XtGem Forum catalog
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 90 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 21

↓↓

- Ta rất biết ơn lão huynh.

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nam Cung Sương cũng sa lệ, sụp xuống lạy tạ:


- Ơn chôn cất tiên phụ, không để cho người bị thú rừng cắn xé, xương phơi đáy vực, Nam Cung Sương suốt đời tạc dạ.


Ưng Ma lúng túng đỡ bà dậy:


- Phu nhân chớ bận tâm! Mấy năm nay, dù chính tay ta không gây ra sát nghiệp cho võ lâm, nhưng cũng góp phần khơi động phong ba, tội nghiệt chẳng nhỏ. May được Phạm công tử tha mạng còn rộng lượng cưu mang tấm thân tàn phế, già nua này, chút công đào đất, đắp mồ cho Bích Nhãn ta nào dám nhận.


Quái Y xua tay bảo:


- Chuyện đời như phong vân biến ảo, biết việc gì nên làm thì cứ làm.


Lão huynh và Sương nhi hãy vào trong kẻo mọi người mong đợi.


Dứt lời, lão nắm áo lôi Ưng Ma đi. Quả nhiên, bàn tiệc đã đông đủ, chỉ còn chờ họ là nâng chén. Tài thần hân hoan vòng tay nói:


- Nay tai kiếp giang hồ đã qua. Võ lâm đã thanh bình, ân oán cũng trả xong, chúng ta cùng cạn chén chúc mừng.


Ngọc Yến nhớ đến đàn chim liền bảo thị tỳ xuống bếp lấy thịt sống và ngũ cốc đem ra ngoài rừng.


Nam Cung Sương nói nhỏ với Tài thần. Ánh mắt ông lộ vẻ xúc động.


Phi Vân đứng dậy vái Ưng Ma ba vái rồi thưa:


- Qua năm mới, nhân dịp tiết thanh minh, xin tiền bối chỉ giáo nơi chôn cất hài cốt cố nhạc phụ, để bọn tiểu bối đến thắp hương và cải táng về Bắc kinh.


Kiếm Ma sửng sốt:


- Ta tưởng thân xác Thần Quân đã tiêu trầm mai một dưới vực sâu ngàn trượng Ưng Sầu Giản, sao lại còn có mộ phần?


Nam Cung Sương kính cẩn thưa:


- Chính Ưng tiền bối đã khai ân, xuống vực đem di hài của tiên phụ lên an táng chu đáo.


Mọi người giật mình kinh ngạc. Kiếm Ma bật cười, dơ ngón cái lên khen:


- Trong đời Ưng Ma Thái Tuấn cũng có lần làm việc nghĩa, quả không ngờ! Vân Long, Ngọc Yến xúc động rời ghế, quỳ xuống lạy ba lạy:


- Bọn tiểu bối đội ân Thái tiền bối đã chiếu cố cho ngoại tổ.


Ưng Ma ngượng ngùng khoát tay:


- Đời ta tội lỗi đã nhiều, có làm bao nhiêu điều tốt cũng không bù lại.


Kiếm Ma cười xòa nói:


- Thôi được rồi, phật môn có câu hồi đầu thị ngạn. Hãy cùng uống mừng việc tìm được di cốt Thần Quân.


Rượu được vài tuần, Vân Long thưa với song thân:


- Ra giêng, xin song thân tổ chức hôn lễ cho ba nghĩa đệ của Long nhi.


Tài thần vốn coi bọn chúng như con mình nên phấn khởi bảo:


- Ta đã biết chuyện huynh đệ họ Tả, nhưng còn Thiên nhi thì sao?


Chàng cười đáp:


- Ý trung nhân của nhị đệ chính là Lan Châu U Cơ Bạch Di m Vi.


Phạm Tài Thần bất ngờ nhưng hài lòng vuốt râu gật gù:


- Thật là xứng đôi! Ta sẽ tặng tòa Kim Lăng đại tửu lâu cho Bạch nương làm của hồi môn.


Cơ ngơi ấy trị giá mười mấy vạn lượng bạc, sanh ý thịnh vượng, mỗi năm thu hàng vạn lượng. Vậy mà Tài thần không hề do dự, chứng tỏ ông rất quý mến Độc Cô Thiên.


Thiên Lý Độc Hành bối rối thưa:


- Đội ân bá phụ đã có lòng thương. Nhưng tiểu điệt xin được ở đây để hầu hạ dưới gối.


Nam Cung Sương dịu dàng ngắt lời:


- Chuyện đó sau sẽ tính. Trước mắt phải cử ngay người xuống thay thế Bạch cô nương để còn kịp hôn lễ.


