Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 70
5 sao 5 / 5 ( 54 đánh giá )

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm - Hồi 18 - Nhất hổ chọi quần hồ

↓↓
Thấy tình trạng càng lúc càng căng thẳng, Đỗ Thu Linh đâm ra lo sợ vô cùng. Nàng nghe thấy lời nói của các nhân vật cao thủ, biết rằng nhóm người này không nói láo, nhưng Trịnh Kiếm Hồng cũng không phải là người gian trá. Tuy không hiểu ai đúng, ai sai, nàng cũng nhận định rõ, đây chỉ là một sự hiểu lầm giữa các nhân vật cao thủ và Trịnh Kiếm Hồng mà thôi.


Nàng ngẩng cao đầu nhìn hướng qua mọi người rồi nói :


- Xin chư vị anh hùng có chuyện gì để sau này giải quyết. Hiện giờ cha cháu đang trong người không được khỏe. Mong chư vị nể tình cha cháu mà thông cảm cho.


- Cô nương đem Đỗ lão gia vào trong nghỉ ngơi, để ngoài này chúng tôi nói chuyện với nhau cũng được.

bạn đang xem “Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Không! Cháu phải lo đãi khách chứ đâu thể vô lễ như vậy.


- Không sao! Cô nương đừng lo cho bọn chúng tôi. Cứ vào trong đi.


- Không! Hiện giờ cháu thay mặt cha cháu làm chủ. Vả lại người đời thường nói: "Khách phải chiều chủ"! Vậy xin chư vị anh hùng cho cháu quyền này.


- Thế, cô nương muốn gì?


- Có gì đâu. Nếu chư vị bằng lòng đừng gây náo động thì cháu xin mới chư vị uống thêm vài ly rượu...


- Nếu không thì sao?


Đỗ Thu Linh nghiêm giọng đáp :


- Nếu không thì... bữa tiệc đến đây chấm dứt. Xin mời chư vị tự tiện ra về vì Lôi Đình trang cần sự yên tĩnh.


Trịnh Kiếm Hồng nhìn Nhiệt Trường Sư Thống nói :


- Lôi Đình chủ nhân bận việc, chúng ta nên ra ngoài kia là hơn.


- Ra ngoài à?


- Phải! Tôi thấy "Đánh chó còn kiêng chủ nhà", chắc người hiểu điều đó.


Nhiệt Trường Sư Thống giận run lên, hai tay đấm vào nhau, nói :


- Nhưng bọn ta là người, đâu thể ví là chó. Nhãi con, ngươi dám hỗn láo hả?


Trịnh Kiếm Hồng cười khẩy :


- Người cũng là con vật, nhưng là con vật có trí khôn. Vậy các ông nên sử dụng trí khôn của mình, đừng để tôi phải nói nhiều.


Nhiệt Trường Sư Thống giận tím mặt, quát :


- Ngươi dám?


- Ta có chuyện cần hỏi ngươi. Sao bảo là không dám!


- Được! Ra ngoài kia đi.


Nói đoạn lão bươn bả đi ra ngoài, mấy người kia cũng lần lượt đứng dậy đi theo sau.


Chờ cho mọi người đi ra gần hết, Trịnh Kiếm Hồng quay lại nói với Đỗ Thu Linh :


- Cô chờ tôi một chút nhé.


Nói xong, chàng phóng mình nhảy vọt đi.


Hàng trăm cao thủ đều ra khỏi Lôi Đình trang rồi đi xa thêm năm, sáu dặm mới dừng lại trên một bãi cỏ.


Nhiệt Trường Sư Thống bước ra giữa, Trịnh Kiếm Hồng cũng nhảy vọt theo.


Còn mấy trăm cao thủ kia đứng bao vây thành một vòng tròn.


Trịnh Kiếm Hồng quét mắt qua các cao thủ một vòng rồi nhìn thẳng vào mặt Nhiệt Trường Sư Thống, cất tiếng hỏi :


- Ngươi muốn tìm cách chia rẽ phải không?


- Nói bậy!


- Bậy thế nào?


Nhiệt Trường Sư Thống nạt lớn :


- Nhãi con! Ngươi coi thường nhân vật võ lâm, ta phải cho ngươi một trận.


- Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước đi!


- Lão phu không cần trả lời.


- Có phải ngươi cấu kết với Bích Linh Ma Ảnh không?


- Đừng nói bậy.


Nói xong, đối phương tung ra một chưởng. Trịnh Kiếm Hồng vội lách mình né tránh, đồng thời ra tay phản công.


Chỉ nghe một tiếng "bịch" khô khan vang lên, cát bụi bay mù mịt và Nhiệt Trường Sư Thống thân hình lảo đảo lui về hai bước, miệng phun ra búng máu.


Thái Tuệ đại sư vội phóng mình tới ép ra song chưởng quật vào các nơi yếu huyệt của chàng.


Cùng lúc, mười mấy cao thủ khác cũng tung mình áp tới đánh.


Trịnh Kiếm Hồng giận run lên, miệng hét ra một tiếng vang dội rồi đem tất cả tuyệt chiêu của Âm Dương song quái đã dạy ra sử dụng.


Bùng! Bùng! Bùng! Bùng!...


Bốn tiếng nổ long trời, vỡ đất. Bốn cao thủ bị đánh lui về vài bước.


Thiền Thâm đại sư la lên :


- Các an hem còn chờ gì không nhảy vào đánh nó.


