Teya Salat
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 47 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 10

↓↓

Tả Kiếm, Tả Phi kính sợ Vân Long còn hơn mẫu thân nên lập tức tỉnh rượu. Chúng năn nỉ Độc Cô Thiên:

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nhị ca, xin bỏ qua chuyện hôm nay, bọn đệ không dám tái phạm nữa.


Độc Cô Thiên gật đầu, ngữa mặt nhìn trời và bảo:


- Đã đến bữa ăn trưa rồi. Tả Kiếm ra giật dây báo hiệu.


Sau này, vì Vân Long mê mải luyện công, quên cả thời gian, nên Thiên Hương phải gửi vào cho chàng một chiếc nồi đồng để cột vào dây. Tới bữa, bên ngoài giật dây, ìếng động sẽ thông tri cho chàng biết.


Nhưng lần này, Tả Kiếm giật xong, cột bao thức ăn vào dây, chờ mãi vẫn không thấy bao chuyển động. Gã giật thêm ba lần nữa rồi chờ đợi, nhưng cũng chẳng thấy gì. Tả Kiếm kinh hoàng gọi lớn:


- Nhị ca, tam ca, sao chăũng thấy động tĩnh gì thế này?


Thiên Hương cũng bỏ dở cả bếp núc cùng Tả Phi và Độc Cô Thiên chạy đến bên dòng suối. Tả Phi nắm dây giật thử. Ngờ đâu, lần này vì nóng ruột nên gã hơi quá sức, sợi dây đứt ngang, xuôi theo dòng suối trôi ra.


Tả Phi thấy đầu dây đã đứt, gã kinh hoàng, ngơ ngác chẳng biết phải làm gì.


Tả Kiếm oà lên khóc lóc và trách Tả Phi:


- Nhị ca ơi, chắc đại ca luyện công bị tẩu hỏa nhập ma hoặc là uống nhiều rượu quá nên đà quy tiên rồi. Nay tên Tả Phi vô dụng đã làm đứt dây, làm sao đưa thức ăn vào?


Gã nói xong đấm ngực khóc. Tả Phi choáng váng không nói nên lời, nước mắt chảy ròng ròng. Thiên Hương lại càng thảm thiết hơn, nàng phục xuống đất thổn thức, đôi vai gầy run rẫy.


Độc Cô Thiên cũng rụng rời tay chân, nhưng là người cơ trí nên cố nén bi thương, tìm cách cứu vãn sự tình. Gã quát Tả Kiếm:


- Ngươi có im ngay đi không? Chưa rõ chân tướng sự việc đã khóc la làm rối cả lòng người. Bây giờ chúng ta cố tìm cách vào cho được bên trong để tìm đại ca.


Gã vừa nói dứt liền nhảy ùm xuống suối, ngược dòng chui vào hang.


Nhưng chỉ lát sau, gã bị dòng nước cuốn ngược trở ra.


Độc Cô Thiên chán nản trèo lên bờ lẩm bẩm:


- Đại ca quả là thần lực kinh nhân. Ta chỉ đi được hơn mười trượng đã không còn sức nữa.


Tả Kiếm vò đầu suy nghĩ một hồi rồi tỏ vẻ vui mừng nói:


- Tiểu đệ nghĩ ra rồi, chúng ta trở về Tiêu gia trang lấy hỏa dược, đánh sập vách đá này ắt tìm được đại ca.


Độc Cô Thiên bực bội gằn giọng bảo:


- Ngươi có nắm được địa hình bên trong thế nào chưa, lỡ hang động sụp đổ theo thì đại ca làm sao sống nổi.


Tả Kiếm tiu nghỉu cúi đầu.


Vân Long lúc này đang chểm chệ ngồi bên chiếu rượu cầm lấy nhâm nhi. Chàng đã ra hiệu cho hai tỳ nữ đừng lên tiếng.


