Polly po-cket
Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 141 đánh giá )

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung - Chương 16 - Phạm Thư Trai tặng Ô Vân Khuyên

↓↓

- Phạm lão gia! Hãy nghe ta nói đây!...

bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng Phạm Thư Trai không để ý gì đến nàng cứ dắt Vi Quân Hiệp chạy về phía trước.


Vi Quân Hiệp thấy thần công Triển Phi Yên như vậy mà không uy hiếp được mấy cao thủ để ra thoát vòng vây, chàng biết ngay Phạm Thư Trai tiếng tăm lừng lẫy võ lâm không phải chuyện đùa. Chàng bị Phạm Thư Trai lôi đi. Bên tai nghe tiếng gió vù vù. Chớp mắt đã qua khỏi bức tường cao.


Ra khỏi tường rồi, chàng chợt nghe thấy đằng xa vọng lại tiếng gà gáy. Tiếng gà gáy này mỗi lúc một cao vời vợi mà lại rất lọt tai dễ nghe.


Phạm Thư Trai nghe tiếng gà gáy dừng bước. Nhưng tiếng gà cũng im bặt để thay tiếng chim sẻ hót ríu rít.


Phạm Thư Trai biến sắc nói:


- Không ngờ mẫu thân ả này ngu ngốc đến thế. Mụ đem cả pháp thuật "Bách cầm liên minh chu tâm đoạt hồn" truyền dạy cho con trẻ.


Nói xong lão rút trong bọc ra một ống sáo ngắn đen nhánh đưa lên miệng thổi.


Trong góc tường lập tức có người chuyển ra khom lưng chờ lệnh.


Phạm Thư Trai cầm ống sáo đưa cho gã dặn:


- Ngươi chạy mau về phía trước vận hết chân lực trong người lên thổi mấy hồi.


Gã này là một người đứng tuổi, đón lấy ống sáo chạy như bay về phía trước.


Vi Quân Hiệp còn ít lịch duyệt. Chàng không hiểu đại pháp "Bách cầm liên minh chu tâm đoạt hồn" là một môn công phu lợi hại thế nào. Nhưng chàng thấy Tử kim thần long Dương Phát đã bị tiếng chim kêu làm cho y bị nội thương thì chàng cũng biết công phu về môn này chẳng khác phép "Hộ thần nhiếp hồn" là mấy. Đại pháp này chuyên làm mê loạn tâm thần người nghe.


Đại pháp "Bách cầm liên minh chu tâm đoạt hồn" cực kỳ lợi hại nhưng nếu gặp tay đối thủ công lực tinh thâm hơn thì chính bản thân người thi Triển Phi Yên phép này lại bị thương tổn ghê gớm.


Vi Quân Hiệp thấy người đứng tuổi cầm ống sáo đen bóng nhoáng đi đối phó với Triển Phi Yên thì không khỏi băn khoăn cho nàng. Chàng vội hỏi:


- Phạm lão tiền bối!...


Nhưng Phạm Thư Trai xua tay nói:


- Ngươi bất tất phải hỏi nhiều. Ta biết rõ lắm rồi. Công phu này lợi hại vô cùng, ả dám ngang nhiên sử dụng thì dĩ nhiên ta phải cho ả một bài học. Nhưng ta không làm cho ả bị thương nặng lắm đâu.


Vi Quân Hiệp thộn mặt ra hỏi:


- Nàng bị thương ư?


Phạm Thư Trai hỏi lại:


- Sao? Ngươi có ý muốn ở với ả chăng?


Vi Quân Hiệp xua tay lia lịa đáp:


- Xin lão tiền bối đừng hiểu lầm. Vãn bối sợ nàng hơn rắn rết, chỉ cần vĩnh viễn xa nàng còn chưa được. Có điều bây giờ nàng đưa vãn bối đến quí trang là hoàn toàn vì việc của vãn bối, nên trong lòng vãn bối cảm thấy có điều bất nhẫn.


Phạm Thư Trai hỏi sang chuyện khác:


- Phải chăng các ngươi đã tìm thấy bức chân dung đó trong tòa thành đỏ?


Vi Quân Hiệp không biết chỗ nào kêu bằng tòa thành đỏ, nhưng chàng đoán chắc là tòa cổ thành tường đỏ, vội đáp:


- Đúng thế! Bức họa đó giống vãn bối như hệt, nên Triển Phi Yên cưỡng bách vãn bối đến đây để thỉnh giáo lão gia về vụ lạ lùng này!


Phạm Thư Trai chưa trả lời thốt nhiên từ đằng xa vọng lại một thứ tiếng lanh lảnh chói tai chen lẫn vào tiếng chim. Những tiếng lanh lảnh này nổi lên khiến cho tiếng chim biến thành nhát ngừng không liên tục được. Tiếng còi lanh lảnh vang lên đến hồi thứ bảy thì tiếng chim đột nhiên đình chỉ.


