Polly po-cket
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 29 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 14

↓↓

- Nếu vậy, kính thỉnh chư vị vào tệ bảo.

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Họ Hạ đi trước, Kiếm Ma, Quái Y Vân Long và hai vị phu nhân bước theo sau.


Kim Chấn Sơn nghe nói đến thần y, lập tức khăn áo chỉnh tề đứng đón ngay cửa sảnh. Dung mạo họ Kim chẳng khác gì Hỏa Đức Tinh Quân. Mắt lộ, mũi lân, miệng rộng, mặt đỏ rực. Lão thấy bọn Vân Long do đích thân bang chủ Cái Bang dẫn đến nên vô cùng mừng rỡ, tràn trề hy vọng. Lão thầm quan sát, đoán rằng lão trượng cổ quái kia chính là tay thánh thủ.


Mọi người an tọa, họ Kim gọi thị tỳ mang trà lên, Hạ Khánh Dương nhấp một hớp trà rồi hỏi:


- Bệnh trạng của ái nữ thế nào?


Họ Kim rầu rĩ đáp:


- Càng ngày càng trầm trọng, thân thể sưng phù lên, bao nhiêu đại phu đến chẩn trị đều lắc đầu không rõ nguyên do. Họ nói lục phủ ngũ tạng đều tốt, kinh mạch thông suốt.


Quái Y bảo:


- Ngươi đưa ta vào xem thử! Họ Kim mau mắn đưa lão vào khuê phòng con gái. Chừng một khắc thời gian, hai người bước ra, Quái Y thở dài nói:


- Tiểu thư bị trúng độc, có lẽ một loại độc xà nào đó. Yến nhi là phận gái, vào rà soát lại cho kỹ xem vết răng thế nào?


Ngọc Yến vâng lời, lát sau nàng trở ra thưa lại:


- Bẩm ngoại tổ, vết cắn nằm bên ngực phải, theo dấu răng và hiện tượng bệnh lý thì hình như đó là loại rắn có tên là Kê Quan Xà. Chất độc không làm chết ngay, nhưng không có cách nào cứu được, trừ khi bắt sống được nó, lấy mật ngâm rượu thoa khắp thân thể.


Kim Chấn Sơn thấy nàng tìm ra được bệnh, lão mừng đến rơi lệ. Nhưng không biết làm sao bắt được độc xà nên vòng tay hỏi:


- Chẳng hay làm cách nào bắt được Kê Quan xà?


Ngọc Yến chúm chím cười:


- Tiện nữ không có cách nhưng trượng phu của tiện nữ thì có.


Vân Long giật mình ngơ ngác. Ngọc Yến chỉ lên đầu chàng và nói:


- Chẳng phải tướng công là chủ nhân của Kim tuyến nhi hay sao?


Kim Tuyến nhi nghe nhắc đến mình liền nới lỏng búi tóc, bò xuống tay chàng, Vân Long nói với nó:


- Kim Tuyết nhi mau tìm bắt cho được độc xà, nhưng không được làm cho nó chết.


Linh xà rít lên, quăng mình xuống đất rồi bò vào khuê phòng tiểu thư.


Nó đột nhiên phóng mình qua cửa sổ, mọi người phóng theo, thấy nó bò lên cây cổ thụ trong vườn. Lát sau, từ một cành cao um tùm, Kim Tuyến nhi rơi xuống thảm lá khô. Miệng nó ngậm ngang cổ một con rắn dài vảy đen óng ánh, trên đầu có mào đỏ. Ngọc Yến ngồi xuống gỡ độc xà ra khỏi miệng Kim Tuyến nhi. Quả nhiên Kê Quan Xà còn sống.


Nàng hài lòng bảo:


- Kim Tuyến nhi giỏi lắm, ta lấy mật xong sẽ tặng ngươi trái tim của nó.


Nàng rút nhuy n kiếm rạch bụng, lấy mật rắn ngâm vào vò rượu ba cân. Đám nam nhân trở lại khách sảnh, để cho Ngọc Yến và Tố Tâm tiến hành chữa trị.


Kim Tuyến nhi lúc này đã nuốt xong trái tim của độc xà, nó vui vẻ rít lên rồi búng người quấn vào búi tóc của chủ nhân.


Kiếm Ma và Hạ Khánh Dương trầm trồ tán thưởng linh xà:


- Đúng là một linh vật! Lâu nay ta cứ ngỡ đó chỉ là một sợi dây vàng cột tóc mà thôi.


Kim Chấn Sơn không nghe Hạ Khánh Dương giới thiệu nên không biết lai lịch của đám người này, lão thấy họ khí độ phi phàm, lại ra tay cứu chữa cho ái nữ mình nên vô cùng cảm kích. Lão vòng tay hỏi:


- Sao Hạ huynh không giới thiệu chư vị đây cho đệ được biết đại danh?