Thấy Thiên Hương quá bi thương, chàng không nỡ đùa thêm nữa bèn cao giọng nói:


- Ta mà chết đi thì hắn tha hồ uống rượu mà chẳng sợ gì ai cả.


Bọn Độc Cô Thiên nghe như tiếng sấm vang lên bên tai, ngơ ngác quay lại thấy chàng đang ngồi uống rượu, hai thị tỳ phụ bếp đứng bên che miệng chúm chím cười.


Thiên Hương thấy Vân Long còn sống, không nén nổi lòng mình, tung người đến sà vào lòng chàng khóc nức nở. Vân Long biết Hương nhi đã yêu mình say đắm, lòng không khỏi cảm kích, đưa tay vuốt tóc nàng vỗ về:


- Hương nhi! Ta xin lỗi đã làm nàng phải thương tâm.


Thiên Hương đã quyết bày tỏ nổi lòng nên vẫn ngồi yên trong lòng chàng không đứng lên nữa.


Độc Cô Thiên và anh em họ Tả vui mừng khôn xiết, đến bên sụp xuống thi lễ :


- Chúng đệ mừng đại ca luyện được thần công.


Tả Kiếm biết chàng đã nghe được lời gã nói nên áy náy, sợ hãi phục hẳn xuống, không dám ngẫng đầu lên.


Vân Long bảo:


- Ta đùa một chút làm cho các ngươi sợ hãi. Hãy ngồi vào đây uống rượu mừng tái ngộ.


Ba người ngồi xuống chiếu, Thiên Hương thấy vậy vội bật dậy ngồi cạnh chàng, cúi mặt thẹn thùng.


Nam nhi năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình nên Vân Long cũng không nỡ từ chối tình ý của Thiên Hương. Hơn nữa, nhan sắc nàng kiều di m nào có khác gì Tố Tâm và Phi Hà.


Độc Cô Thiên thấy y phục chàng khô ráo nên thắc mắc:


- Đại ca xuất động bằng đường nào sao đệ không thấy?


Vân Long đưa tay chỉ lên đỉnh vách núi.


Cả bọn ồ lên kinh ngạc. Thiên Hương dịu dàng hỏi:


- Long.... ca, bọn tiểu muội vẫn thắc mắc tại sao chàng lại cần nhiều rượu ngon và mỹ vị đến thế.


Bọn Tả Phi thấy nàng thay đổi cách xưng hô không khỏi cười thầm, nhưng vẫn thản nhiên làm như không biết.


Vân Long cười đáp:


- Sư phụ ta vốn là người tửu lượng cao và rất sành thức ăn.


Độc Cô Thiên giật mình hỏi lại:


- Té ra Vô Cực lão tiền bối còn tại thế sao?


Chàng gật đầu rồi kể lại toàn bộ di n biến vừa qua trong thạch thất.


Mọi người nghe xong thích thú cười vang, thu xếp hành lý xuống núi, trở về Tiêu gia trang.


Bọn thủ hạ từ xa đã nhận ra được Vân Long và Phong nhi nên vội chạy vào phi báo Thiên Xích, Bách Lý Hồng cũng ra tận cổng đón chào.


Yến tiệc cũng lập tức được bày lên. Tắm rửa, thay áo xong, mọi người quây quần nơi khách sảnh. Chuyện học kiếm của Vân Long đã trở thành giai thoại.


Bách Lý Hồng vuốt râu nghiêm nghị nói:


- Vô Cực Tẩu còn tại thế là một điều kinh thế hãi tục, nằm ngoài dự liệu của võ lâm. Nếu người chịu tái xuất giang hồ thì bọn ác ma sẽ tan như sương buổi sớm mai.


