Duck hunt
Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 70
5 sao 5 / 5 ( 118 đánh giá )

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm - Hồi 45 - Bị khốn nơi Thiên sơn

↓↓

- Có ba việc ta cần chú ý, một là Đại Thần bảo kinh, hai là lão ấy đi tìm thuốc giải độc, ba là lão ấy lo đối phó với sư huynh của lão.

bạn đang xem “Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Vậy ta nên hành động thế nào ngăn cản lão ma ba điều ấy.


- Lão ma ấy ác độc và mưu sâu vô lường, suýt chút nữa chúng ta bỏ mạng với lão lúc nãy rồi.


- Đúng thế! Ta phải chuẩn bị đối phó trước mới được.


Trịnh Kiếm Hồng thở ra nói :


- Dĩ nhiên ta phải lo đề phòng rồi. Nhưng hiện tại ta còn nhiều việc cấp bách như đi giải thoát Đỗ Thu Linh, giải bày mọi sự cho Bát đại môn phái đừng hiểu lầm chúng ta và tìm Phong Lưu giáo chủ.


Lý Minh Châu cười nói :


- Rất dễ và thuận đường chúng ta.


- Thuận đường?


- Vâng!


- Thế, Phong Lưu giáo chủ ở gần Thiếu Lâm tự?


- Phải! Giáo chủ hiện ở Cao Sơn cách Thiếu Lâm tự lối mười dặm.


- Ồ! Sao em bảo bà ta giải tán môn hạ và đi ẩn.


- Em nói xạo với Bích Linh Ma Ảnh mà anh cũng tin nữa sao?


Ngừng một lúc, nàng tiếp :


- Sự thật Giáo chủ cũng giải tán môn hạ chớ không phải là không. Tuy nhiên bà ta còn giữ lại một số ít hầu hạ thôi.


Trịnh Kiếm Hồng cười nói :


- Người khác chắc tưởng bà ta đi ẩn tận chân trời góc bể nào, chớ đâu ngờ bà ta còn ở Trung Nguyên. Thôi chúng ta đi cho sớm.


Lý Minh Châu nắm tay chàng đứng lại nói :


- Khoan anh, em có mọt chuyện muốn hỏi anh.


Trịnh Kiếm Hồng kéo nàng sát vào người, vỗ nhẹ lên vai nàng, hỏi :


- Em hỏi chuyện gì?


- Bích Linh Ma Ảnh bị độc "Tình Tơ Trùng" lại không chết, em định hỏi lão tại sao thì lúc ở trong động anh nháy mắt ra hiệu cho em đừng hỏi. Thế là ý gì?


Trịnh Kiếm Hồng ngập ngừng nói :


- Anh nghĩ... anh nghĩ...


Lý Minh Châu hiếu kỳ hỏi :


- Thế nào sao anh ấp úng vậy?


- Anh nhớ lúc trước em nói với anh là nếu dùng thuốc giải độc "Tình tơ" thì chỉ có hiệu nghiệm trong ba tháng. Nếu muốn tuyệt gốc phải dùng đến phương pháp giao hợp giữa trai và gái. Có đúng không?


Lý Minh Châu đỏ mặt đáp :


- Đúng như em đã nói. Song phải do người đàn bà nuôi độc đó mới được. Còn lão ma ấy làm sao có...


Nàng không nói tiếp, nhưng chàng cũng hiểu người giải độc cho lão phải là nàng. Chàng hỏi :


- Như thế thì lão phải do em mới giải được độc.


Lý Minh Châu phát đánh nhẹ lên má chàng.


- Đúng! Nhưng lão mà vác mặt tới gần em là chết tức khắc.


Trịnh Kiếm Hồng cười :


- Vậy sao anh... sao anh... không chết?


- Thôi đừng có nói điên.


- Anh nói thực mà.


- Liệu hồn anh đó, nếu người ta không yêu anh thì coi anh có chết dưới tay người ta không cho biết.


- Chết vì tay em còn gì quý bằng.


- Anh nói đứng đắn một chút. Em ghét cái giọng nói kỳ cục đó lắm.


Dứt lời nàng chồm lên bá cổ chàng kéo xuống.


Trong một phút bốc đồng chàng vụt ôm ghì nàng rồi đặt lên môi nàng một cái hôn thật dài.


Lý Minh Châu khẽ rùng mình, hai má nàng đỏ au. Giọng nàng hạ thấp :


- Anh làm kỳ, chịu không nổi.


Trịnh Kiếm Hồng mỉm cười bế xốc nàng lên hai cánh tay. Bốn ánh mắt nhìn nhau im lặng.


Giây lát sau Trịnh Kiếm Hồng đặt nàng đứng xuống đất, nghiêm trang nói :


- Bây giờ chúng ta nói chuyện đứng đắn.


Lý Minh Châu liếc xéo chàng một cái nói :


- Thì cũng tại anh.


- Ai khơi mào trước?


Nàng cười giả lả :


- Thôi, nói gì thì nói rồi còn đi.


- Anh có một điều thắc mắc, nếu ngoài em ra, còn đối với người đàn bà khác không thể giải độc được cho lão sao?