Tả Phi, Tả Kiếm nghe nói sắp được vợ, mừng đến nỗi chẳng thiết gì ăn uống nữa. Chỉ thấp thỏm chạy vào hậu viện thông tri với hai Miêu nữ.


* * * Sáng sớm hôm sau, Vân Long vào triều dự chầu. Bá quan nhận được tin chàng đã dẹp xong bọn cường đạo Đông Doanh nên xúm đến chúc mừng, ca tụng. Chỉ có lại bộ thượng thư Khuất Châu là ủ rũ.


Thánh thượng và hoàng hậu giá lâm, quần thần nhất tề quỳ xuống nghinh tiếp. Minh đế hớn hở phán:


- Tiêu hầu lần này lại lập được kỳ công. Trẩm rất hoan hỉ. Khanh mau tấu trình sự việc.


Vân Long tuần tự khởi tấu. Đến đoạn tuần phủ Chiết Giang là Khuất Chi tư thông với cường đạo ngoại bang, Minh Thành Tổ động nộ vỗ long án hỏi:


- Tên cẩu quan Khuất Chi này do ai tiến cử mà được làm tuần phủ Chiết Giang?


Khuất thượng thư run rẩy bước ra quỳ trước bệ rồng tấu:


- Khởi tấu thánh thượng, lão thần có mắt như mù nên đã nhìn lầm người. Xin cửu trùng khai ân lượng xét.


Minh đế long nhan lạnh lẽo như băng hỏi tiếp:


- Khanh và tên Khuất Chi có quan hệ như thế nào?


Lão thượng thư sợ hãi bẩm:


- Muôn tâu! Y là nghĩa tử của lão thần.


Cửu trùng cười nhạt bảo:


- Té ra là thế, hèn chi khanh chẳng nhìn lầm. Trẫm xét thấy khanh một đời cúc cung tận tụy vì triều đình nên không nỡ bắt tội. Nhưng ở cương vị của khanh mà mắt lại mù, không phân biệt được trung nịnh thì nên cáo lão từ quan đi. Còn Khuất Chi và nàng tiểu thiếp trẫm truyền đem ra giữa chợ thành Hàng Châu chém đầu.


Họ Khuất quỳ xuống lạy tạ hồng ân rồi cởi áo mão dâng lên, cáo biệt chư quan, rời khỏi sân chầu.


Minh đế thở dài, nhìn bộ áo mão trên long án, hỏi bá quan:


- Theo ý các khanh thì trong triều ai là người đủ tài đức để giữ chức lại bộ thượng thư?


Hổ Uy Hầu lập tức tấu rằng:


- Muôn tâu! Theo thiển ý của hạ thần, trọng trách này nên giao cho một người cương trực, thẳng thắn và có nhãn quang sắc bén. Thần xin tiến cử Ngự Sử Đài Tưởng Minh Luân.


Hoàng thượng hài lòng nhưng vẫn hỏi ý bá quan:


- Chư khanh có cùng một ý với tiêu hầu hay không?


Quần thần ai cũng giỏi nghề quan sát sắc diện long nhan để dò thánh ý, nên tự biết thân phận, đồng thanh nói:


- Chúng thần tán thành cao kiến của Tiêu hầu.


Minh đế tươi cười phán truyền:


- Chư khanh đã đồng lòng, trẫm cũng chuẩn tấu, phong cho Tưởng Minh Luân chức lại bộ thượng thư.


Họ Tưởng là người có nhân phẩm và tài trí cực cao, nhưng lâu nay, trong cương vị Ngự Sử Đài, chỉ là một vị đại thần không có thực quyền, danh vọng cũng chẳng lớn. Nay được giao trọng trách xét duyệt, đề cử và thẩm tra quan lại trong cả nước mới đúng là chỗ dụng võ của ông. Tưởng Ngự Sử không phải là người tham vinh hoa, phú quý, chỉ một dạ muốn phục vụ giang sơn. Không ngờ Hổ Uy Hầu đáng mặt tri kỷ, hết lòng tiến cử để ông được thỏa chí bình sinh.


Tưởng Minh Luân chậm rãi bước ra quỳ xuống tâu:


- Thánh thượng vạn tuế! Hạ thần tuân chỉ.


Vương thừa tướng nhận lấy áo mão trong tay Dương công công, trao cho họ Tưởng rồi dặn dò:


- Mong rằng Tưởng thượng thư sẽ không phụ lòng ký thác của thánh thượng và bá quan.


Họ Tưởng cảm tạ lui về, đứng vào chỗ của Khuất Châu. Quần thần xúm lại chúc mừng.


