Teya Salat
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 125 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 20

↓↓

- Các hạ là đệ tử thứ mấy của Đông Hải Thiên Tôn?

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Gã thấy bản lãnh chàng cao thâm, đâm ra nể phục nên đáp rằng:


- Ta là nhị đệ tử của người.


Chàng muốn bớt sát nghiệp nên thử dùng lời phủ dụ:


- Các hạ giết người cướp của làm ô danh giòng họ và quốc thể đất nước Đông Đảo, không tự biết hổ thẹn hay sao?


Đường kiếm hai người chậm lại, gã ngượng ngùng nói:


- Lệnh của sư phụ, không dám không tuân! Chàng cười mát bảo:


- Chẳng lẽ họ Tần ra lệnh cho các hạ phản lại dân tộc chém giết người Đông Đảo, các hạ cũng nhắm mắt tuân theo hay sao?


Một tên kiếm sĩ đang chiến đấu gần đó, liếc thấy chàng mải mê đối thoại với thủ lĩnh liền đảo người chém trộm vào lưng. Kim Tuyến Xà Nhi rít lên giận dữ, bay đến như một tia chớp vàng óng ánh, cắn vào cổ tên đánh lén. Hắn ngã vật xuống, hồn lìa khỏi xác. Linh Xà búng lên quấn trở lại quanh búi tóc.


Tên thủ lĩnh thấy thủ hạ chết thảm biến sắc mặt gằn giọng:


- Chuyện của ta không cần các hạ phải lo.


Dứt lời, gã tấn công quyết liệt, chẳng kể gì đến sinh tử. Chàng thở dài, xuất chiêu Giáng Ma Vệ Đạo vung Vô Cực Kiếm đâm xuyên qua tâm thất giúp đối phương chết êm ái.


Tả Kiếm và Tả Phi tung hoành như mãnh hổ. Hai thanh phong ma đồng côn nặng nề giáng những đòn sấm sét, hạ được khá nhiều địch thủ.


Nhưng môn đồ Kiếm Đảo còn lợi hại và kiên cường hơn cả giáo chúng Thiên Ma. Trong bước đường cùng, chúng liều mình giao đấu, nên gây khó khăn cho quần hào. Hơn ba chục tên kiếm sĩ đã nằm xuống, còn phe bạch đạo thọ thương cũng không ít.


Vân Long muốn dứt điểm trước khi trời sáng để bảo toàn bí mật nên cất kiếm vận thần công hộ thể xông vào bọn Kiếm Đảo. Thiên Long Hàng Ma Chưởng và Kim Cang Phục Ma Quyền là tuyệt học Thiếu Lâm.


Chưởng thế nhanh như thiểm điện, quyền phong mạnh tựa cuồng phong.


Lại thêm Niêm Hoa Chỉ vô thanh vô sắc, cách không bắn vào tử huyệt khiến bọn Đông Doanh chết mà không hiểu vì sao.


Chưa đầy một khắc thời gian, hơn mười tên đã nằm xuống. Bọn còn lại thấy chàng thần dũng tuyệt luân, tay không dám tiếp kiếm chiêu nên vô cùng sợ hãi, mất cả dũng khí chiến đấu. Công lực Vân Long giờ đây hơn xưa rất nhiều nên quyền chưởng đều nặng như núi, địch thủ chạm vào khó mà toàn mạng. Thấy tình thế đã lâm vào tuyệt lộ, hai mươi lăm kiếm sĩ Đông Doanh vung kiếm tự sát.


Quần hào và quân sĩ triều đình được chứng kiến thần công tuyệt thế, hoan hô vang dội.


Tuần phủ Giang Tô Hoàng Hưng bước đến ca tụng:


- Hầu gia võ nghệ siêu quần bạt tụy, ty chức vô cùng khâm phục.


Chàng cười mát, bảo lão cho quân vào nhà lục soát. Lát sau viên tổng binh bắt ra một phụ nhân và hai đứa trẻ. Gã phấn khởi thưa:


- Cung bẩm Hầu gia và tuần phủ đại nhân. Đây là thê tử của họ Tần.


Tiểu nhân phát hiện ra một hòm lớn vàng bạc châu báu và ngân phiếu trong nhà kho chứa quang gánh.


Chàng thấy Tần phu nhân và hai đứa bé gái tỏ vẻ run sợ liền an ủi:


- Phu nhân đừng quá kinh tâm. Tần Quang cấu kết với đạo tặc ngoại bang, tội ấy rất lớn. Nhưng nếu phu nhân thành thực khai báo, giúp ta truy bắt bọn đồng đảng còn lại, ta sẽ mi n tội liên đới.


Hoàng tuần phủ ứng tiếng:


- Hầu gia là người nắm giữ ngọc bài của kim thượng, có thể thay mặt người mà xá tội. Vậy phu nhân nên nghĩ đến con thơ mà phụng ý Hầu gia.


