- Tôn chủ yên tâm, tôi không bao giờ làm trái lời. Bây giờ chúng ta nên đem tên này đến phần mộ những người chết vì hắn mà cúng tế đi.
bạn đang xem “Bích Linh Ma Ảnh - Châu Dụ Tâm” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Vâng!
Tiếng "Vâng" vừa thốt ra khỏi cửa miệng của Trịnh Kiếm Hồng thì thiếu nữ lẹ như con diều đã cúi xuống cặp nách Huyết Thủ Cuồng Sinh phóng đi trước.
Thời gian đã trôi qua.
Mộ phần của những người quá cố đã mọc đầy cỏ xanh.
Trịnh Kiếm Hồng đốt hương trước phần mộ của nghĩa mẫu và các phần mộ của nạn nhân mà tưởng niệm. Xong chàng đứng dậy, cắn chặt răng dồn hết công lực vào hai bàn tay nhắm ngay xác Huyết Thủ Cuồng Sinh hét lớn một tiếng đánh ra hai chưởng.
Bùng! Bùng! Hai tiếng, thân thể Huyết Thủ Cuồng Sinh bị đánh nát nhừ như tương, thịt máu văng bắn tung tóe trải đều lên các nấm mộ.
Thế là một tên gian ác của bọn Thập Đại Ma Tinh đã kết liễu cuộc đời.
Trịnh Kiếm Hồng lẩm bẩm nói :
- Nghĩa mẫu ơi! Con đã báo thù cho mẹ rồi, nơi cửu tuyền mẹ yên lòng nhắm mắt.
Qua một hồi rất lâu, thiếu nữ bước tới lắc nhẹ vào vai chàng và nói :
- Tôn chủ, cúng tế đã xong, chúng ta đi thôi.
- Vâng!
Trịnh Kiếm Hồng và thiếu nữ song song lần bước ra khỏi mộ một đỗi xa Trịnh Kiếm Hồng dừng lại nói :
(thiếu)
- Không đi được à?
- Phải.
- Đó là nơi nào, Tôn chủ có thể cho tôi biết được không?
- Quê nhà của tôi.
- À, à...
Thiếu nữ khẽ kêu lên hai tiếng và nghĩ rằng Trịnh Kiếm Hồng bây giờ đã trở thành mục tiêu của Võ Lâm, tất nhiên không thể tiết lộ gia thế nên nàng không hỏi thêm nữa.
Thình lình thiếu nữ la lên :
- Kìa, có người đến kìa.
- Đâu?
Trịnh Kiếm Hồng giật mình quay lại nhìn chung quanh, nhưng chẳng thấy một ai cả...
Trong lúc Trịnh Kiếm Hồng bận đảo mắt nhìn, lưng quay về phía nàng, lập tức nàng vung ngón tay một cái, một tia khói trắng mờ mờ tỏa phủ lên đầu chàng.
Hành động này của nàng vô cùng lanh lẹ làm Trịnh Kiếm Hồng không tài nào phát giác được.
Chàng nói :
- Lạ! Tôi không thấy bóng dáng của ai cả.
Nói đoạn, chàng tiếp tục đảo mắt nhìn nữa.
Thiếu nữ nói một cách thản nhiên :
- Chắc là tôi bị chói nắng hoa cả mắt nên nhìn lầm rồi. Bây giờ Tôn chủ trở về nhà phải không?
- Phải.
- Vậy Tôn chủ đi đi và đến khi nào Tôn chủ tái xuất giang hồ thì tôi sẽ tìm gặp Tôn chủ.
Trịnh Kiếm Hồng toan cất bước đi, chợt nghe nàng nói với giọng quả quyết sẽ gặp lại ngày sau, nên liền hỏi :
- Tôi tái xuất giang hồ, cô chắc chắn là tìm được tôi à?
Thiếu nữ nghe Trịnh Kiếm Hồng nói thế, mặt lộ nét vui mừng, vội nói :
- Chắc chắn là tôi tìm gặp được Tôn chủ.
- Sao?
- Chuyện này... chuyện này vì... Thôi miễn sao tôi tìm được Tôn chủ là được rồi.
- Bằng cách nào?
- Tôi... tôi quen biết nhiều về giang hồ nên tìm người dễ dàng lắm.
- Chưa chắc đâu!
Trịnh Kiếm Hồng vừa đáp dứt lời, tay lẹ như chớp chụp nắm ngay mạch môn thiếu nữ. Vì bất ngờ thiếu nữ không thể tránh kịp. Trịnh Kiếm Hồng dùng sức ấn mạnh xuống và nói :
- Tôi muốn cô nói thật, đừng tìm cách mà dối tôi.
- Tôn chủ, tôi chưa từng dối gạt Tôn chủ.
- Tuy chưa lừa gạt tôi, nhưng cô đã che giấu rất nhiều, chẳng hạn như tên họ, gia thế và câu nói của cô vừa rồi đấy. Cô hãy nói thật đi.
- Tôn chủ tốt hơn đừng hỏi, vì nếu Tôn chủ biết, Tôn chủ sẽ khinh tôi.
Trịnh Kiếm Hồng trước kia đã nghi ngờ về Thái Trí đại sư nên không thể không nghi ngờ về thiếu nữ này. Vả lại, chàng cũng không có tính khinh người, bây giờ nghe thiếu nữ nói thế, chàng nghiêm sắc mặt đáp :
- Tôi không phải là hạng người hay khinh khi. Cô cứ việc nói thật cho tôi biết.
Tay nàng bị Trịnh Kiếm Hồng nắm chặt, đau đớn vô cùng, nhưng nàng cố cắn răng chịu đựng, nói :
- Không nói là tốt nhứt.
- À! Thì ra cô nương là một thiếu nữ lạ lùng.
Nói rồi lại nghĩ rằng mình đã hạch hỏi nhiều, thiếu nữ vẫn không hở môi, chàng càng thêm nghi ngờ thiếu nữ hơn nữa. Chàng tăng công lực ấn mạnh vào mạch môn, và nói :
- Cô khư khư giấu tên họ, thân thế của cô, như vậy cô tưởng qua mắt được tôi sao?
- Tôi không có ý qua mặt Tôn chủ. Ở hoàn cảnh của tôi, tôi hết sức khổ tâm, nên không tiện nói những gì mà Tôn chủ muốn biết.
- Thôi, đừng nhiều lời. Tuy cô không nói, tôi cũng có thể đoán... cô là ai rồi.
- Vậy Tôn chủ đoán tôi là ai?
- Trong Thập Đại Ma Tinh có một người con gái ngoại hiệu là Phong Lưu giáo chủ, có phải người con gái đó chính là cô không?
- Á!...
Thiếu nữ kinh sợ thốt lên một tiếng, mặt hiện rõ vẻ hãi hùng, khổ sở...
Chương trước | Chương sau