Old school Swatch Watches
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 50 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 2

↓↓

Hạ bang chủ gật đầu hỏi lại:

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Còn tiền bạc thì sao, khách mời không dưới ngàn người, chi phí trên năm vạn lượng, trong thời gian ngắn ngủi tìm đâu cho đủ ?


Thật vậy, Cái Bang sinh hoạt bằng nghề khất thực, đệ tử có đông cũng chẳng thể nào trong ít ngày mà gom góp được số tiền năm vạn lượng.


Trưởng lão phụ trách ngoại vụ Thần Toán Thư Sinh La Thiện Hùng vốn là một sĩ tử văn võ song toàn nhưng công danh bất toại nên đầu nhập Cái Bang, đem tài trí góp phần giúp Cái Bang trở nên hùng mạnh, được mau chóng cất nhắc lên hàng trưởng lão, trâm tư rồi nói:


- Tôn chỉ xưa nay của chúng ta là tự lập, tự tôn nên không có quan hệ với các hào phú trong thành. Nay có việc phải mượn e rất khó. Hơn nữa, chuyện khó khăn này lại không thể lộ ra ngoài. Chỉ có chủ nhân Đào Hoa Tửu Lâu là người thân tín của Phạm Tài Thần, trước đây cũng là người giang hồ may ra thông cảm, giúp đỡ và giữ kín. Nhưng theo thông lệ thì cứ cuối tháng, các phân hiệu của Đào ký đều chở số bạc lời lãi trong kinh doanh về nộp cho Đào trang chủ. Vì vậy, nếu chẳng may xe bạc đã lên đường thì coi như vô vọng. Chúng ta hãy nhanh chóng đến gặp Đồng Thiên Cung để thương lượng, may ra còn kịp.


* * * Lại nói về Long nhi, bao năm chưa ra khỏi thành Bắc Kinh nên chàng vô cùng phấn khởi, say sưa trước những cảnh đẹp dọc đường. Thời gian không gấp nên Hải Thị Song Hùng cứ nhẩn nha để Long nhi có thời gian thưởng thức. Đường xuôi Nam cảnh vật kỳ tú, êm đềm, mùa xuân còn chưa qua nên cỏ cây xanh tốt, chim chóc rộn ràng. Sau mươi ngày bạt thiệp trường đồ đã đến Lạc Dương thành. Hải thị huynh đệ đuư người ngựa vào thẳng Đào Hoa Tửu Lâu để nghỉ ngơi. Chủ nhân là Đồng Thiên Cung nghe tin mừng rỡ ra tân cửa đón:


- Lão phu thật vui mừng được đón tiếp công tử và nhị vị. Xin vào trong tắm gội, lão phu bảo thuộc nhân bày tiệc để các vị tẩy trần và cũng để mọi người đến ra mắt chúc mừng.


Xe chở bạc được dưa vào sân sau, đám gia nhân khệ nệ khiêng hai rương vàng vào cất trong phòng quỹ.


Đào Hoa Tửu Lâu có ba tầng, tiểu yến được bày ở trên tầng chót. Từ đây có theâ nhìn bao quát cả thành Lạc Dương. Long nhi đã thay áo khinh bào, phong thái tuấn mỹ phi phàm, có phần hơn cả Phạm Tài Thần thưở thiếu thời.


Các thuộc nhân đã tề tựu đông đủ, họ chỉ nghe nói mà chưa hề biết mặt Long nhi. Đồng lão đưa chàng thượng lâu, Long nhi lễ đô chắp tay thi lễ. Mọi người xúc động trước vẻ đẹp hơn người và hí độ khiêm cung, hoà nhã của Long nhi nên xúyt xoa khen ngợi, lần lượt đến chào. Lát sau họ xuống lầu tiếp tục làm việc, chỉ còn Đồng lão và bọn Long nhi.


Đồng Thiên Cung trước khi về Lạc Dương coi sóc tửu lâu, đã từng ở Đào gia trang một thời gian nên biết rõ sở thích ẩm thực của Long nhi, vì vậy chàng ăn rất ngon miệng. Anh em họ Hải thì khỏi nói, họ ăn như rồng cuốn nhưng chỉ uống vài ly vì còn nhiệm vụ bảo vệ thiếu gia.


Long nhi với tư cách tiểu chủ nhân, cũng hỏi han sơ qua sanh ý của tửu lâu.


