Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 15 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 8 - Đám tang bất tử thần long

↓↓

Đoạn ánh mắt ngập đầy căm hờn trầm giọng nói:

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Cô nương phải chăng họ Mai ?


Nam Cung Bình giật mình thầm nhủ:


- Chả lẽ họ đã nhận ra nàng ư ?


Nhưng thấy Mai Ngâm Tuyết vẫn thản nhiên gật đầu.


"Kinh Hồn Song Kiếm Truy Phong Khách" Trường Tôn Không sầm mặt, bỗng đưa tay run run chỉ vào Mai Ngâm Tuyết và nói:


- Mai Ngâm Tuyết, thị ... thị ...


Bỗng xoay tay từ bên lưng rút ra một thanh nhuyễn kiếm sáng loáng cỡ ngón tay cái quát lớn:


- Hãy xuống đây.


Trường Tôn Đan sắc mặt cũng tái ngắt, Quách Nhọc Hà giật nẩy mình, ngoảnh lại nhìn Nam Cung Bình nói:


- Y thị lại là Lãnh Huyết Phi Tử sao ?


Nam Cung Bình lòng hết sức lo sợ, song thấy Mai Ngâm Tuyết vẫn điềm nhiên tươi cười, ung dung nghịch ngợm dây cương, thản nhiên cười nói:


- Ai là Mai Ngâm Tuyết ? Mai Ngâm Tuyết là ai vậy ?


Hai anh em họ Trường Tôn cùng đưa mắt nhìn nhau, mặt dần lộ vẻ nghi hoặc.


Thanh nhuyễn kiếm trong tay Trường Tôn Không cũng chầm chậm buông thõng xuống.


Hai anh em họ hồi mười năm về trước từng bị "Lãnh Huyết Phi Tử" Mai Ngâm Tuyết lăng nhục, đến nay hãy còn căm hận trong lòng. Thế nhưng, mười năm dài trôi qua, năm tháng đã làm phôi phai bộ mặt của Mai Ngâm Tuyết trong trí nhớ họ, giờ nghe nàng hỏi vậy, hai người đều không sao trả lời được.


"Vạn Lý Lưu Hương" bỗng mỉm cười nói:


- Khổng Tước Phi Tử thành danh đã lâu, vị cô nương này tối đa cũng không hơn đôi mươi, nhị vị Trường Tôn huynh e đã nhìn lầm người rồi !


Trường Tôn Không chau chặt mày lẩm bẩm:


- Lão ô cũng biết Mai Ngâm Tuyết đã chết dưới Thần Long Kiếm, nhưng ... người này họ Mai, diện mạo lại giống thế này ...


Trường Tôn Đan lại quay sang Mai Ngâm Tuyết trầm giọng nói:


- Cô nương phải chăng là người thân của Mai Ngâm Tuyết, có quan hệ gì với y thị ?


Mai Ngâm Tuyết mỉm cười:


- Chả lẽ người nào họ Mai cũng đều có quan hệ với Mai Ngâm Tuyết hay sao ?


"Vạn Lý Lưu Hương" bật cười, sải bước đi tới, phân hai anh em họ Trường Tôn ra, cười nói:


- Trên đời thiếu chi kẻ cùng họ, diện mạo giống nhau cũng chẳng ít, hẳn nhị vị Trường Tôn huynh đã nhận lầm ngươi, thôi hãy xin lỗi vị Mai cô nương này đi !


Tuy miệng y nói vậy song lại đẩy anh em họ Trường Tôn sang bên, bởi rất hiểu anh em họ thành danh đã lâu, không đời nào lại đi xin lỗi một thiếu nữ vô danh.


Mai Ngâm Tuyết nhếch môi cười, lạnh lùng nới:


- Hai vị đại anh hùng, đại kiếm khách này khi nào lại xin lỗi hạng vô danh như tôi ? Tôn giá đẩy họ đi là phải lắm !


Nhâm Phong Bình ngớ ngươi, mặc dù khi ngộ sự y rất trầm tĩnh, giờ cũng không khỏi biến sắc mặt, ngượng ngùng cười gượng hai tiếng.


Những thấy Mai Ngâm Tuyết buông tay, bức màn trắng lập tức buông rủ xuống.


Quách Ngọc Hà chằm chặp nhìn vào màn xe thầm nhủ:


- Thiếu nữ này khôn ngoan và miệng lưỡi sắc bén thật !


Thị từng tự phụ về nhan sắc, tâm trí và cái miệng lưỡi của mình, song giờ đây gặp thiếu nữ đẹp tuyệt mà lạnh lùng này, lòng như vừa đánh mất gì đó, bỗng ngẩng lên hỏi:


- Ngũ đệ, xong việc ở đây ngũ đệ có trở về Chỉ Giao sơn trang không ?


- Lo xong tang sự, tất nhiên tiểu đệ phải ...


Nam Cung Bình chợt nhớ ba tháng sau còn phải gặp Diệp Mạn Thanh tại chân núi Hoa Sơn để hoàn thành "ba điều tâm sự dở dang" của sư phụ, và nghĩ đến còn phải một khắc không rời "bảo vệ" Mai Ngâm Tuyết, chàng bất giác im bặt.


Những nghe Quách Ngọc Hà nói:


- Đại ca chưa đến, tốt hơn ngũ đệ nên đi cùng đại tẩu, chứ đại tẩu cùng đi với tam đệ, mặc dù trong lòng không nghĩ gì, nhưng người trong giang hồ trông thấy cùng khó tránh khỏi dị nghị.