Tần phu nhân gạt lệ thưa rằng:


- Tiên phu vốn là cháu ruột của Đông Hải Thiên Tôn Tần Hạo Thiên, do đó đã đồng mưu chứa chấp bọn người Đông Doanh. Tiện dân mấy lần can gián nhưng không được. Nay cơ sự đã rồi, chẳng còn gì phải giấu nữa, xin quan gia cứ hỏi.


Ngọc Yến cám cảnh, bước đến đỡ Tần phu nhân đứng dậy, bà ôm lấy hai con vào lòng vỗ về.


Vân Long bảo:


- Phu nhân có biết ngoài Tần gia trang, bọn cường đạo còn địa điểm ẩn nấp nào nữa không?


Bà ta oán hận bọn kiếm sĩ Đông Đảo đã đem đến cái chết của trượng phu nên cố nhớ lại rồi đáp:


- Bẩm quan gia, hôm trước tiện dân tình cờ có nghe họ bàn với tiên phu việc vận chuyển số tài sản cướp được đến Hàng Châu, giao cho một người họ Khưu nào đó.


Như vậy cũng quá đủ nên chàng không hỏi thêm, nghiêm giọng nói:


- Cảm tạ phu nhân đã chỉ giáo. Bổn Hầu gia thừa uy của hoàng thượng mà mi n mọi tội lỗi cho phu nhân. Trừ những tang vật do bọn cường đạo để lại, tài sản của Tần gia trang được bảo toàn để nuôi dạy con thơ.


Tần phu nhân nãy giờ thầm lo gia sản bị tịch biên, có thoát khỏi tù tội cũng chẳng còn gì để mà sinh sống. Bà cảm kích sụp xuống lạy tạ:


- Hầu gia nhân đức như trời biển, tiện dân suốt kiếp chẳng quên ơn.


Chàng thở dài, quay sang bảo tuần phủ Giang Tô:


- Phụ nữ Trung Hoa cả đời bị trượng phu áp chế, không có quyền quyết định đại sự trong nhà nên xét ra không đáng phải chịu đau khổ vì tội lỗi của chồng.


Họ Hoàng lộ vẻ khâm phục:


- Hầu gia tâm địa khoáng đạt, nhân từ. Ty chức không sao bì kịp.


Ngọc Yến sung sướng nhìn lang quân bằng cặp mắt yêu thương, ngưỡng mộ.


Chàng giao việc dọn dẹp đấu trường, kiểm kê, niêm phong rương tang vật cho họ Hoàng rồi dẫn quần hào về điếm khách nghỉ ngơi.


Sáng ra, Vân Long bảo ái thê gọi thần ưng. Bốn con nghe tiếng còi lập tức có mặt. Đêm qua chúng ngủ trên nóc khách điếm. Chàng đốt một cây thiên lý hương cắm giữa hoa viên và cột hai lá thư vào chân Tiểu Hoàng, Tiểu Thanh rồi dặn dò:


- Tiểu Hoàng bay về hướng Tây Bắc, tìm người của chúng ta trao thư và nhận phúc đáp. Tiểu Thanh xuống hướng Nam.


Chàng vừa nói vừa chỉ hướng cho chúng. Tối qua chúng chưa được ăn nên quác lên mấy tiếng. Ngọc Yến hiểu ý bật cười, bảo Di m Vi lấy thịt bò tươi. Ăn xong, Tiểu Hoàng, Tiểu Thanh vỗ cánh lên đường còn Tiểu Bạch, Tiểu Lam lượn quanh nóc khách điếm.


Đến trưa, Tiểu Thanh đáp xuống, Ngọc Yến gỡ lấy phong thư rồi thưởng công cho nó bằng hai cân thịt. Hai con kia cũng sà xuống tham gia.


Vân Long mở thư ra xem, được biết Lư Lăng hoàn toàn yên tĩnh và nhị vị trưởng lão sẽ kéo quân về Hàng Châu hợp lực với chàng.


Khoảng ba canh giờ nữa, Tiểu Hoàng về đến. Kiếm Ma báo rằng đã đụng độ với bọn Kiếm Đảo ở Vũ Nguyên, tiêu diệt được năm mươi tên, phe bạch đạo bị thương hơn ba chục, nặng nhất là Triển Đăng Huy của phái Hoa Sơn. Họ Triển võ công khá cao nhưng khinh địch và thiếu kinh nghiệm chiến đấu nên bị chặt mất tả thủ.


Chàng cho thủ hạ nghỉ ngơi một đêm, sáng ra mới khởi hành. Mọi người đều mệt mỏi nên đi ngủ sớm. Chỉ mình Độc Cô Thiên ra lan can lầu thưởng nguyệt, đêm nay đã là mười bốn tháng mười.


Bạch Di m Vi e lệ đến bên thỏ thẻ:


- Thiên ca có vui lòng cho phép tiểu muội được cùng ngồi thưởng trăng hay không?


Độc Cô Thiên nghe nàng thay đổi cách xưng hô, lòng xao xuyến đáp rằng:


- Được đàm đạo với Vi muội dưới trăng là ý nguyện của ta.