Đồng lão nhất nhất trả lời cặn kẽ. Yến tiệc đang vui vẻ chợt có chưởng quầy lên bẩm báo:


- Thưa Đồng lão gia, có các trưởng lão Cái Bang đến tham kiến.


Đồng lão giật mình vì trước đây hai bên không có quan hệ gì với nhau, nay sao lại có cuộc thăm viếng bất thường này ? Cương vị của các trưởng lão Cái Bang rất cao quí, không dễ gì gặp được. Hải Thị Song Hùng cũng chột dạ, hỏi thăm Đồng Thiên Cung:


- Chúng ta với Cái Bang có thất thố điều gì chăng ?


Đồng lão lắc đầu, suy nghĩ giây lát rồi nói:


- Không lẽ Cái Bang đến đây vì việc hỏa hoạn ở tổng đà ? Thôi được, chưởng quầy hãy ra mời các vị ấy vào. Nhân có công tử và nhị hiệp ở đây, xin giúp lão đối phó.


Lát sau, chưởng quầy cung kính đưa khách thượng lâu. Dẫn đầu là Truyền Công trưởng lão Lữ Quân, tuổi đã hơn bảy mươi mà còn quắc thước, thân hình khôi vĩ, râu cằm đen nhánh. Theo sau là Thần Toán Thư Sinh, Pháp Cái trưởng lão và phân đà chủ Lạc Dương.


Đồng lão cung kính mời khách an toạ, đưa tay giới thiệu Hải Thị Song Hùng và Long nhi. Quần cái chắp tay thi lễ:


- Thất kính, té ra là công tử và nhị vị anh hùng.


Lữ Quân cũng giới thiệu phe mình rồi đi thẳng vào vấn đề:


- Đồng lão, việc tổng đà Cái Bang gặp hoa? tai chắc ông có biết ? Nay chỉ còn ít hôm nửa là đến ngày khánh hạ thất tuần của bang chủ bổn bang. Mong Đồng lão rộng lượng cho mượn tạm trang viện ở ngoại thành và sô bạc năm vạn lượng để tổ chức. Sau này sẽ hoàn lại với lãi suất qui định của các tiền trang.


Quy củ của Đào gia trang là các cơ sở có toàn quyền tự giải quyết công việc làm ăn tại chổ nên Hải thị và Long nhi không lên tiếng. Đồng lão trầm ngâm một lát rồi nói với Lữ Quân rằng:


- Việc mượn tạm trang viên không thành vấn đề, nhưng số bạc trong quỹ của tửu lâu hiện nay chỉ hơn vạn lượng, không đủ đáp ứng yêu cầu của quý bang.


Quần cái thất vọng ra mặt vì nước xa không cứu được lửa gần. Đường từ Bắc Kinh đến Lạc Dương đi về cũng hơn một tháng, nếu trang chủ có lòng tương trợ cũng không có cách nào đem bạc về kịp.


Long nhi thường được nghe nói về sinh hoạt giang hồ nên cũng biết Cái Bang thế mạnh người đông, các phân đà mỗi năm đều đóng góp cho tổng đà và toàn bộ là bạc trắng, vì ăn mày làm gì có ngân phiếu. Dù có hoa? hoạn, bạc chảy ra chỉ cần phân kim đúc lại chứ đâu thể mất hết được ? Chàng hiểu ngay sự tình có uẩn khúc.


Tính trẻ thơ hiếu kỳ nên chàng không e ngại cấm kỵ của giang hồ, cất tiếng hỏi:


- Tiểu sinh mạo muội xin hỏi chư vị thúc bá rằng phải chăng nội tình quý bang có điều khó nói ? Vì các vị người đông, nếu lửa chỉ phát sinh một chổ lẽ nào không đối phó được ? Hơn nữa, bạc trắng chảy ra sao chẳng thu gom lại ?


Thần Toán Thư Sinh giật mình trước nhận xét tinh tế của Long nhi. Ông ngấm ngầm quan sát và nhận ra nét thông tuệ, phi phàm đằng sau khuôn mặt trẻ thơ xinh đẹp kia. Quần cái phần vì mối ưu tư đè nặng trong lòng, phần vì coi Long nhi như một thêágia công tử bất tài như bao lũ con nhà giàu khác nên không để ý tới. Nay nghe chàng hỏi mới biết chàng không hổ là dòng dõi Tài Thần. La Thiện Hùng cất tiếng ngợi khen:


- Công tử quả là bậc tài trí, tuổi trẻ mà xét việc như thần. Quả thật bổn bang đang lâm đại nạn. Ta nói ra, mong quý vị vì thanh danh bổn bang mà giữ kín dùm.