Đoạn buông tiếng thở dài ngán ngẩm, quay sang Thạch Trầm nói:


- Tam đệ bảo có phải không ?


Thạch Trầm ngẩng lên ngơ ngẩn đáp:


- Phải !


Nam Cung Bình thấy thần sắc Thạch Trầm như vậy, chàng bất giác động tâm, song chính bản thân mình lòng cũng đang rối rắm, nên cũng chẳng để tâm suy ngẫm, chỉ ấp úng nói:


- Nhưng ba tháng sau tiểu đệ phải ...


Bỗng một giọng nói lạnh tanh từ trong xe vang lên:


- Này, hãy mau lo cho xong tang sự, ta phải đến Giang Nam.


Quách Ngọc Hà lạnh lùng nói:


- Cô nương cần đến Giang Nam thì xin cứ việc tự tiện ...


Nam Cung Bình ấp úng:


- E rằng ... e rằng tiểu đệ cũng phải đến Giang Nam.


Quách Ngọc Hà biến sắc trầm giọng:


- Ngũ đệ nói sao ? Chả lẽ không có mặt đại ca, tôi không phải là đại tẩu của ngươi sao ?


Đoạn quay sang Quách Ngọc Hà khom mình nói:


- Tiểu đệ phải đi lo liệu tang sự, lát nữa hẵng thương lượng với đại tẩu.


Đoạn lại ôm quyền nói tiếp:


- Nhâm đại hiệp, tiểu đệ xin đi trước một bước !


Rồi vội vã theo hán tử áo đen bỏ đi.


Nhâm Phong Bình tay phe phẩy quạt mỉm cười cao giọng nói:


- Huynh đài cứ việc tự tiện, hôm khác tiểu đệ sẽ đến bái viếng !


Đoạn ôm quyền thi lễ một vòng, ngỏ vài lời khách sáo rồi cùng Dân Sơn Nhị Hữu đi vào thành Tây An. Mai Ngâm Tuyết ở trong xe nhẹ giật giây cương, cỗ xe rẽ sang hướng khác.


Quách Ngọc Hà vờ thở dài nói:


- Khi Ngọc Hà này còn là khuê nữ, chưa từng thấy có con gái khuê môn mà lại đi theo đàn ông con trai, chả lẽ chỉ mới mấy năm mà thuần phong mỹ tục đã sa sút đến mức độ ấy hay sao ?


Trong xe bỗng vang lên tiếng cười lanh lảnh và nói:


- Miễn sau khi về làm vợ người, giữ gìn bổn phận một chút thì lúc còn là khuê nữ cũng nào có hề gì ?


Quách Ngọc Hà tức giận:


- Ngươi nói sao ?


Song cỗ xe đã đi xa, chỉ để lại lớp bụi mù suýt nữa đã ập vào mặt Quách Ngọc Hà.


Thạch Trầm bỗng buông tiếng thở dài, nói:


- Đại tẩu, chúng ta ... nên đi tìm đại ca thì hơn.


Quách Ngọc Hà thừ ra rất lâu, bỗng quay ngươi lại cười khảy nói:


- Chả lẽ tam đệ đang nhớ đến tứ muội ?


- Tiểu đệ ...


Thạch Trầm giờ đây chẳng biết nói gì hơn, chỉ buông tiếng thở dài não nuột.


Quách Ngọc Hà dịu giọng:


- Hãy ngoan ngoãn vâng lời thì tiểu sư muội mới thương !


Đoạn đảo tròn mắt, trầm ngâm nói tiếp:


- Ta hãy đến nhà Vi Thất gia trước, Ngọc Hà này không tin lão ngũ dám không vào thành Tây An.


Thị đưa mắt nhìn đám đông đang lục tục kéo đi, mặt ra chiều đoan trang, song lại lén lút kéo tay Thạch Trầm khẽ nói:


- Ngoan nào hãy đi theo tiểu sư tỷ !


Thạch Trầm bối rối:


- Tiểu ... tiểu đệ ...


Sau cùng vẫn đành đi theo. Một cơn gió thổi qua, mưa lại lất phất rơi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Thoảng

Thoảng

Thỉnh thoảng, anh tự hỏi bây giờ Minh như thế nào rồi. Cô ấy đã có ai hay chưa? Hay

24-06-2016
Một ngày...

Một ngày...

Làm sao tôi biết trước được rằng mình không đủ khả năng làm mẹ. Bác sĩ bảo rằng

27-06-2016
Cùng yêu một người

Cùng yêu một người

Nếu yêu ai, bạn hãy mạnh mẽ tự tin nói cho người ấy biết. Dù là bị từ chối hay

01-07-2016
Ly cà phê nhạt

Ly cà phê nhạt

Tôi nhìn ly cà phê đen đang dần đổi màu, với lớp đá đã tan thành nước ở phía

30-06-2016
Chấm đỏ

Chấm đỏ

Mọi thứ thay đổi, chầm chậm... *** 1. Không ai lưu tâm ở khúc quanh mọc một cái cây

27-06-2016
Con có quyền hạnh phúc

Con có quyền hạnh phúc

Người ta thường nghĩ tình yêu thay đổi hết mọi tật xấu của con người, có tình yêu

23-06-2016

XtGem Forum catalog