Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 145 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 19

↓↓

Bang chủ Cái Bang vuốt râu cười sảng khoái:

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Thật là kỳ tích! Tống triều đánh phá mấy năm không xong mà chúng ta chỉ nửa ngày đã toàn thắng.


Lão cũng muốn tán dương minh chủ thêm vài câu, nhưng chợt nghĩ chàng là tiểu đệ của mình nên không tiện mở miệng.


Chưởng môn phái Điểm Thương là Bôn Lôi Kiếm Lâm Thiện Đình cao giọng nói:


- Đại thắng trận này hoàn toàn nhờ vào trí tuệ và thần công của Tiêu minh chủ.


Vân Long cười, đưa tay chỉ Phích Lịch bảo chủ:


- Nói cho đúng, công đầu phải thuộc về Kim đại hiệp, hỏa pháo đã làm bọn Thiên Ma mất cả dũng khí.


Họ Kim lắc đầu:


- Xin minh chủ đừng quá khiêm tốn. Cả nước có hàng trăm ngàn xưởng pháo, nơi nào cũng có thể làm được. Đâu phải chỉ riêng mình lão phu?


Cười nói một hồi, họ lên thuyền trở ra, đem theo xác đồng đạo và tù binh.


Tổng trấn quân vụ Sơn Đông là Vương Hàng đã biết tin thắng trận, cùng mấy chục võ quan đứng chờ sẵn ở bờ Nam để chúc mừng.


Thực ra, phẩm ngạch của gã không thua gì Hổ Uy Hầu, nhưng chàng là sủng thần của hoàng thượng và có ngọc bài trong tay nên gã vô cùng kiêng sợ.


Khi chàng cùng quần hùng bước lên, gã vòng tay chúc tụng:


- Hầu gia tài trí quán thế, trong nửa ngày đã đánh chiếm Lương Sơn, tiêu diệt quần ma. Bổn tướng vô cùng khâm phục.


Chàng vòng tay nói lời cảm tạ rồi bảo:


- Có hơn sáu trăm giáo đồ Thiên Ma Giáo bị bắt, nhờ Vương tổng trấn xử lý giùm.


Chàng chợt nhớ đến Ưng Ma, liền bảo Độc Cô Thiên đi hỏi bọn tù binh.


Một tên cho biết Ưng Ma hơn tháng trước đã mang theo rất nhiều châu báu đi về phía biển đông.


* * * Vân Long dẫn quần hào trở lại nơi xuất phát. Sơn trang này của một tri huyện về hưu, con trai lão là đệ tử tục gia của Thiếu Lâm Tự, nên rất vui lòng cho họ mượn khu rừng rộng quanh trang làm nơi cư trú và hội họp.


Sau trận ác chiến, mọi người đều cảm thấy đói. Và Kim Chung Ác Phật Đơn Hy đã không phụ lòng thiếu gia, thương lượng với các chủ hiệu giàu có trong thành Tế Châu góp tiền chiêu đãi quần hùng. Họ vẫn nhớ ơn Hầu gia, diệt trừ Tô Xuyên mi n cho họ phải mất tiền hối lộ hàng tháng, nên vui vẻ nhận lời. Các tửu quán, tiệm ăn đã cung cấp thức ăn ngon và rượu quý. Hai trăm chiếc bàn ăn phủ vải đỏ bày đầy dưới bóng mát trong vườn.


Đơn lão đích thân vác chiếc bụng phệ, lăng xăng chỉ huy đạo quân tiểu nhị. Hàng mấy trăm chiếc thau nước và khăn mặt mới đã chờ sẵn. Các hảo hán chỉ rửa sơ mặt mũi và đôi bàn tay rồi ngồi ngay xuống ghế. Rất nhiều người bị thương phải băng bó nhưng gương mặt họ rạng rỡ, phấn khởi phi thường. Hai mươi sáu người tử nạn đã được ba trại hòm trong thành khâm liệm tử tế, đặt vào cổ áo quan tốt nhất.


Chưởng môn ba phái Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi và các môn đồ được hướng dẫn đến những bàn cơm chay.


Đơn lão với nụ cười tươi cố hữu trên môi, lớn tiếng thúc dục bọn hầu bàn. Chỉ tàn một nén nhang, rượu thịt, chén đũa đã đầy đủ. Vân Long biết mọi người có ý chờ mình nên đứng lên mời:


- Xin chư vị cứ tự nhiên, chính tại hạ cũng đã đói lắm rồi.


Câu nói giản dị, thành thực của minh chủ khiến quần hùng bật cười, mất đi vẻ khách khí. Họ bắt đầu động đũa. Hai trăm vò rượu Trúc Diệp Thanh, Thiệu Hưng, Sơn Tây Phồn tửu.... được mở nắp, mùi thơm tỏa ngát.


Trừ những người chay tịnh, số còn lại đều quý rượu ngon như tính mạng nên rất phấn chấn, suýt xoa.


Hạ Khánh Dương ăn xong hai chén bắt đầu uống rượu. Lão đứng dậy nâng chén, cất giọng sang sảng:


- Chư vị anh hùng, xin rót đầy chén rồi cùng lão phu uống mừng chiến thắng.