Ông bèn thành thật kể hết chuyện Hồ Phú phản bang đốt nhà, cướp bạc.


Bốn người trong bọn Long nhi nghe xong kinh tâm động phách. Long nhi trầm ngâm giây lát rồi nói:


- Theo ý tiểu điệt thì một mình Hồ Phú không thể nào phóng hoa? được nhiều nơi trong một lúc, chắc là có vài tên đồng bọn. Hơn nữa, số bạc gần mười ngàn lượng ấy cũng chưa thể đem ra khỏi thành Lạc Dương.


Mọi người sững sờ vì Long nhi quả cao kiến. Cái Bang cứ cho rằng số bạc đa cao chạy xa bay cùng Hồ Phú nên không hề truy tìm.


Lữ Quân giơ ngón tay cái khen:


- Phạm công tử đã làm đầu óc bọn già này được mở mang. Nhưng để sau hãy tính, trước mắt phải lo cho xong việc lễ thọ. Dù không mượn được bạc nhưng bọn lão cũng vô cùng cảm kích công tử và Đồng lão. Xin được cáo từ để đi mượn nơi khác.


Long nhi cười bảo:


- Chư vị thúc bá có chắc rằng sẽ mượn được ở nơi khác chăng ?


Phân đà chủ Vương Hồång thiểu não lắc đầu:


- Quả thật chúng ta có ít hy vọng lắm. Nếu chia ra mượn mỗi nơi một ít thì còn gì là danh dự Cái Bang nữa.


Long nhi quay sang hỏi Đồng lão:


- Đồng bá bá, các doanh nghiệp của bổn trang từ đây đến phủ Hà Nam gom góp lại có đủ một vạn lạng vàng chăng ?


Đồng lão không hiểu ý Long nhi nhưng vẫn lấy bàn toán nhẩm tính sanh ý các cở sở rồi trả lời:


- Bẩm công tử, chắc là đủ. Nhưng trong mươi ngày làm sao có thể huy động vận chuyển về đây kịp ?


Long nhi mỉm cười bí ẩn, quay sang nói với quần cái:


- Như vậy là tốt rồi. Long nhi xin thay mặt gia phụ kính tặng Cái Bang một vạn lạng vàng để sử dụng. Coi như đó là lễ mọn để mừng thượng thọ quý bang chủ.


Xin Đồng bá bá sai người mở phòng quỹ mang lên đây một trong hai chiếc rương của tiểu điệt.


Quần cái xúc động khôn xiết đồng thanh đứng lên chắp tay cảm tạ:


- Công tử nghĩa khí ngút trời, hai mươi vạn đệ tử Cái Bang xin cúi đầu lạy tạ. Sau này công tử có gì sai bảo, dù nước sôi lửa bỏng cũng không dám từ nan.


Thật vậy, Cái Bang được một vạn lượng vàng này như đại hạn phùng cam vũ, không những đủ để làm lễ thượng thọ mà còn đủ để xây lại tổng đà mới nữa. Từ chổ tưởng chừng vô vọng, lại nhận được quá nhiều nên họ cảm kích là phải. Đồng lão và Hải Thị Song Hùng cũng gật gù thán phục khí độ và cách xử lý thông minh của Tiểu Tài Thần. Mối ân tình này với Cái Bang làm tăng thế lực Đào gia trang trên toàn cỏi Trung Nguyên.


Long nhi xua tay nói:


- Cái Bang anh hùng trượng nghĩa, bao đời nổi tiếng trung liệt, là chổ dựa cho chính khí võ lâm. Tiểu điệt đường xa không mang theo nhiều ngân lượng nên chỉ có bấy nhiêu. Mong chư vị thúc bá chớ quá bận tâm.


Lúc này bọn gia nhân và chưởng quầy đã đem rương vàng lên. Đồng lão mở ra, ngàn nén vàng mười xếp chặt chẽ, lấp lánh như toa? sáng. Thực ra chính Đồng lão cũng không biết Long nhi đem theo số vàng to lớn này. Ông chỉ biết Long nhi đang trên đường đến phủ Hà Nam để học nghệ.


