Ta đã điều tra ra việc đốt cháy tổng đà và cướp bạc của Hồ Phú hai năm trước có bàn tay của một nhóm người bí mật, có lẽ chính là Thiên Ma Giáo. Đệ tử bổn bang sau này báo lại rằng tình cờ hắn thấy Hồ Phú trên đường vào đất Thục. Vì không biết nội tình nên tưởng mình nhận lầm người. Cho đến khi tổng đà ra lệnh truy nã Hồ Phú hắn mới biết mình không hoa mắt. Ta đã lệnh cho phân đà Tứ Xuyên điều tra nhưng Hồ Phú biến mất tăm. Theo ta nghĩ, Thiên Ma Giáo đã tìm cách phá hoại thanh danh của bổn bang, làm suy yếu để sau này dễ uy hiếp. Ngờ đâu Long đệ đột nhiên xuất hiện làm âm mưu của chúng thất bại.


Vân Long yêu cầu Hạ lão ra lệnh cho đệ tử Cái Bang tuyệt đối không được tiết lộ việc chàng chính là Tiểu Tài Thần và là trưởng lão. Họ sẽ nhận biết chàng dưới cái lốt công tử Tiêu Long Vân, từ quan ngoại đến. Chàng nói:


- Đệ có quen biết Thiết Đởm Thần Long Tiêu Thiên Xích, bá chủ vùng quan ngoại. Tối nay trừ đệ ra, không ai nhận ra lai lịch ông ta. Đệ định mạo nhận mình là em họ Tiêu Thiên Xích để bọn ma đầu không lần ra được tung tích. Như vậy mới bảo toàn được Đào gia trang, nơi cung cấp tiền bạc, phương tiện cho chúng ta.


Tiêu Thiên Xích là người trượng nghĩa, nhiệt tâm. Mong đại ca huy động bang chúng theo dõi xem ông ta đi đâu. Lúc thuận tiện, đệ sẽ xuất hiện thuyết phục họ Tiêu giúp đỡ, ngụy tạo cho đệ một lý lịch giả.


La trưởng lão vỗ vai chàng khen ngợi:


- Long đệ liệu việc như thần, danh hiệu Thần Toán ta e phải nhường lại cho ngươi.


Mọi người gật đầu khen phải. Trời gần sáng, Vân Long cáo từ. Chàng nương theo bóng đêm giở khinh công lướt đi như gió. Về đến phòng đã thấy Tả Kiếm, Tả Phi đi qua đi lại như kiến bò miệng chảo, miệng lẩm bẩm, càu nhàu chi đó.


Vân Long nhẹ nhàng bước vào. Chúng thấy chàng, thở phào nhẹ nhõm:


- Đại ca đi lâu làm bọn đệ lo lắng vô cùng.


Vân Long cảm động trước tấm lòng của hai em liền nói:


- Ta biết. Hai ngươi giờ có thể ngủ ngon được rồi chứ ?


Chàng nói xong bỏ về phòng mình. Lát sau đã nghe vọng sang tiếng ngáy như sấm của hai chàng ngốc.


Sáng hôm sau, đang lúc ăn sáng, chợt có một tiểu nhị đến bên cúi đầu nói nhỏ:


- Bẩm trưởng lão, Tiêu Thiên Xích đã lên đường từ sớm, hiện đã vào một trang viện ở phía Tây thành, cách đây chừng hai mươi dặm, trưởng lão ra ngoài sẽ có người hướng dẫn.


Vân Long mừng rỡ, ra hiệu bảo Tả Phi thưởng cho hắn mười lượng bạc giống như với bất cứ tiểu nhị bình thường khác. Hắn thản nhiên nhận lấy, lớn tiếng cảm tạ rồi lui ra. Vân Long làm bộ vươn vai nói rằng:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ngày không bình thường

Ngày không bình thường

Tôi không biết tại sao tôi lai ấn tượng ngay lập tức với cô gái ở quán cafe hôm ấy

24-06-2016
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh là một trong những truyện teen rất hay mà các bạn không nên bỏ

21-07-2016 120 chương
Ở trọ

Ở trọ

- Em đúng là đồ ngốc! Một con nhóc khờ khạo! Anh quay lưng bước. Những bước chân

26-06-2016