Old school Swatch Watches
Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 145 đánh giá )

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung - Chương 16 - Phạm Thư Trai tặng Ô Vân Khuyên

↓↓
oOo


Phạm Thư Trai lạnh lùng hỏi:


- Việc gì?


Triển Phi Yên quay lại trỏ Vi Quân Hiệp nói:

bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Vị này là Vi công tử ở Lũng Tây. Phải chăng Phạm lão gia đã họa chân dung chàng?


Phạm Thư Trai vẫn ngồi không nhúc nhích, chỉ đưa mắt nhìn Vi Quân Hiệp.


Vi Quân Hiệp vội vàng thi lễ nói:


- Vẫn bối là Vi Quân Hiệp, xin tham bái lão tiền bối.


Chàng mới thốt được bấy nhiêu câu, bỗng thấy Phạm Thư Trai đột nhiên vẻ mặt đăm chiêu la lên những tiếng quái gở chẳng khác gì tiếng sói kêu gào. Lão đứng phắt dậy, vẫy cây quạt cầm trong tay đánh "soạt" một tiếng làm cho cây tùng bật ra một miếng vỏ lớn tung đi. Sắc mặt lão đang hồng hào đột nhiên biến thành xanh lợt.


Triển Phi Yên cũng Vi Quân Hiệp lúc vào thấy Phạm Thư Trai phong độ khác thường, thiệt không hổ là một tay cao thủ hạng nhất trong võ lâm. Rồi bất thình lình thấy lão cả kinh thất sắc, chân tay luống cuống, hai người không hiểu tại sao.


Thoạt nhiên hai người tưởng phía sau mình có vật gì đáng sợ, liền quay lại nhìn. Nhưng phía sau tuyệt không có ai cả!


Vi Quân Hiệp lại quay vào thấy Phạm Thư Trai sắc mặt lợt lạt ngồi dưới đất, mắt nhắm nghiền. Mồ hôi trán lão không ngớt nhỏ xuống tong tong.


Triển Phi Yên cùng Vi Quân Hiệp đưa mắt nhìn nhau, trong lòng kinh ngạc hoang mang nhìn Phạm Thư Trai, dường như lão bị trọng thương. Gần đó lại chỉ có hai người, ngoài ra không còn một ai, Triển Phi Yên tự hỏi:


- Chẳng lẽ lại có tay cao thủ nào ẩn mình ám toán lão xong bỏ đi rồi để tội cho mình?


Triển Phi Yên tuy trước nay chẳng biết sợ trời đất là gì, thế mà đứng trước vụ này, nàng không khỏi kinh hãi, vì Phạm Thư Trai có bạn hữu rất nhiều, đa số là những tay cao thủ vào bậc nhất. Nếu xảy chuyện gì bất trắc cho lão, thì hai người rất khó phân trần với bọn kia và từ đây sắp tới mình hết dám lộ mặt nhìn ai nữa.


Triển Phi Yên vội cúi xuống gọi:


- Phạm lão gia! Phạm lão gia!


Nàng gọi hai câu thì thấy Phạm Thư Trai từ từ mở mắt ra. Nàng ngồi ngay trước mặt lão, lão không nhìn gì đến, quay ra nhìn Vi Quân Hiệp.


Vi Quân Hiệp trong lòng ngờ vực, chàng không hiểu tại sao lão lại chăm chú ngó mình. Chàng đành tủm tỉm cười đứng lên.


Phạm Thư Trai nhìn Vi Quân Hiệp một hồi rồi đưa tay lên vuốt mồ hôi, thở phào một cái.


Triển Phi Yên lại hỏi:


- Phạm lão gia! Lão gia làm sao thế?


Phạm Thư Trai như người đương mơ ngủ tỉnh dậy đáp:


- Ta không sao cả, chỉ thấy mắt hoa lên.


Triển Phi Yên trỏ Vi Quân Hiệp hỏi:


- Lão gia có biết y không?


Phạm Thư Trai cười lạt nói:


- Lão phu chưa gặp y bao giờ.


Triển Phi Yên cười hinh hích một tiếng hỏi:


- Phạm lão gia! Lão gia năm trước có họa chân dung một người mà người đó...