Quần cái cũng cả đời chưa hề thấy một lúc cả số vàng vạn lạng nên ngẩn người lặng im không biết nói sao. Thần Toán Thư Sinh vốn túc trí đa mưu nên thầm đoán rằng rương vàng này đem theo chắc là để làm quà tặng chứ chẳng phải để tiêu xài.


Vì Đào gia trang có cơ sở khắp nơi, đâu cần phải đem theo nhiều vàng đến thế.


Ông không viết mục đích của Long nhi nhưng cũng hiểu chàng đã tự quyết định một việc ngoài ý liệu. Ông đứng dậy chắp tay nói:


- Ân trọng không báo đáp bằng lời. Thay mặt bang chủ, kính thỉnh công tử và tam vị hào kiệt ngày rằm tháng này đến dự lễ chúc thọ.


Hải Thị Song Hùng chắp tay nói:


- Xin cảm tạ lòng ưu ái của quý trưởng lão, nhưng thiếu gia và bọn tại hạ ngày mai đã phải lên đường. Đồng lão sẽ thay mặt Đào gia trang đến dự.


Quần cái hớn hở hộ tống rương vàng trên xe ngựa đưa về phân đà Lạc Dương.


Dân chúng trong thành cứ ngỡ các trưởng lão Cái Bang hôm nay vì buồn nên quá chén, phải ra về bằng xe ngựa kéo thay vì bằng những bàn chân quen với phong trần.


Chiều hôm ấy, Hải Thị huynh đệ và Long nhi lửng thửng thưởng ngoạn trên đường phố Lạc Dương. Đến đâu cũng được đám ăn mày kín đáo thi lễ. Long nhi bản tính nhân hậu nên bảo Hải Long lấy bạc vụn bố thí, nhưng bang chúng Cái Bang chỉ cúi đầu cảm tạ mà không dám nhận. Long nhi thầm hiểu nên cũng không ép. Trời đã về chiều, chàng đang định quay lại tửu lâu thì có một hán tử trung niên là đệ tử Cái Bang nhưng áo quần sạch sẽ, vài miếng vá chỉ là qui củ, lưng đeo năm túi, đến trước mặt cung kính nói rằng:


- Bang chủ bổn bang kính thỉnh công tử và nhị vị đến trụ sở phân đà dùng chén rượu nhạt, để bang chủ đích thân cảm tạ. Lúc nãy tiểu nhân đến tửu lâu, nhưng nghe Đồng lão nói công tử đi dạo nên vội chạy ra đây tìm. Mong công tử thứ lỗi ⬦ Quả thật, lưng áop của y đã đẫm ướt mồ hôi. Long nhi đưa mắt hỏi ý kiến Hải Thị huynh đệ. Hải Long gật đầu.Long nhi quay sang bảo hán tử:


- Bang chủ có lòng ưu ái, Long nhi không dám từ chối. Xin các hạ dẫn đường.


Hán tử vui mừng vội bước, lát sau đã đến phân đà. Đệ tử trực cổng từ xa đã thấy nên vào thông báo. Khi bọn Long nhi đến nơi thì Mỹ Nhiêm Cái Hạ Khánh Dương và các trưởng lão đã ra tận cửa đón khách. Bang chủ hôm nay phục hồi phong độ, bộ râu đẹp bị cháy xém được sửa sang, chăm chút lại. Ông cười rạng rỡ, bước tới chắp tay chào Hải Thị Song Hùng và thân thiết nắm lấy tay Long nhi lôi vào trong:


- Công tử quả là rồng phụng trong đời, Tài Thần phúc phận sâu dầy mới sanh được một quý tử khí chất phi phàm đến thế.


Phân đà vốn nhỏ bé nên chỉ vài bước đã vào đến khách sảnh. Chiếc bàn bát tiên bày biện đơn sơ vài món nhậu, không nhiều nhưng thơm tho và ngon mắt. Bang chủ kéo ghế mời Long nhi ngồi kế bên mình, mọi người cùng ngồi theo. Hạ Khánh Dương tính tình hào sảng, cầm lấy bầu rượu rót đầy từng chén rồi đứng dậy nói:


- Hôm nay, ta mượn chén rượu nhạt này để tỏ lòng cảm kích với Phạm công tử. Xin mời cạn và dùng tạm mấy món ăn đạm bạc này.


