pacman, rainbows, and roller s
Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 86 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 31 - Nam Sơn biệt nghiệp

↓↓

Đồng thời búng người lao tới như tên bắn, song đã chậm mất, bốn bức vách thép đã hạ xuống đến mặt đất rồi.

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bốn bề đều không còn một khe hở, chỉ trên vách thép có rất nhiều lỗ nhỏ, hiển nhiên là dùng để thông hơi.


Y Phong thở dài:


- U Linh Quần Cái cả đời du hí giang hồ, thật không ngờ hôm nay lại bị sa chân tại đây.


Tống Chung cũng thở dài:


- Bốn bức vách thép này dày những mấy tấc, dù bảo đao bảo kiếm cũng chẳng làm gì được, huống hồ chúng ta tay không tấc sắt. Ôi ! Chúng ta muốn thoát khỏi nơi đây thật còn khó hơn lên trời.


oOo Trăng đã nghiêng về hướng tây, bỗng có một bóng người nhanh nhẹn lướt vào Nam Sơn Biệt Nghiệp, thoáng chốc đã vượt qua ba dãy nhà, dừng lại trên mái nhà một gian đại sảnh nằm giữa trung tâm Nam Sơn Biệt Nghiệp.


Ánh trăng soi trên gương mặt anh tuấn nhưng nhợt nhạt của chàng thiếu niên, đôi mắt đầy nghị lực hệt như hai vì sao lạnh sáng quắc, đôi môi mím chặt đầy vẻ kiêu ngạo lẫn quật cường.


Chàng thiếu niên đó chính là Nam Cung Bình.


Thốt nhiên, có tiếng y phục phất gió khẽ vang lên, Nam Cung Bình quay phắt lại, một người trung niên mặt trắng như bạc, mặc áo bào đen đã xuất hiện sau lưng chàng chẳng rõ tự bao giờ.


Người trung niên mặt trắng mỉm cười nói:


- Huynh đài đến tệ trang đêm hôm khuya khoắc thế này chẳng hay có điều chi cần thiết ?


Nam Cung Bình lạnh lùng:


- Tại hạ là Nam Cung Bình, tôn giá là ai ?


Người trung niên mặt trắng thoáng kinh ngạc, song liền tức lại mỉm cười ôm quyền nói:


- Tại hạ Mễ Bạch Dương, là tổng quản tại đây, phụng mệnh tệ chủ nhân hầu giá đến đây !


- Lệnh chủ nhân là ai ?


- Nam Cung huynh gặp thì biết ngay !


Nam Cung Bình đã sẵn lòng thâm nhập hang hùm, bèn cười khảy nói:


- Xin mời Mễ huynh dẫn đường cho !


Mễ Bạch Dương lại ôm quyền thi lễ:


- Xin mời !


Đoạn nhún mình phóng xuống đất, Nam Cung Bình cũng lập tức theo sau.


Mễ Bạch Dương đi về phía một gian đại sảnh tráng lệ bên trái, Nam Cung Bình sải bước theo sau, đồng thời ngưng thần lưu tâm bốn phía, song chẳng phát hiện điều chi khác lạ cả.


Trong đại sảnh bày trí hết sức hoa lệ, màn cửa sổ xanh tươi, đất trải thảm đỏ, bàn ghế gỗ đàn, cổ vật và tranh họa treo đầy bốn bên vách, trông cũng khá là tao nhã.


Mễ Bạch Dương chững bước nói:


- Xin Nam Cung huynh hãy chờ chốc lát, để tại hạ vào thông báo một tiếng.


Đoạn đi vào một khung cửa nhỏ bên trái đại sảnh. Lát sau, Địch Dương che mặt bằng lụa đen đủng đỉnh bước ra.


Địch Dương cười nói:


- Xin chào Nam Cung huynh.


Nam Cung Bình nghe giọng nói rất quen, song nhất thời không nghĩ ra được là ai, ngạc nhiên nói:


- Tôn giá là ai ?


Địch Dương phá lên cười:


- Mới cách biệt có mấy hôm mà Nam Cung huynh đã không còn nhận ra kẻ này nữa ư ?


Vừa nói vừa đưa tay gỡ khăn che mặt xuống, Nam Cung Bình thật không thể nào tưởng tượng được lại là Địch Dương, bất ngờ gặp lại cố nhân, chàng mừng rỡ tiến tới một bước, nắm lấy hai tay Địch Dương nói:


- Thì ra là Địch huynh !


Địch Dương nhẹ vỗ vai Nam Cung Bình cười nói:


- Không ngờ tới chứ !


- Thật chẳng thể nào ngờ được, nhưng sao ... sao lạ thế này ?


- Lạ thế nào ?


Nam Cung Bình chau chặt mày:


- Địch huynh với Y cô nương chẳng phải đã bị Nhâm Phong Bình bắt giữ hay sao ?