Bản tâm nàng muốn nói người đó giống hệt như y. Nhưng nàng chưa nói hết câu thì Phạm Thư Trai đứng dậy ngắt lời:


- Hai vị từ xa đến đây, lẽ ra lão phu tiếp chuyện một lúc mới phải. Nhưng lão phu còn có việc gấp, xin lỗi hai vị nhé!


Lão vừa dứt lời đã xoay người, phất tay áo về phía sau đánh soạt một tiếng, phát ra một luồng kình phong.


Triển Phi Yên không đứng vững, nhảy lại sau bảy bước.


Vi Quân Hiệp công lực còn kém nàng phải lùi lại xa hơn nữa. Chàng vừa đứng vững, bên tai văng vẳng nghe tiếng khàn khàn của Phạm Thư Trai.


- Ngươi phải tìm cách thoát tay Triển Phi Yên rồi quay lại đây, ta sẽ nói cho ngươi hay.


Vi Quân Hiệp sửng sốt ngửng đầu lên trông thì thấy vạt áo Phạm Thư Trai đang phất phơ, lão đã lui ra xa đến năm bảy trượng.


Chàng ngơ ngẩn một hồi, không hiểu thanh âm chàng vừa thoáng nghe đúng là tiếng lão hay chỉ là mơ hồ?


Bỗng Triển Phi Yên la hoảng:


- Không được! Phạm lão gia! Việc vãn bối hỏi chưa xong, lão gia có việc gì gấp đến đâu cũng xin nán lại cho một chút!


Nàng nói xong lao người rượt theo, nhưng mới ra được chừng hơn trượng, chợt quay đầu lại bảo Vi Quân Hiệp:


- Ô kìa! Ngươi còn đứng ỳ ra đó làm chi? Sao không cùng ta rượt theo lão?


Vi Quân Hiệp vội nói:


- Ta đi đây! Ta đi đây!


Người Triển Phi Yên nhô lên hụp xuống trông như một dãy khói rượt theo Phạm Thư Trai.


Vi Quân Hiệp cố ý đi rất thong thả để xa nàng. Chớp mắt chàng đã lọt lại sau đến năm sáu trượng.


Chàng thấy một cây lớn liền gí đầu bàn chân xuống đất, tung mình nhẩy lên hai tay bám lấy cành cây. Rồi tung mình lên ẩn vào trong một chỗ lá cây rậm rạp.


Vi Quân Hiệp ngồi trên cây, nhìn về phía trước thì thấy Triển Phi Yên đã đuổi tới bờ sông rồi tung mình nhẩy qua. Bờ sông bên kia là một đám cây rậm như rừng. Trong bụi cây có bốn đại hán nhảy xổ ra, chẳng nói năng gì, động thủ luôn với nàng.


Vi Quân Hiệp lúc đầu trong lòng không khỏi xao xuyến lo thay cho Triển Phi Yên. Nhưng theo dõi cuộc đấu một lúc, chàng cũng yên tâm vì xem ra bốn người này chỉ muốn vây hãm nàng, chứ không có ý gia hại.


Chàng thấy Triển Phi Yên tả xung hữu đột mà vẫn không thoát ra được vòng vây. Nàng nóng nảy la lên những tiếng quái gở.


Vi Quân Hiệp đang theo dõi cuộc đấu thì bất thình lình nghe đánh véo một tiếng. Người vừa tới bên chính là Phạm Thư Trai.


Phạm Thư Trai vẻ mặt rất nghiêm, nước da xanh lợt.


Vi Quân Hiệp vội hỏi:


- Lão tiền bối có điều chi dạy bảo?


Phạm Thư Trai đăm đăm nhìn Vi Quân Hiệp một hồi hỏi:


- Song thân ngươi đối đãi ngươi thế nào?


Vi Quân Hiệp rất đỗi kinh nghi vì Phạm Thư Trai đâu phải là người không hiểu tình lý mà lại phát ra câu hỏi khác thường như vậy? Nhưng chàng vẫn ung dung đáp:


- Trong thiên hạ phàm làm bậc cha mẹ ai chả thương yêu con cái. Song thân vãn bối cũng không ngoài định luật ấy và rất thương yêu vãn bối.