Vân Long hỏi qua tình hình Trung Nguyên, Thiên Xích bảo:


- Hạ bang chủ có cho người đến thông tri rằng lực lượng thất đại môn phái và Cái Bang đã thi hành kế hoạch của lệnh mẫu. Tuyển chọn mỗi môn phái hai mươi cao thủ. Tập trung tại Thiểm Tây. Mỗi lần xuất quân đều bịt mặt. Trong vòng một tháng, đã nhân cơ hội hai tà phái tương tranh, giúp đỡ Thánh Giáo tiêu diệt bọn giáo đồ Thiên Ma. Miêu Cương Độc Thánh có lẽ đã nhận ra mưu đồ của chúng ta, nhưng vẫn chấp nhận sự tương trợ để tranh bá với Ma Diện Tú Sĩ. Hạ bang chủ mong Long đệ sớm trở về vì ngoài Ma Diện đã bị Độc Thánh cầm chân. Còn có Ưng Ma võ công lợi hại, phe ta không có ai đương cự nổi nên thương vong khá nhiều.


Vân Long nghe nói nóng lòng chỉ muốn lên đường. Chàng trầm ngâm một hồi rồi hỏi:


- Chẳng hay Tiêu huynh có thể tìm cho đệ một con tuấn mã như Phong nhi được chăng?


Thiên Xích cười lắc đầu:


- Phong nhi là loài dị chủng, hiếm có trên đời. Nhưng ta cũng có một con, không sánh được Phong nhi nhưng cũng được bảy, tám phần.


Vân Long gật đầu rồi nói:


- Xin đa tạ Tiêu huynh. Ngày mai đệ sẽ cùng Độc Cô Thiên lập tức kiếm trìng trở lại Trung Nguyên, để đối phương với Ưng Ma. Tả Phi, Tả Kiếm sẽ vào sau cùng với đội cung thủ.


Thiên Hương không nghe chàng nhắc đến mình liền sợ hãi hỏi:


- Long ca, còn tiểu muội thì sao?


Bách Lý Hồng thấy con gái xưng hô thân mật với Vân Long, lão biết duyên nợ đã thành nên hài lòng nói:


- Ta và Hương nhi sẽ đưa đoàn cung thủ vào góp sức với Trung Nguyên.


Thiên Xích hiểu ý bảo Thiên Hương:


- Hương nhi ghé vào Đào gia trang cho ta gởi lời vấn an Tài Thần và phu nhân.


Lão nói xong, bật cười ha hả. Thiên Hương thẹn thùng đưa mắt liếc nhìn Vân Long.


Chàng gật đầu nói:


- Đúng vậy, ta sẽ viết một phong thư nhờ nàng trao lại cho gia phụ và gia mẫu. Lần này ta đi đường Ninh Hạ, cam Túc, vượt Hoàng Hà vào thẳng Thiểm Tây. Như vậy lộ trình sẽ ngắn đi một nửa.


Mọi người gật đầu tán đồng kế hoạch của chàng. Rạng sáng hôm sau, Thiên Xích dắt ra một con tuấn mã lực lưỡng, lông đen bóng, chân cao ức nở, lão nói với Độc Cô Thiên:


- Ta xin tặng ngươi con ngựa ô truy này cho Thiên đệ.


Độc Cô Thiên cung kính vòng tay cảm tạ:


- Đội ơn Tiêu huynh đã ban cho ngựa quý! Họ cùng nhau uống ba chén tống biệt rồi hai người lên đường.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bà nội

Bà nội

Có những lúc đi học về thấy bà lặng lẽ cầm cây chổi thu dọn nhà mà trong

24-06-2016
Khe cửa sổ mùa đông

Khe cửa sổ mùa đông

Tôi nhìn bàn tay mình, bàn tay cố thản nhiên để không xiết tay Hoài An chặt quá, để

24-06-2016
Ba là mùa xuân

Ba là mùa xuân

Càng lớn càng nhận ra Tết không phải là ngày hội của trẻ con mà là những khoảnh

23-06-2016
Mùa ta đã yêu

Mùa ta đã yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Sinh viên ký truyện

Sinh viên ký truyện

Mỗi năm, cứ vào dịp đầu thu, cho dù cuộc sống có bận rốn thế nào thì ba đứa hắn

24-06-2016