Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 70
5 sao 5 / 5 ( 148 đánh giá )

Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm - Hồi 18 - Nhất hổ chọi quần hồ

↓↓

Bình!

bạn đang xem “Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đạo Huyền, Đạo Diệu bị cú đánh thần tốc của Trịnh Kiếm Hồng, la lên thảm khốc, hộc máu mồm ngã lăn xuống đất.


Ngọc Sách đạo trưởng và Nhiệt Trường Sư Thống cũng bị chưởng phong của Trịnh Kiếm Hồng cuốn đi, run lên rồi té xỉu.


Tuy bên đối phương đã có bốn cao thủ thảm bại, Trịnh Kiếm Hồng cũng không chạy ra thoát được vòng vây. Vì ngay sau đó, bốn cây thiền trượng thi nhau bổ tới tấp.


Chàng không thể nào tránh né kịp, đành tung chưởng quật lại.


Cây thiền trượng trong tay Thái Tuệ đại sư bị chưởng lực Trịnh Kiếm Hồng quét ra khỏi tay, thân ảnh lão ta bị đẩy lui lại đụng mạnh vào người Pháp Không đại sư. Hai người mất thăng bằng té chồng lên nhau một đống.


Thạch Ấn và Thiền Thâm đại sư kịp thời nhảy tạt qua một bên né khỏi.


Nhưng Trịnh Kiếm Hồng đã nhanh tay quét xéo song chưởng là họ một lần nữa phải nhoài mình lui ra ba bước.


Lăng Phong Nhất Kiếm hướng qua Thạch Ấn nói :


- Đại sư, lên đi, chết là cùng chớ gì!


- Được! Các vị cùng tiến lên một lượt với tôi chớ?


- Dĩ nhiên!


- Chỉ vài chiêu nữa, thằng ranh con ắt mất mạng.


Trịnh Kiếm Hồng nghe nói, cười lạnh lùng :


- À thì ra các người không sợ chết.


- Đã ra trận đấu, chuyện sống chết là sự thường. Oắt con, ngươi đừng nhiều lời, mau nạp mạng đây.


- Giỏi thì ra tay.


Thiền Thâm đại sư hét lớn :


- Còn chờ gì các vị không đánh.


Tiếng nói lão vừa dứt, đám cao thủ liền tung mình nhảy tới, kẻ kiếm, người thiền trượng bao quanh lấy Trịnh Kiếm Hồng vào giữa.


Trịnh Kiếm Hồng tuy nói cứng, nhưng lòng không khỏi sợ thầm. Chàng tự trách mình sao không sớm rút lui, ẩu đả làm gì cho tổn sức hao hơi. Bây giờ sức lực chàng đã quá yếu kém, kình chống chết sống với mấy mươi cao thủ này cầm cự nổi là may chứ đứng nói chi là thắng. Mà nếu chàng chết thì họ cũng chết, chết như thế thì được ích lợi gì.


Nhưng đám cao thủ đã liều mạng, chàng không thể không liều mạng với họ.


Đương lúc đôi bên đưa mắt nghinh nhau, tay hờm sẵn thì từ xa có một đoàn hảo hán chạy tới.


Người chạy đi đâu không ai khác hơn là Liệt Đương đạo trưởng, Chưởng môn phái Võ Đang. Theo sau Liệt Đương đạo trưởng là tám cao thủ môn hạ.


Liệt Đương đạo trưởng vừa chạy vừa la :


- Đừng đánh nữa.


Tiếng nói lão vừa dứt, thân ảnh lão đã chạy bay vào vòng vây của đám cao thủ.


Lão hỏi :


- Chuyện gì thế? Cùng là người một phe với nhau sao lại gây thù nghịch.


Thạch Ân đại sư đáp :


- Tại Trịnh Kiếm Hồng toan gây sự với Lôi Đình kiếm khách, nên chúng tôi buộc lòng ra tay trị tội.


Liệt Đương đạo trưởng nạt ngang :


- Đừng nói bậy.


Rồi hướng qua Trịnh Kiếm Hồng vòng tay vái chào và nói :


- Bẩm Tôn chủ...


Trịnh Kiếm Hồng vội khoa tay nói :


- Xin lão đừng kêu tôi như vậy mà nên kêu là...


- Được! Tôi kêu là sư thúc. Vậy chẳng hay tại sao chư vị đây xúc phạm đến sư thúc. Hãy nói rõ để tiểu đạo dạy cho chúng một trận.


Trịnh Kiếm Hồng mỉm cười nói :


- Không có gì đâu. Đây chỉ là sự hiểu lầm ngoài ý muốn của họ thôi. Sư điệt nên để cho họ tự tiện ra về.


- Vâng!


Đáp lời Trịnh Kiếm Hồng, Liệt Đương đạo trưởng hướng qua đám cao thủ các phái nói :


- Theo lệnh của Võ lâm Tôn chủ, nhân vật các phái mau lui đi.