Không thấy ai dâng biểư gì nữa, Minh Thành Tổ cho bãi triều. Ngài truyền Tiêu hầu theo ra Ngự hoa viên uống rượu thưởng mai.


Xuân đã về nên muôn hoa đua nở rực rỡ, nhất là hoa mai. Dù tuyết rơi nhiều nhưng vẫn không che hết được những cành hoa vàng đang khoe sắc. Tô Mỹ Nhân co ro trong áo ngự hàn mà còn nghe lạnh. Uống được vào chung ngự tửu, nàng nghe mí mắt mình nặng trĩu nên hồi cung trước.


Còn lại hai vua tôi đối ẩm rất tương đắc. Bỗng Tiêu hầu vòng tay tấu rằng:


- Khởi tâu thánh thượng! Nay quần ma loạn đảng đã diệt xong, hạ thần không cần phải giấu giếm lai lịch nữa. Xin đê đầu mong cửu trùng xá tội khi quân. Hạ thần đích thực là Phạm Vân Long, nam tử Tài thần Phạm Phi Vân. Vì tình thế bắt buộc, muốn tránh liên lụy cho song thân nên phải đổi danh, cải tánh.


Hoàng thượng vô cùng kinh ngạc nhưng cười xòa phán:


- Khanh hãy bình thân. Trong ngày đại hỉ của khanh, khi gặp Tài thần ta đã nhận ra khí chất của hai ngươi rất tương đồng. Nhưng không thể ngờ rằng khanh đã bái phụ thân làm can gia nên chẳng đoán ra nội tình.


Khanh vì an nguy của phụ mẫu ta đâu nở cáo việc này trước triều đình để tông môn họ Phạm được vinh hiển.


Vân Long an tọa rồi mỉm cười thưa:


- Muôn tâu! Hạ thần vì không muốn dối vua nên tấu trình sự thực, chứ không phải vì chuyện rạng rỡ tông môn. Cúi xin thánh thượng giữ bí mật này và vẫn coi tại hạ là một Tiêu Long Vân. Giang hồ là chốn lắm phong ba, chẳng bao giờ ổn định được lâu dài.


Minh đế suy nghĩ một lúc rồi chuẩn tấu:


- Thôi được! Ý khanh đã vậy trẫm cũng chìu theo. Thật hiếm có người nào coi trọng nghĩa vụ đối với nhân sinh mà lại nhạt đường danh lợi như khanh.


Thêm vài tuần rượu nữa, thấy kim thượng đã ngà say, chàng xin cáo biệt trở về Hầu phủ.


Tối đến, Vân Long lại vào cung bái kiến Minh đế ở ngự thư phòng. Ngài mừng rỡ phán:


- Sao khanh biết trẫm đang cần người cùng uống chén ngự hàn mà đến vậy?


Chàng cười đáp:


- Thần đâu có tài cán gì mà đoán được thánh ý, chỉ vì có đại sự cơ mật nên mới đến giờ này.


Hai vua tôi cùng uống vài chung chống rét. Hoàng thượng liền hỏi:


- Chẳng hay chuyện cơ mật gì mà sáng nay khanh không dám tấu trình?


Tiêu hầu hạ giọng:


- Muôn tâu, tội của Tô thái sư, thánh thượng định xử trí thế nào?


Minh đế trầm ngâm rất lâu rồi thở dài nói:

Chương trước

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Người con

Người con

(truyengan.com.vn) Mấy tháng nay, mẹ An bệnh ngày càng nặng, không thể đi làm nữa. Ngoài

28-06-2016
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Điều giản dị

Điều giản dị

Hơn 10 giờ đêm, anh mệt mỏi bước lên được căn hộ tầng 10 của mình. Chợt sững

01-07-2016
Độc chiêu kiếm vợ

Độc chiêu kiếm vợ

Đều đặn suốt nửa năm, tuần nào hắn cũng "đổ" 2 chỉ. Không biết bà chủ nói gì,

28-06-2016
Hà Nội chờ

Hà Nội chờ

"Phương ạ, có những điều đã mất rồi thì không bao giờ trở lại được, nhưng có

28-06-2016
Đi tìm vai chính

Đi tìm vai chính

 Tôi chỉ là một nhân vật phụ đứng ngoài cảnh quay của một bộ phim có hai nhân vật

24-06-2016
Sếu, cua và bầy cá

Sếu, cua và bầy cá

Ở ven hồ kia, có một con sếu rất tinh ma xảo quyệt. Hằng ngày sếu kiếm ăn quanh

24-06-2016