Thân phận của lão trên giang hồ rất lớn, lại là đại ca của minh chủ nên mọi người đều hưởng ứng.


Kiếm Ma Công Tôn Sửu uống xong, rót thêm một chén nữa rồi đứng lên tuyên bố:


- Quần ma đã diệt xong, Kiếm Môn không còn cần thiết nữa. Lão phu xin được cáo thoái, trả đệ tử về cho các phái.


Vân Long vòng tay thưa rằng:


- Công tôn tiền bối! Ưng Ma đã đem vàng bạc châu báu ra biển đông, chắc là để cầu cứu một đại cao thủ cự phách trong lực lượng hùng mạnh nào đó. Mong tiền bối vì võ lâm mà duy trì một thời gian nữa. Sau vài tháng, nếu không thấy động tĩnh gì, thì tiền bối hãy về ẩn dật.


Quần hào đồng thanh cầu khẩn nên Kiếm Ma không từ chối được đành nhận lời.


Sáng hôm sau, các môn phái chia tay nhau hộ tống quan tài của đệ tử trở về cứ địa lo việc ma chay.


Vân Long, Ngọc Yến và các em quay lại Bắc kinh, hơn nữa tháng sau, mới đến Đào gia trang, Tả Kiếm lấy cớ cất hành lý, lẻn ngay vào hậu viện tìm Tiểu Phượng. Mặt trời đã lặn, cả gia đình quây quần bên bàn ăn, nói cười vui vẻ.


Tài thần vuốt râu cười hỏi:


- Quần ma đã diệt xong, Long nhi định bao giờ sẽ rửa tay gác kiếm?


Nam Cung Sương nhìn ông âu yếm nói:


- Tướng công cũng hiểu rằng Long nhi tuổi mới đôi mươi, không lẽ tìm nơi thâm sơn cùng cốc mà ẩn náu? Chứ nếu còn ở Đào gia trang này thì mỗi khi võ lâm có chuyện, đồng đạo giang hồ lại đến cậy nhờ, sao có thể phủi tay được. Hơn nữa, Hầu tước phủ cũng sắp xây xong, khó mà dứt áo ra đi. Dù không tham gì chút hư vinh, nhưng nếu giấu mặt mà ra sức giúp một tay cho sơn hà và võ lâm thì cũng là chuyện nên làm.


Vân Long kính cẩn thưa:


- Mẫu thân dạy chí phải. Chỉ cần trong lòng Long nhi coi danh lợi như phù vân là được rồi.


Chàng quay sang Tài thần cười tinh nghịch nói:


- Lão nhân gia đừng lo, ba đứa nội tôn kia sắp ra đời, chỉ sợ phụ thân không có thì giờ, sức lực mà vui đùa với chúng.


Phạm Phi Vân nghe nhắc đến cháu nội, cao hứng cười khà khà:


- Phải, ta quên mất! Ba nàng dâu thẹn chín người, cúi mặt nhìn bụng mình.


Tài thần chợt nhớ lại chuyện cũ:


- Chà! Trước đây ta đã hứa cử hành một hôn lễ linh đình cho các con.


Nhưng nay bụng các con đã lớn, Long nhi lại chưa thể công khai trở lại thân phận cũ.... Phu nhân có cao kiến gì không?


Nam Cung Sương nhìn các nàng dâu rồi dịu dàng hỏi:


- Ý các con thế nào?


Ngọc Yến nhìn ánh mắt ba nàng kia, hiểu ý họ nên cung kính đáp:


- Bẩm A Nương, chúng con đều là giang hồ nhi nữ nên không coi nặng vấn đề nghi lễ huy hoàng hay đạm bạc, chỉ mong được lão gia và A Nương thương yêu là mãn nguyện lắm rồi.


Phu thê Tài thần gật đầu hài lòng, Vân Long cười bảo:


- Tứ vị nương tử đừng lo! Phạm thiếu gia không cưới được thì Tiêu minh chủ này sẵn sàng tổ chức một hôn lễ long trọng và đông đảo nhất Bắc kinh. Áo tân nương rất rộng, chẳng ai biết được lũ tiểu quỷ đang nằm trong đó.


Xích Long Quái Y bật cười nhưng lại băn khoăn:


- Chẳng lẽ ta và song thân ngươi lại đến dự như người dưng ư?


Chàng ra vẻ thần bí đáp:


- Ngoại tổ phụ yên tâm, Long nhi đã có cách. Một tháng nữa Hầu phủ xây xong là chúng ta sẽ có thể cử hành đại hỉ. Xin người cứ lựa ngày lành, gửi thiếp mời ngay hào kiệt bốn phương.


Dù không biết diệu kế của chàng nhưng ai cũng vui mừng. Tối đến, các nàng gạn hỏi nhưng chàng không nói, chỉ bảo họ tự đoán lấy. Tố Tâm, Phi Hà, Thiên Hương mang thai đã bốn tháng nên không được phép kề cận với trượng phu, chỉ vui đùa đến nửa đêm phải trở về phòng riêng, chỉ còn lại mình Ngọc Yến.