Phạm Thư Trai ngẩn người ra một lúc rồi nói:


- Phụ thân ngươi chưa từng nói với ta là y có con trai nhất là ngươi đã trưởng thành đến thế này.


Vi Quân Hiệp nói:


- Chính thế! Gia phụ cũng chưa từng đề cập đến lão tiền bối với vãn bối bao giờ cả.


Phạm Thư Trai dương mắt lên hỏi:


- Thế ư? Vậy ra y vẫn có ý dấu giếm.


Vi Quân Hiệp vội nói:


- Gia phụ vì quá thương vãn bối không muốn cho len lỏi vào chốn giang hồ, nên việc người không đề cập đến đại danh Phạm lão gia cũng là thường tình. Sao lão tiền bối lại hỏi như vậy?


Phạm Thư Trai gật đầu hỏi:


- Y không cho ngươi bôn tẩu giang hồ ư?


Vi Quân Hiệp đáp:


- Đúng vậy! Vãn bối phải năn nỉ mãi mới được gia phụ cho đi theo Viên sư thúc và đây là lần đầu tiên được ra khỏi cửa.


Vi Quân Hiệp nói tới đây, trong lòng không khỏi kinh hãi, gượng cười nghĩ thầm:


- Mình vừa bước chân vào chốn giang hồ đã tự chuốc lấy bao nhiêu nỗi ưu phiền. Thế này thà ở nhà còn hơn.


Phạm Thư Trai "hừ" một tiếng rồi nói:


- Ngươi nói vậy thì chẳng những y giấu ta mà muốn bịt tai mắt mọi người thiên hạ nữa.


Vi Quân Hiệp không hiểu chi hết vội hỏi:


- Lão tiền bối! Tiền bối nói vậy nghĩa làm sao?


Phạm Thư Trai trầm giọng hỏi lại:


- Người không biết tí gì thiệt ư?


Vi Quân Hiệp càng lấy làm lạ đáp:


- Lão tiền bối hỏi mấy điều này, vãn bối không sao hiểu được.


Phạm Thư Trai ngẩng đầu trông buổi chiều trời thốt nhiên thở dài một tiếng rồi cúi đầu xuống. Vẻ mặt lão ra chiều mỏi mệt, lão vỗ vai Vi Quân Hiệp nói:


- Ngươi đã không biết thì thôi cũng đừng nên hỏi nữa.


Vi Quân Hiệp trăm mối nghi ngờ, chàng mù mịt chẳng còn biết vụ này ra sao, chàng chỉ đoán được một điều là mình có mối liên quan di thường với bức chân dung trên tường vách trong tòa cổ thành. Chàng không nhịn được toan hỏi nữa, nhưng chưa kịp lên tiếng Phạm Thư Trai đã nắm tay chàng nói:


- Ta có vật này để tặng cho ngươi.


Vi Quân Hiệp thấy mình đột nhiên bị một luồng đại lực hất người lên rồi cùng Phạm Thư Trai đặt chân xuống mặt đất.


Hai người chân chưa chấm đất thì tiếng Triển Phi Yên từ đằng xa gọi vọng lại:


- Phạm lão gia! Lão gia đối đãi với ta thế này nhưng lão nên nhớ rằng ta không phải là người quên báo oán đâu!


Phạm Thư Trai ngửa mặt lên trời cười ha hả nói:


- Tam nha đầu muốn dọa cả ta ư? Mi chưa thoát khỏi vòng vây của bọn thủ hạ ta đâu.


Triển Phi Yên vội nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Khi người ta yêu

Khi người ta yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Yêu anh trong kỉ niệm

Yêu anh trong kỉ niệm

Có vẻ như anh đã thay đổi nhưng tình yêu trong tôi nào có thay đổi, nếu có gì đó thay

25-06-2016
Vipboy của chồng

Vipboy của chồng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Chết vì gái

Chết vì gái

Chống chỉ định khi đang ăn uống, chỉ định cho một ngày mưa âm u não nề như ngày

27-06-2016
Và như thế em yêu anh

Và như thế em yêu anh

Một tình yêu hơn 2 năm sẽ phải kết thúc. Đã có quá nhiều bất ổn. *** 1. Phải

01-07-2016