Mọi người đều là giang hồ hiệp khách, xem rượu như tri kỷ nên đều hồ hởi uống cạn. Long nhi còn nhỏ không uống đượng nhưng cũng nhấp một ngụm nhỏ cho bang chủ vui lòng. Bang chủ đưa đũa gắp mấy miếng thịt vàng ươm bỏ đầy vào chén Long nhi. Chàng không biết là thịt gì nhưng giữ lễ nên vẫn ăn. Càng ăn càng cảm thấy thơm ngon, hơn cả những mòn cầu kỳ mà chàng đã từng thưởng thức.


Thấy bát của Long nhi đã hết, bang chủ hài lòng, cười ha hả gắp thêm món khác:


- Công tử chắc chưa bao giờ được ăn những món dân dã này chứ gì ? Đây là món mà đệ tử Cái Bang đắc ý nhất.


Long nhi đỏ mặt vì biết mình ngon miệng ăn nhiều. Chàng nói:


- Quả thật tiểu điệt chưa bao giờ được ăn những món ngon như thế nầy.


Chẳng hay nấu bằng loại thịt gì vậy ?


Quần hào ha hả phá lên cười. Long nhi càng thêm thẹn thùng. Bang chủ đưa tay ôm lấy vai Long nhi mà bảo:


- Đây là món đặc sản được nấu nướng bằng bàn tay diệu thủ của đầu bếp số một Cái Bang là Truyền Công trưởng lão Lữ Quân đấy. Ngay cả thánh thượng cũng chưa được thưởng thức. Nay vì ái mộ công tử nên trưởng lão đã xuống bếp, tự tay làm lấy món tuyệt kỹ để công tử ăn thử. Nhờ vậy bọn già chúng ta cũng được hưởng phúc lây.


Hải Hổ cười đỡ lời bang chủ:


- Công tử không biết đấy thôi, Lữ trưởng lão lừng danh thiên hạ về tài nấu nướng nhưng ít khi chịu ra tay. Nay công tử đã ăn rồi thì chẳng bao giờ quên được vậy.


Long nhi giận dỗi hỏi lại:


- Nhưng nãy giờ chư vị thúc bá vẫn chưa cho Long nhi biết đây là thịt con gì.


Thần Toán Thư Sinh La Thiện Hùng cười đáp:


- Công tử không biết rằng bọn Cái Bang chúng ta chỉ thích ăn thịt chó thôi sao ?


Mọi người lại phá lên cười. Long nhi lúng túng giây lát rồi thản nhiên đưa tay gắp thêm một miếng dồi nướng, miệng nói rằng:


- Con gì cũng do tạo hoá sinh ra để nuôi dưỡng nhân sinh, chư vị ăn được thì tiểu điệt cũng ăn được.


Hạ bang chủ hoan hỉ đưa ngón tay cái lên khen ngợi:


- Công tử còn nhỏ mà khí độ đã hào sảng đến thế, bọn lão phu xin khâm phục.


Rượu được vài tuần, mọi người đều đã no nê. Mặt Long nhi lúc này ửng sắc hồng trông càng anh tuấn dễ thương. Hạ bang chủ buông chén nghiêm nghị nói:


- Ta vốn mồ côi từ nhỏ, lại không có anh em, nay thấy công tử tinh anh mỹ mạo, lại có khí phách anh hùng, muốn mạo muội xinh kết nghĩa đệ huynh với công tử, có được chăng ?


Long nhi và mọi người sửng sốt vì tuổi họ Hạ đã hơn thất tuần và bối phận cực kỳ cao cả, nay muốn nhận Long nhi làm nghĩa đệ quả là chuyện nghịch thường.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Thằng giựt đồ

Thằng giựt đồ

Kéo nón kết thắp xuống để gương mặt chỉ còn một phần ẩn dưới đèn đường vàng

24-06-2016
Các em giỏi quá

Các em giỏi quá

"Trời ơi! Các em thật giỏi quá! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại (nhà văn

01-07-2016
Orange

Orange

Tôi thực sự rất muốn đọc, nhưng tôi biết bây giờ chưa phải lúc. Chỉ vài ngày nữa

24-06-2016
Dám yêu, dám nói

Dám yêu, dám nói

Sau những đắn đo, sau những suy nghĩ, sau nhiều ngày nhớ nhung về một khuôn mặt, đặc

26-06-2016
Lòng kiêu hãnh

Lòng kiêu hãnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Về nhà, là có mẹ

Về nhà, là có mẹ

(khotruyenhay.gq) Gửi "Chị Linh" của con Xin cho con được gọi Mẹ bằng cái cách gọi thân

27-06-2016