Thiên Hương ranh mãnh nói:


- Đại tỷ là người thông minh nên đâu dại gì mang nặng như bọn tiểu muội. Thứ nhất là giữ được thân hình thon thả, thứ hai là luôn được quấn quýt với tướng công.


Ngọc Yến xấu hổ chụp lấy Thiên Hương mà đánh yêu.


Chờ ba vị phu nhân kia ra khỏi, Vân Long dìu nàng vào giường. Hơn tháng qua mải bôn ba, chưa gần gũi nhau nên cả hai cùng háo hức.


Chàng vuốt ve, ngắm nhìn thân hình thon dài, săn chắc của nàng rồi nói:


- Ta cảm thấy Yến muội hình như không bao giờ vượt qua tuổi đôi mươi, nàng lúc nào cũng trẻ trung xinh đẹp.


Ngọc Yến ngượng ngùng đưa tay mơn man ngực chàng rồi dịu dàng thỏ thẻ:


- Tuổi xuân của chàng và thiếp sẽ qua đi rất chậm. Mật Phi Thiên Dâm Xà là kỳ bảo của đất trời, thiếp cũng được sư tổ cho uống năm mười bảy tuổi.


Vân Long vui mừng nhưng không khỏi băn khoăn:


- Như vậy cũng tốt, nhưng chỉ sợ ba nàng kia tủi phận.


Ngọc Yến gật đầu, suy nghĩ một lúc rồi bảo:


- Tướng công chớ lo, tiện thiếp sẽ hoá trang cho nhan sắc già đi theo các em. Họ sẽ không biết đâu.


Đối với nữ nhân, nhan sắc là điều quý giá nhất đời. Vậy mà Ngọc Yến dám vì hạnh phúc của ba vị phu nhân kia mà che giấu cái đẹp của mình, quả là một bậc kỳ nữ hiếm có. Vân Long thầm khâm phục và yêu thương nàng gấp bội. Chàng khẽ thì thầm:


- Ta rất biết ơn nàng! Chàng hôn lên đôi môi chín mọng ngọt ngào, họ say đắm hòa vào làm một. Bây giờ chàng đã hiểu vì sao trong bốn nàng, Ngọc Yến là người duy nhất có thể theo chàng đến tận cùng của đêm xuân.


Hôm sau, Vân Long dậy sớm vào cung dự buổi chầu sớm.


Bá quan thấy chàng vắng mặt đã lâu liền xúm lại chào đón hỏi han.


Tin chàng thắng trận Lương Sơn đã bay về đế đô nên quần thần tranh nhau chúc tụng.


Minh Thành Tổ lâm triều, thấy mặt sủng thần, ngài hớn hở phán:


- Tiêu hầu đại phá Lương Sơn làm uy phong Đại Minh rạng rỡ.


Chàng cung kính đáp:


- Cũng nhờ hồng phúc của thánh thượng nên bọn hạ thần d dàng thắng lợi.


Hoàng hậu nương nương vẫn áy náy về sức khỏe của cha già nên nhắc lại lời giao ước cũ:


- Tiêu hầu! Trịnh Khải đã không tìm được hung thủ, vậy mong khanh hãy ra tay giúp ta tìm lại kỳ trân.


Chàng liếc gương mặt tái xanh của họ Trịnh rồi tấu rằng:


- Khởi tấu nương nương, lực lượng thị vệ và bộ đầu không tìm được thì hạ thần cũng đành bó tay. nhưng xin được dâng lên quốc trượng một trăm hoàn Diên Hương Linh Chi Đan, dược dụng thập toàn hơn hẳn Thiên Niên Hà Thủ Ô. Chỉ cần mỗi tháng uống một hoàn thì bách bệnh bất xâm, tráng dương ích thọ. Nếu sai lời thần xin chịu tội.


Bá quan nghe nói, nhìn lọ ngọc trong tay chàng với vẻ thèm thuồng.


Chỉ có Vương thừa tướng là chỉ mỉm cười, vì Tài thần cũng đã tặng ông một lọ y như vậy.


Tô Mỹ Nhân đẹp dạ bảo:


- Ta nào dám nghi ngờ lời nói của khanh. Xin thay mặt quốc trượng cảm tạ hầu gia.


Dương công công bước xuống nhận lấy dâng lên, hoàng hậu mở nắp ra xem thử, thấy mùi thuốc thơm ngạt ngào tỏa vào mũi làm tinh thần sảng khoái.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Các em giỏi quá

Các em giỏi quá

"Trời ơi! Các em thật giỏi quá! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại (nhà văn

01-07-2016
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Chuyện bức tranh

Chuyện bức tranh

Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì

24-06-2016
Vì ta quá yêu chủ nhân

Vì ta quá yêu chủ nhân

(khotruyenhay.gq) - Đây là câu chuyện về một cậu bé với ánh mắt lương thiện, cậu bé

01-07-2016
Mùa đi qua

Mùa đi qua

Nếu một ngày các cô gái được ngỏ lời "thích mãi", xin hãy cứ dành một góc trong

24-06-2016

Old school Swatch Watches