Lý Minh Châu nhíu mày khe khẽ trả lời :


- Việc này... Giáo chủ cũng có nói là độc "Tình Tơ Trùng" chứa âm tính, nếu người bị độc giao hợp đủ một trăm người con gái hoặc đàn bà thì cũng có thể khỏi.


- Theo anh vì vô tình, lão ấy có thể giải độc được rồi.


- Em thì lại nghĩ khác.


- Nghĩa là sao?


- Vì người trúng độc mà muốn giải độc như phương pháp đó ít ra phải có người khác phái cùng chung một công lực hoặc xê xích trên dưới vài phân thì mới có hiệu quả. Hay là lão ấy có thuốc trị tạm thời chăng.


Trịnh Kiếm Hồng thở dài nói :


- Con người lão ấy rất khó đoán.


Lý Minh Châu bỗng thất sắc nói :


- Ái da!... em... em nghi...


Trịnh Kiếm Hồng nhìn nàng :


- Em nghi gì?


- Giáo chủ còn lưu lại một số môn hạ, có lẽ lão ấy...


Trịnh Kiếm Hồng giật mình nói :


- Nếu vậy...


Lý Minh Châu vội nói :


- Trong Phong Lưu giáo có một đội phụ nữ dùng thuật lõa thể để thử người. Có lẽ vì thế mà lão động tính tà dâm và vô tình họ cứu nguy cho lão. Anh Hồng, ta mau đi Cao Sơn tìm Giáo chủ xem sao.


Dứt lời, nàng tung người chạy trước.


Trịnh Kiếm Hồng liền nối gót theo sau.


Lý Minh Châu được Trịnh Kiếm Hồng truyền nội lực nên mấy ngày nay công lực gia tăng lên gấp bội. Trái lại Trịnh Kiếm Hồng có phần suy giảm. Song qua vài giờ chang đi theo kịp Lý Minh Châu.


Lý Minh Châu liếc nhìn chàng rồi âm thầm mỉm cười sung sướng. Nàng lúc này không còn coi Đỗ Thu Linh là tình địch nữa. Nhưng dù sao nàng không tránh khỏi e ngại cho hạnh phúc mình.


Tuy nàng và Trịnh Kiếm Hồng bề ngoài tình nghĩa vợ chồng chưa danh chánh ngôn thuận, nhưng bên trong như đã là vợ chồng, có thể nói còn hơn nữa là đằng khác.


Với ý nghĩ ấy, khoảng đường lên Cao Sơn tuy dài nhưng nàng cảm thấy sao quá ngắn. Ước gì hai người cứ được đi mãi bên nhau suốt cả cuộc đời thì còn gì đẹp đẽ hơn Hai người đi suốt ba ngày trường, đêm thì dừng lại tạm nghỉ.


Mỗi khi nằm bên chàng, nàng cảm thấy quên hết mọi vật, chỉ biết có mình người yêu đang thủ thỉ bên tai và đang ve vuốt ấp ủ nàng thôi.


Nàng nghĩ tới đó thì trước mặt hiện ra một dãy núi cao chọc thủng mây xanh.


- Hồng huynh! Chúng ta tới Thiếu Lâm tự trước hay là tìm Giáo chủ trước?


Đang đi nghe Lý Minh Châu hỏi, Trịnh Kiếm Hồng dừng bước nói :


- Đi tìm Giáo chủ trước đã.


- Vậy ta đi vòng qua chân núi ấy là tới Cao Sơn.


Hai người liền đi vòng qua chân núi, địa phận Thiếu Lâm tự thì tới một ngọn núi thấp hơn, nhưng địa thế vô cùng hiểm trở, cao phong đứng thẳng tắp như một bức trường thành kiên cố lâu đời.


Trịnh Kiếm Hồng hỏi :


- Châu muội, Giáo chủ ẩn nơi nào?


Lý Minh Châu chỉ tay về phía trước mặt, cười đáp :


- Trước mặt chúng ta, độ khoảng mười trượng thôi.


Trịnh Kiếm Hồng ngạc nhiên hỏi :


- Sao! Đây toàn đá núi, cây cối, có nhà ai đâu?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Con đường anh chọn

Con đường anh chọn

Mùa xuân đã về trên khắp phố phường Hà Nội từ lúc nào. Một màn đêm lạnh giá

24-06-2016
Dù là gió thoảng

Dù là gió thoảng

Tôi chưa bao giờ thấy ai buồn như vậy! Cảnh vật của một ngày đẹp trời như thế

01-07-2016
Tết, anh lại không về

Tết, anh lại không về

Cho đến bây giờ cứ mỗi dịp tết đến nhìn các anh trong xóm đi học hay làm về trên

24-06-2016
Điệp khúc trên tóc em

Điệp khúc trên tóc em

"Nơi ấy từng in dấu chân,Có mấy lần trên phố quen, em đến và mang phút giây diệu kì,

23-06-2016
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Tìm phòng trọ

Tìm phòng trọ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện kinh dị số 1) Ngoài trời mưa dữ

28-06-2016