Hai người ngồi bên nhau, nói bằng lời thì ít, nhưng ánh mắt chan chứa đắm say. Trong ánh trăng huyền ảo, Di m Vi càng thêm kiều di m. Độc Cô Thiên không nén được sóng tình, nắm lấy tay nàng. Thấy mỹ nhân không phản đối, gã đem hết dũng khí ngõ lời:


- Vi muội, từ ngày gặp nàng lòng ta tan cả giá băng. Hình bóng nàng luôn vương vấn trong tâm tưởng. Đêm nay, có vầng trăng làm chứng, ta xin được cùng nàng gá nghĩa phu thê. Chẳng hay ý Vi muội thế nào?


Di m Vi thẹn thùng, cúi đầu nói nhỏ:


- Tiểu muội cũng rất ngưỡng mộ Thiên ca. Nếu chàng không chê xấu xí, muội nguyện làm người nâng khăn sửa túi.


Độc Cô Thiên hân hoan, kéo nàng ngả vào lòng. Hai người hôn nhau say đắm, quên cả đất trời. Bỗng họ giật bắn mình vì tiếng cười của Tả Phi, Tả Kiếm. Hai gã bước đến, cúi mình chắp tay thì thào, tỏ ra biết giữ bí mật:


- Cung hỉ! Bọn tiểu đệ chúc mừng cho nhị ca và nhị tẩu.


Di m Vi hổ thẹn lí nhí nói:


- Cảm ơn nhị vị tiểu thúc.


Thì ra hai gã chờ hoài không thấy nhị ca vào ngủ bèn mò ra kiếm. Ai ngờ lại được chứng kiến cảnh mê ly. Tả Phi phấn khởi đề nghị:


- Giờ này chắc đại ca và đại tẩu còn chưa ngủ. Để tiểu đệ vào thỉnh hai người ra đây cùng uống chén rượu mừng.


Độc Cô Thiên chưa kịp cản lại, gã đã chạy như bay vào gõ cửa phòng Vân Long. Gã nói nhỏ không quen nên giọng thều thào như đang bệnh trầm kha:


- Đại ca! Đại tẩu! Bọn tiểu đệ xin mời nhị vị ra ngoài thưởng trăng.


Hai người đang trò chuyện, nghe giọng Tả Phi đầy vẻ phấn khởi, Ngọc Yến nói ngay:


- Nếu không phải niềm vui to lớn, gã ngốc này chẳng dám đường đột như vậy đâu.


Chàng vừa thay áo vừa bảo:


- Nàng thử đoán xem?


Ngọc Yến cắn môi suy nghĩ rồi nói:


- Trước lúc vào phòng với tướng công, thiếp loáng thoáng thấy nhị đệ một mình bước ra lan can. Có lẽ anh em họ Tả phát hiện nhị đệ và Bạch cô nương đang nồng thắm nên mới mừng rối rít lên.


Cả hai giả đò như không biết gì, mở cửa phòng. Tả Phi ra vẻ thần bí:


- Tiểu đệ sẽ dành cho nhị vị một niềm vui bất ngờ.


Chàng thản nhiên hỏi:


- Chẳng lẽ Tiểu Linh, Tiểu Phượng biết bọn ngốc các người ở đây mà tìm đến?


Tả Phi ngượng ngùng thưa:


- Không phải! Nhưng lát nữa tiểu đệ mới nói được.


Ba người ra tới nơi thấy chiếc bàn gỗ nơi lan can đã bày biện đầy đủ rượu và thức nhắm.


Độc Cô Thiên bối rối đứng lên vòng tay cáo lỗi:


- Xin đại ca và đại tẩu lượng thứ. Tiểu đệ không kịp ngăn cản để Tả Phi quấy rầy nhị vị.


Vân Long cười thân thiết:


- Chuyện hôn sự của nhị đệ là điều chúng ta mong mỏi từ lâu. Tả Phi bày tiệc mừng là hoàn toàn hợp đạo lý.


Tả Phi, Tả Kiếm chẳng ngờ chưa nói gì chàng đã biết nên phục sát đất.


Lại được khen ngợi nên khoan khoái nói:


- Chúng ta là anh em sanh tử có nhau, đêm nay phải uống cho say mới được.


Độc Cô Thiên vô cùng cảm kích nhưng chỉ nói:


- Tiểu đệ thấu hiểu thâm tình của đại ca, đại tẩu và hai em.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Sau tất cả

Sau tất cả

Bắt gặp anh trên đường, giữa những con phố ngày nào ta vẫn hay lui tới, nên cười,

23-06-2016
Hoa vàng mấy độ

Hoa vàng mấy độ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Cơn nắng mơ màng

Cơn nắng mơ màng

Đôi khi, mở lòng mình với một người xa lạ lại thấy an yên đến lạ thường. Chỉ

26-06-2016
Mắt kính

Mắt kính

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Anh là

25-06-2016