Tiếng nói Thiền Thâm đại sư chưa dứt, đám cao thủ còn lại như đàn ong vỡ tổ, bay túa ra đẩy chưởng tham chiến.


Tứ bề chưởng lực vù vù ép tới, Trịnh Kiếm Hồng nghiến răng rít lên những tiếng ghê rợn, liền đem tuyệt chiêu chống đỡ.


Thật ra nhất hổ làm sao địch nổi quần hồ, một người làm sao chọi nổi mấy trăm cao thủ thượng thặng. Song, không vì thế mà Trịnh Kiếm Hồng bị bại trận.


Chàng biết dung hợp chiêu thức của Thần Long Kỳ Hiệp và Âm Dương song quái, ngang nhiên chống cự hết sức tinh xảo. Đối phương dù thù nghịch cũng không khỏi phục thầm.


Đôi bên đấu gần ba trăm chưởng, vẫn chưa phân thắng bại.


Đột nhiên, Trịnh Kiếm Hồng hét to lên một tiếng, thân ảnh bay vọt lên không, hữu chưởng tuôn xuống, tả chưởng quạt chéo qua.


Trước đà phản ứng thần tốc và mạnh như vũ bão của Trịnh Kiếm Hồng, mấy trăm cao thủ hơi biến sắc mặt. Họ không ngờ Trịnh Kiếm Hồng nhỏ tuổi mà có tuyệt nghệ thâm sâu đến thế.


Thình lình, trong đám cao thủ có người kinh hãi la lên :


- Ái da!...


- Á!...


- Hự!...


Một người, hai rồi ba người, đảo lộn té nhào xuống, miệng ói máu, mặt mày nhăn nhó đau đớn.


- Ái da!...


Trịnh Kiếm Hồng càng đánh càng say máu, la hét om trời.


- Các ngươi có dừng tay lại không?


- Tiểu tử, ngươi muốn gì?


- Há há! Đồng bọn các ngươi bị thương nằm la liệt kia còn hỏi gì nữa? Bộ muốn chết sao?


- Chết? Coi ai chết cho biết?


- Đừng nhiều lời, đánh đi an hem.


Tiếng nói của Thiền Thâm đại sư vừa dứt, Đạo Diệu, Đạo Huyền, Thái Tuệ đại sư, Nhiệt Trường Sư Thống nhất loạt rút binh khí ra hợp với Pháp Không đại sư, Lăng Phong Nhất Kiếm, Ngọc Sách đạo trưởng và Thạch Ấn đại sư gồm tất cả bốn tay thiền trượng và năm trường kiếm cầm sẵn trong tay.


Trịnh Kiếm Hồng nhìn thấy họ đổi chiến lược, trong lòng hơi kinh sợ.


Bỗng Thiền Thâm đại sư hét lớn :


- Xuất chiêu!


Chữ "chiêu" vừa thốt ra khỏi miệng, các tay cao thủ đã phóng mình tới tấn công.


Trịnh Kiếm Hồng giận quá hét :


- Các người cậy lớn hiếp nhỏ, cậy nhiều hiếp cô thế, vậy cũng xưng danh là anh hùng hào kiệt võ lâm. Ta tuy nhỏ và cô thế nhưng cũng thừa sức đánh với các người liên tiếp ba ngày ba đêm.


- Oắt con, ngươi đừng ngạo mạn. Số ngươi tới đây là hết.


- Há há!... Các ông nên về dưỡng lão cho an nhàn tấm thân.


- Thằng ranh con! Nạp mạng đây!


- Giỏi nhào tới.


- Đỡ này.


Trịnh Kiếm Hồng với hai bàn tay không, nhảy vọt lên, tránh chiêu, đồng thời quật ngược xuống tam chiêu "Thần Long", đẩy vẹt binh khí đối phương ra xa bốn năm thước.


Nhưng đám cao thủ không núng thế, vừa bị đẩy ra xa, họ liền phóng trở lại.


Trịnh Kiếm Hồng cười lạt một tiếng, hai tay khoa lên vạch thành hai đạo kình phong che giữ toàn thân, đồng thời công ra áp đảo đối phương.


Lối xuất chiêu vừa đánh vừa che chở cho mình của Trịnh Kiếm Hồng vô cùng tinh xảo. Nhờ thế mà chàng giữ vững thế chủ động.


Thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó đã hơn một giờ rồi. Các cao thủ càng đánh lâu, sức lực càng yếu kém, mệt mỏi, mồ hôi ra ướt đẫm. Còn Trịnh Kiếm Hồng tuy công lực có cao cường thật, nhưng với cái đà đánh luân chuyển này, chàng khó giữ vững được sức lực.


Thình lình, đám cao thủ hét to lên một tiếng, binh khí ồ ạt đưa ra, ánh sáng tỏa lòa như thể dọa nạt.


Trịnh Kiếm Hồng vội vã hít vào một chân khí, vung tay đánh ra một chưởng.


- Á!


- Ái da!...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ma rượu

Ma rượu

(khotruyenhay.gq) Những dòng tâm sự gửi tới người bố bị "ma rượu" ám của

29-06-2016
Mở ngăn kí ức

Mở ngăn kí ức

Đời mới hai mươi Đời mới ra đời Thì cứ vui – Q.B., "Ngày hai mươi" *** Em, Anh

23-06-2016

Old school Easter eggs.