Hạ bang chủ cười bảo:


- Khoan đã, chờ cứu xong lệnh ái rồi ta sẽ giới thiệu. Chỉ sợ ngươi ngồi không vững đấy thôi.


Chừng tàn một nén hương, hai nàng bước ra. Ngọc Yến tươi cười nói:


- Lệnh ái đã tỉnh lại, bảo chủ có thể sai tị tỳ nấu sâm thang cho nàng uống lấy sức. Chỉ mười ngày sau lại xinh đẹp, khoẻ mạnh như xưa.


Họ Kim vui mừng chạy như bay vào phòng ái nữ xem thử, thấy con gái đã tỉnh lại, mở mắt nhìn lão gượng cười. Cơ thể đã bình thường, không còn sưng phồng nữa. Nàng nói với lão:


- Phụ thân! Con đói lắm rồi.


Lão gạt nước mắt gật đầu lia lịa:


- Được rồi, ta sẽ bảo thị tỳ bưng lên ngay.


Kim Chấn Sơn dặn dò tỳ nữ xong liền chạy lên khách sảnh sụp xuống lạy tạ:


- Ơn này, họ Kim tôi xin làm trâu ngựa để đáp đền.


Kiếm Ma phất tay áo, một luồng kình lực êm ái nâng họ Kim lên.


Ông nói:


- Cứu người là đạo nghĩa của trời đất, ngươi bất tất phải đa lễ.


Kim Chấn Sơn thấy lão già này công lực phi phàm không khỏi khâm phục. Hạ Khánh Dương bước tới kéo lão ngồi xuống bàn:


- Họ Kim ngươi chỉ lễ nghi suông, quý khách đến nhà chẳng dám đem rượu quý ra đãi mà còn nói gì đến chuyện đền ơn nữa?


Kim Chấn Sơn bối rối vỗ trán:


- Thất lễ , thất lễ ! Đệ vì quá hoan hỉ nên quên mất.


Lão quay sang bảo thị tỳ:


- Ngươi mau ra bảo Lỗ tổng quản đào vò Nữ Nhi Hồng ngoài vườn cho ta! Ngày xưa, mỗi khi khi con gái, người ta thường chôn vài vò rượu quý dưới đất, để dành cho ngày xuất giá.


Vì mới cơm nước xong nên mọi người chỉ uống rượu với một vài món nhắm đơn giản. Mùi rượu thơm phức của rượu lâu năm tỏa ngát.


Uống cạn chung đầu, Hạ Khánh Dương bảo họ Kim:


- Bây giờ ta sẽ giới thiệu các vị này cho ngươi biết.


Lão chỉ từng người:


- Đây là Công Tôn tiền bối, có mỹ hiệu là Kiếm Ma. Lão trượng này có biệt hiệu là Xích Long Quái Y. Còn chàng công tử anh tuấn kia tên gọi là Tiêu Long Vân, nguyên soái của toàn võ lâm trong cuộc chiến với quần ma.


Kim Chấn Sơn rúng động tâm thần, vòng tay thi lễ :


- Tiểu bối không biết Công Tôn tiền bối giá lâm, xin lượng thứ.


Kiếm Ma cười xòa bảo:


- Ta rất ghét chuyện lễ nghi, bề bậc. Ngươi cứ tự nhiên, đừng quá khép nép.


Vân Long nghiêm sắc mặt nói:


- Thực ra, hôm nay ngoài chuyện trị bệnh cho lệnh ái, bọn tiểu đệ đến đây còn muốn nhờ Kim huynh một việc. Đó là muốn xin Kim huynh một trăm trái Phích Lịch Thần Lôi để tấn công Tỏa Thiên sơn trang.


Hạ Khánh Dương bèn sơ lược cho họ Kim nghe qua cục diện giang hồ hiện tại. Kim Chấn Sơn nghe xong cao giọng nói:


- Giáng Ma vệ đạo là việc chung, nếu như chư vị không có ơn cứu tiểu nữ, đệ cũng sẵn sàng hiến tặng thần lôi. Dù đấy là toàn bộ những gì đệ có.


Nói xong lão vào trong ôm ra một bọc vải đặt trên bàn, mở túi lấy một trái Thần Lôi bằng gang đen bóng, đầu nhỏ bằng trái ổi, thân dài, đuôi có cánh, đặt lên bàn cho cử tọa quan sát. Lão lại móc thắt lưng lấy ra một túi da nhỏ, trong đựng đầy những đồng tiền, một mặt có rãnh rất tinh xảo.


Họ Kim đếm đủ một trăm đồng rồi nói:


- Thần Lôi chỉ có tác dụng khi gắn bộ phận nhỏ bé này vào. Nếu không, dù có đập mạnh vào đá cũng chẳng thể phát nổ.


Lão cầm lấy Thần Lôi và đồng tiền làm thao tác cho mọi người xem.