Phạm Thư Trai nói:


- Ngươi đã không muốn thấy mặt ả thì để ta giữ ả lại đây mấy ngày chờ cho ngươi đi xa rồi ta sẽ buông tha nàng, được không?


Vi Quân Hiệp vội đáp:


- Thế thì hay lắm. Còn việc vãn bối vừa nói...


Phạm Thư Trai hờ hững ngắt lời:


- Người có giống nhau, vật có đồng loại. Việc gì mà ngươi phải kinh hãi.


Lời nói của Phạm Thư Trai dĩ nhiên là không làm tiêu tan được mối nghi ngờ của Vi Quân Hiệp. Nhưng chàng biết Phạm Thư Trai không muốn nói nữa, nên không tiện vặn hỏi và để cho lão dắt mình chạy về phía trước.


Trong Phạm gia trang rất nhiều phòng ốc mà lại sâu thăm thẳm. Đi quanh co mấy lần, Vi Quân Hiệp không nhận rõ được phương hướng.


Đi chừng độ nửa giờ mới đến trước một tòa viện. Cổng viện này tỏ rằng đã lâu ngày không mở ra. Trên cổng dây leo chằng chịt.


Phạm Thư Trai đứng trước cổng viện buông một tiếng thở dài, vẻ mặt ảm đạm, từ từ đưa tay ra đẩy cánh cổng.


Mấy tiếng kẽo kẹt vang lên. Những dây leo đứt tung, chánh cửa mở ra. Trong sân cỏ dại mọc cao đến ba thước, những loài cáo thỏ bị kinh động chạy loạn ra tứ phía.


Vi Quân Hiệp thấy Phạm Thư Trai dẫn mình đến một nơi bỏ hoang đã lâu ngày, trong lòng không khỏi sinh nghi. Thốt nhiên chàng cất tiếng hỏi:


- Phạm lão gia! Lão gia định cho vãn bối vật gì đây?


Phạm Thư Trai đáp:


- Bất quá là một thứ khí giới cũng mười hai chiêu thức của nó mà thôi!


Vi Quân Hiệp vội đáp:


- Vãn bối không dám nhận của tiền bối ban cho một cách quá hậu như vậy?


Phạm Thư Trai lại đặt tay lên vai Vi Quân Hiệp nói:


- Phụ thân ngươi đã là bạn thân với ta. Ta gặp ngươi lần đầu tặng cho ngươi một chút quà nhỏ, ngươi bất tất phải khách sáo như vậy.


Vi Quân Hiệp nghe Phạm Thư Trai nói mấy câu này có vẻ rất thê lương, chàng càng tăng thêm mối nghi ngờ.


Hai người đi xuyên qua cái sân cỏ rộng vào sảnh đường. Chàng nhìn lên thấy trên cửa sảnh đường có treo một tấm biển trên viết ba chữ "Bán Tuyệt Đường".


Vì thế lão tự xưng là Bán Tuyệt lão nhân, nhân vì người ngoài xưng tụng lão là Kiếm Họa Song Tuyệt, lão tự khiêm cho rằng kiếm pháp mình chưa có gì đáng kể, chỉ có nét bút họa của mình đáng gọi là "bán tuyệt".


Vì thế lão tự xưng là Bán Tuyệt lão nhân. Tòa đại sảnh "Bán Tuyệt Đường" này dĩ nhiên là nơi cư trú của Phạm Thư Trai.


Tấm biển đã ngả nghiêng dường như sắp rớt xuống, mà những đồ trần thiết trong sảnh đường cũng không chỉnh tề chút nào.


Đồ vật phần nhiều đã vỡ tan từng mảnh. Nền nhà lát bằng thứ gạch xanh cũng đã nát nhừ nhiều chỗ, vết bàn chân in sâu xuống đến nửa tấc. Mới trông đã biết ngay là trong nhà này từng trải qua nhiều cuộc ác đấu giữa những tay cao thủ.


Phạm Thư Trai dừng lại một chút trong sảnh đường, dẫn Vi Quân Hiệp đến cửa bên, xuyên qua hành lang mấy bước rồi đẩy cửa ra.


Vi Quân Hiệp chú ý nhìn vào thì trong gian nhà này chẳng có chi hết, chỉ thấy một cái bàn bằng gỗ tử đàn. Trên bàn đặt một cái vòng đen sì, đường kính chừng hơn một thước. Mép vành tròn coi dường như cũng nhụt cả rồi. Vành tròn này trông bề ngoài chẳng thấy gì đặc biệt, chỉ có trên vành khắc rất nhiều chữ, nhưng chàng chưa nhìn rõ là những chữ gì.