Liệt Đương đạo trưởng uy danh trấn võ lâm, ai nấy đều hết lòng kính nể. Nay nghe lão nói vậy, cao thủ các phái riu ríu lui ra, chỉ trừ Thái Tuệ đại sư đứng lại nói :


- Thưa Đạo trưởng, không phải là tiểu tăng không phục nhưng Trịnh thí chủ bắt nạt người thái quá!


- Thôi việc này hãy nói sau. Bây giờ ngươi nên nghe lời đi đi.


Nhiệt Trường Sư Thống quay trở lại nói :


- Này Chưởng môn lão kha, tôi tuy không thuộc vào chín đại môn phái nhưng cần nói rõ vài điều.


- Được! Nói tóm tắt đi.


Nhiệt Trường Sư Thống liền đem chuyện xảy ra ở Lôi Đình trang nói lại cho Liệt Đương đạo trưởng nghe và nói :


- Nếu Đạo trưởng không tin thì cứ hỏi đại diện các phái coi có đúng vậy không?


Lời nói của Nhiệt Trường Sư Thống vừa dứt, đại diện các phái đồng thanh đáp :


- Đúng! Đúng sự thật!


Nghe vậy, Liệt Đương đạo trưởng liếc nhìn Trịnh Kiếm Hồng và cảm thấy khó xử.


Lão rất tin cậy Trịnh Kiếm Hồng nhưng đại diện các phái đều nói một thứ như nhau làm lão không thể đỡ gạt cho Trịnh Kiếm Hồng được, đành nói :


- Theo tôi, chuyện này hư thực như thế nào, mai sau sẽ rõ. Còn bây giờ, Trịnh sư thúc của tôi là Võ lâm Tôn chủ, ta nên tôn kính.


Thái Tuệ đại sư không đồng ý, nói :


- Đạo trưởng nói thế thì sai rồi!


- Sai chỗ nào?


- Thực hư ra sao, phải nói rõ ngay ra đây, không thể đợi tới ngày sau. Và tước phẩm Tôn chủ đó, nên thương nghị lại.


Liệt Đương đạo trưởng gằn giọng :


- Thương nghị? Thương nghị gì nữa?


Thái Tuệ đại sư lạnh lùng đáp :


- Trịnh Kiếm Hồng không xứng đáng mang danh Võ lâm Tôn chủ.


Liệt Đương đạo trưởng bực mình hỏi :


- Chỗ nào không xứng đáng? Không lẽ một đấu cả trăm không cao cường sao?


- Tại hạ không phải nói về võ công.


- Vậy nói về phương diện nào? Chẳng lẽ nhân phẩm không tốt à?


- Cái đó... Nhưng dù sao đại diện tám phái chúng tôi và các vị đồng đạo...


đều...


- Đều thế nào?


- Đều không phục!


- Không phục bắt buộc các người cũng phải phục.


- Há há...


- Cười cái gì?


- Không phục là quyền của chúng tôi, tại sao lại bắt buộc?


- Chính tà hai phái đều công nhận Trịnh Kiếm Hồng là Tôn chủ Võ lâm. Các người hiểu điều ấy không?


- Dù chúng tôi đã công nhận rồi nhưng bây giờ chúng tôi muốn phế bỏ, có gì trở ngại đâu?


- Nghĩa là các người muốn chối bỏ?


- Đúng! Chẳng lẽ đạo trưởng quên rồi sao? Trước kia, đạo trưởng đã từng nói tên này không có gì làm cho ta kính nể, đáng khen kia mà.


- Á!...


- Đạo trưởng, lời nói đó, tôi nói có chỗ nào sai không?


- Các người... các người bây giờ muốn gì?


- Dễ lắm!


- Nói!


- Trước hết tước bỏ danh hiệu Tôn chủ của nó. Sau đó, bắt nó công khai tuyên bố về nội dung Đại Thần bảo kinh...


Liệt Đương đạo trưởng giận tái mặt hét lớn :


- Các ngươi bộ muốn chết sao mà mở miệng nói ngang ngược như thế.


- Bọn chúng tôi đã quyết định rồi.


- Hừ! Bọn chúng bay là quân láu cá, mới dám nói hồ đồ như vậy. Nếu không chịu cút đi, ông mà đi tìm các vị Chưởng môn chúng bay trình ra vụ này thì bọn chúng bay đâu thoát tội chết.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Hai bát mì bò

Hai bát mì bò

Audio - Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán bán mì của chúng tôi

01-07-2016
Gió về trời

Gió về trời

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Mẹ tôi

25-06-2016
Mưa và Ban Công

Mưa và Ban Công

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Ác khẩu và quả báo

Ác khẩu và quả báo

Ngày xưa trong thành Xá Vệ có một người nhà rất giàu, tên gọi là Sư Chất, đã hơn 40

28-06-2016
Anh thấy em hoàn hảo!

Anh thấy em hoàn hảo!

Audio - Cô vợ đọc bảng danh sách kín ba trang giấy với nhiều điều nhỏ nhặt mà cô

30-06-2016
"Kẻ khùng" cậu tôi

"Kẻ khùng" cậu tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Dĩ nhiên dì

27-06-2016

Ring ring