Mũi đinh rất vừa vặn với một lỗ nhỏ xíu trên đầu tròn của hỏa khí.


Hạ Khánh Dương bật cười to:


- May quá, giả như họ Lăng có ăn trộm được Thần Lôi đem về thì cũng vô dụng mà thôi.


Lão đưa tay xách túi Thần Lôi và kíp nổ, cáo từ họ Kim. Cả bọn quay lại tổng đà Cái Bang, tiếp tục bàn bạc kế sách.


Bách Lý Hồng mở lời:


- Bây giờ đã có Thần Lôi, hiền tế định làm gì?


Vân Long kính cẩn đáp:


- Tiểu điệt bắt buộc phải thay đổi sách lược, khoan tính đến chuyện Tây Thục, tập trung tiếp viện Thiếu Lâm và tấn công Tỏa Thiên sơn trang, cứu cho được ba vị chưởng môn.


Kiếm Ma trầm giọng bảo:


- Ngươi cứ việc phân công cụ thể, ở đây ai cũng tin vào tài trí của ngươi.


Vân Long gật đầu nói tiếp:


- Tiểu bối cùng Ngọc Yến và Tiểu Linh sẽ đến Thiếu Lâm làm tiếp ứng.


Lăng thúc tìm cách xâm nhập vào sơn trang, tìm cho được nơi giam giữ các chưởng môn. Hạ lão ca cho một nửa đệ tử chặn giặt cùng đám khôi y võ sĩ tại sông Hồng hà, phần còn lại đưa hết đến phục kích dưới chân núi sau trang và điều hai mươi tay thần ti n ngoại Mông nằm trên đỉnh núi, chờ hiệu lệnh bắn Thần Lôi mở đường. Công Tôn tiền bối và nhạc phụ sẽ dẫn đội võ sĩ mặc quần áo Kiếm môn, tấn công giải thoát tù nhân.


Chàng dừng lại suy nghĩ rồi nói tiếp:


- Lực lượng giáo đồ Thiên Ma khá đông. Mùa này gió Tây thổi mạnh, nếu thuyền giương buồm xuôi dòng Dương Tử thì chỉ sau ba ngày đã đến Vũ Hán. Xin Hạ lão ca cho người cỡi Phong nhi kiêm trình xuống Tiền gia trang, bảo Độc Cô Thiên dẫn ngay một trăm cao thủ bạch đạo về trợ chiến. Yêu Lão và Ma Diện không có mặt, hy vọng chúng ta sẽ thành công.


Kế hoạch được tán thành, mọi người dùng cơm tối, uống trà rồi đi nghỉ sớm.


Trống điểm canh năm, Vân Long và Ngọc Yến mang theo Tiểu Linh lên đường đến Thiếu Lâm. Lăng Viên cũng hóa trang để xâm nhập vào hổ huyệt.


Tám ngày sau, ba người đã đến chân núi Thiếu Thất. Chàng đeo mặt nạ còn Ngọc Yến và Tiểu Linh cải nam trang. Gởi ngựa xong, họ dùng khinh công tiến lên núi, cửa tam quan của Thiếu Lâm tự hôm nay có đến mười tăng nhân trấn giữ. Người chỉ huy là Viên Minh, đại đệ tử của Nhất Hạnh đại sư, thủ tòa La Hán Đường.


Viên Minh thấy chàng mặt mũi xấu xí nên không có thiện cảm. Lão lạnh lùng nói:


- A di đà phật! Bổn tự hôm nay không tiếp khách thập phương, mong ba vị thí chủ vui lòng hạ sơn! Vân Long muốn chọc ghẹo hắn liền giả bộ cao ngạo, ngữa mặt lên trời cười lớn:


- Viên Minh! Ngươi giỏi thật, dám đuổi ta xuống núi. Chỉ sợ khi biết ta là ai rồi lại run rẩy tay chân đấy thôi.


Viên Minh tuổi mới tứ tuần, sân si còn nhiều nên nóng nảy quát:


- Bọn tà đạo đừng lớn lối, dù Yêu Lão có xuất hiện cũng chẳng thể khiến cho ta run rẩy, đừng nói là ngươi.


Chàng cười ha hả, đưa tay lột mặt nạ. Viên Minh thấy sư thúc, hoảng sợ sụp xuống thi lễ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Những mùa không ngủ

Những mùa không ngủ

Ai vì ai vì ai mà quay đều...Ai vì ai vì ai vì ai mà không ngủ được (1). *** 1. Xuân

23-06-2016
Mở ngăn kí ức

Mở ngăn kí ức

Đời mới hai mươi Đời mới ra đời Thì cứ vui – Q.B., "Ngày hai mươi" *** Em, Anh

23-06-2016
Trầu cau

Trầu cau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện kinh dị số 1) Cô có một năng lực

28-06-2016