Phạm Thư Trai đi lại trước bàn nói:


- Vật mà ta định tặng ngươi là cái Ô Vân Khuyên này đây!


Vi Quân Hiệp thấy vật đó tầm thường, lòng chàng đã hơi lạnh nhạt, không lấy gì làm hứng thú.


Chàng hỏi:


- Phạm tiền bối! Thứ khí giới này vãn bối không biết sử dụng.


Phạm Thư Trai không chờ chàng nói hết đã ngắt lời:


- Ngươi tưởng đây là cái Kim Cương Khuyên thông thường ư?


Vi Quân Hiệp vừa nghe đến ba chữ "Kim Cương Khuyên" sực nhớ ra một điều..."


Trong thời gian chớp nhoáng này chàng nhớ lại lần đầu tiên chàng đã gặp Vĩnh Bất Hoàn Thủ Quản Tam Dương ở gần tòa cổ thành. Quản Tam Dương có hỏi đến phụ thân chàng luyện kim cương khuyên đến mức độ nào rồi. Ngay lúc ấy chàng đã lấy làm kỳ. Bây giờ Phạm Thư Trai ép chàng nhận của lão một thứ khí giới cũng thuộc về loại kim cương khuyên. Chàng tự hỏi:


- Chẳng lẽ những cái vòng đó có sự trùng hợp ngẫu nhiên?


Chàng mới nghĩ tới đây rồi không nghĩ thêm được gì nữa. Trong đầu óc chàng nổi lên không biết bao nhiêu nghi vấn mà chàng không tài nào hiểu được.


Phạm Thư Trai cầm chiếc vòng lên sờ một lượt rồi nói:


- Ngươi lại đây mà coi chiếc vòng này có chạm rất nhiều chữ nhỏ. Ngươi có nhìn thấy không?


Vi Quân Hiệp cúi gần vào quả nhiên thấy trên thân vòng có khắc rất nhiều chữ nhỏ li ti như đầu ruồi, nhưng rất rõ, có thể đọc được.


Phạm Thư Trai giơ ngón tay lên bật thì cái vòng phát ra những tiếng leng keng rất êm tai. Lão nói:


- Ngươi để ý mà xem những chữ nhỏ này. Các chiêu thức cùng khẩu quyết về việc sử dụng Ô Vân Khuyên đều khắc vào đó. Đây là... của ngươi...


Nói tới đây, Phạm Thư Trai đột nhiên ngừng lại.


Vi Quân Hiệp sửng sốt hỏi:


- Đây là cái gì của vãn bối?


Phạm Thư Trai ấp úng nói:


- Ta biểu... đây là... một vật của ngươi. Ngươi phải giữ nó cho cẩn thận.


Vi Quân Hiệp đón lấy chiếc vòng buộc vào sau lưng.


Phạm Thư Trai lùi ra một bước. Lão nhìn Vi Quân Hiệp bằng con mắt ra chiều thương cảm.


Vi Quân Hiệp tuy chẳng hiểu sao, nhưng chàng cũng biết trong vụ này có rất nhiều điều khuất khúc. Chàng đứng ngẩn người ra một lúc rồi chắp ta nói:


- Nếu Phạm tiền bối không còn điều chi dạy bảo thêm nữa, thì vãn bối xin cáo từ.


Phạm Thư Trai vội nói:


- Để ta đưa ngươi ra!


Vi Quân Hiệp thấy mình thoát khỏi tay Triển Phi Yên quấy nhiễu, chàng vui mừng nói:


- Phạm tiền bối bất tất phải đưa tại hạ nữa, chỉ xin tiền bối giữ Triển cô nương lại cho, đừng để nàng đuổi kịp vãn bối, thế là hay lắm!


Phạm Thư Trai cười nói:


- Ngươi cứ yên tâm. Ta đã biểu giữ ả ở lại trong trang năm ba ngày nữa rồi mà! Ai bảo ả đưa ngươi đến đây, lại còn ăn nói vô lễ.


Vi Quân Hiệp ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:


- Triển cô nương hãy còn nhỏ dại, Phạm tiền bối chẳng nên làm khó dễ cho nàng.


Phạm Thư Trai thở dài nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Tình khúc mùa hè

Tình khúc mùa hè

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Bạn là

27-06-2016
Bàn tay ấm

Bàn tay ấm

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Thiên thần của anh

Thiên thần của anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Cuốn theo chiều gió

Cuốn theo chiều gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu

26-06-2016
Chiều vắng

Chiều vắng

Ngày dì Út Thu Lý tròn bốn mươi bảy tuổi, dì từ giã thêm một lượt ba cái răng.

24-06-2016
Những người lính Mỹ

Những người lính Mỹ

Nguyễn Duy An là người Á Châu đầu tiên đảm nhận chức vụ Senior Vice President National

30-06-2016