Vì sao bỗng dưng lại trở thành chủ nhân Nam Sơn Biệt Nghiệp thế này ?


Địch Dương cười nhẹ lặng thinh, Nam Cung Bình lại hỏi:


- Vậy chứ Y cô nương và Diệp cô nương đâu ?


Địch Dương cười:


- Hai nàng hiện đang say sưa trong giấc điệp.


Nam Cung Bình ngơ ngẩn lắc đầu:


- Địch huynh, sự thật là như thế nào vậy ?


Địch Dương bỗng nghiêm giọng:


- Nam Sơn Biệt Nghiệp này hiện tại thuộc về Địch mỗ, Nam Cung huynh đến đây thật đúng lúc, chúng ta cùng mưu đại sự !


Nam Cung Bình kinh ngạc:


- Mưu đại sự gì ?


Địch Dương cao giọng:


- Thực thi đại kế thống trị giang hồ như Soái tiên sinh đã nói ...


Nam Cung Bình bàng hoàng:


- Địch huynh nói gì thế ?


Địch Dương cười:


- Soái Thiên Phàm là một bậc kỳ nhân, Địch mỗ hiện đã đầu nhập dưới trướng ông ấy, Nam Cung huynh phải chăng cũng có ý định ấy ?


Nam Cung Bình rống lên:


- Địch huynh điên rồi hay sao ?


Địch Dương cười to:


- Thần trí Địch mỗ hiện rất sáng suốt tỉnh táo, có vẻ gì là điên đâu !


Nam Cung Bình chợt động tâm, lập tức bình tĩnh trở lại, khẩn thiết nói:


- Địch huynh gia nhập vào tổ chức của Soái Thiên Phàm thật ư ?


Địch Dương nghiêm giọng:


- Nam Cung huynh hiểu rất rõ Địch mỗ không bao giờ nói dối kia mà !


Nam Cung Bình lạnh lùng:


- Vậy chứ Y cô nương và Diệp cô nương thì sao ?


Địch Dương cười:


- Hai nàng hiện cũng đã đầu nhập dưới trướng Soái tiên sinh rồi, Nam Cung huynh khỏi phải nhọc tâm.


Nam Cung Bình tức giận:


- Láo !


Địch Dương tiến tới một bước:


- Địch mỗ không nói láo đâu.


Nam Cung Bình bán tín bán nghi thầm nhủ:


- Người cương trực hào sảng như Địch Dương mà còn gia nhập với bọn Soái Thiên Phàm. Y Lộ và Diệp Mạn Thanh là hạng nữ lưu, rất có thể cũng đã thay đổi ý chí, chẳng hiểu Soái Thiên Phàm có ma lực như thế nào ?


Thốt nhiên, một tiếng cười to vang lên, trong đại sảnh đã có thêm một người, Nam Cung Bình ngẩng lên nhìn, chỉ thấy y thân hình ngũ đoản, đầu to râu xồm thật hết sức không tương xứng với vóc người thấp bé của y.


Người ấy tuổi trạc tứ tuần, hai mắt ngập đầy thần quang, mình mặc khinh trang màu xám sậm.


Địch Dương và Mễ Bạch Dương vừa trông thấy người ấy lập tức khom mình cung kính thi lễ, đồng thanh nói:


- Đường đại ca !


Đường đại ca thái độ rất kiêu căng, chỉ khẽ gật đầu đáp lại, sải bước tiến đến gần Nam Cung Bình.


Nam Cung Bình thầm nhủ:


- Người này thần thái cuồng ngạo, bước chân trầm mãnh. Địch Dương và Mễ Bạch Dương ra chiều rất kính nể y, chắc hẳn là một nhân vật rất lợi hại !


Đang khi ngẫm nghĩ, người nọ đã lên tiếng nói:


- Ngươi chính là Nam Cung Bình ư ?


Nam Cung Bình thầm cười khảy, nói:


- Tại hạ chính là Nam Cung Bình, xin hỏi tôn giá là ai ?


Đường đại ca cười phá lên:


- Ngay cả đại danh của "Toàn Phong Truy Hồn Tử Kiếm" Đường Hoàn mà ngươi cũng không biết ư ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Ngày gió trở về

Ngày gió trở về

Những người đã từng là một phần trong cuộc sống của ta, sẽ mãi mãi giữ những

24-06-2016
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Có bóng ai qua phố

Có bóng ai qua phố

Người ta kém nó hai tuổi, mãi sau này người ta mới nói với nó. Nó ngạc nhiên nhưng

29-06-2016
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Hermes hay Dior?

Hermes hay Dior?

Cuộc sống vốn dĩ luôn rất công bằng. Nếu bạn không đẹp thì bạn sẽ giàu và

24-06-2016
Khúc phim cuối

Khúc phim cuối

Anh đọc tin tức ở từng dòng, rồi lại ngồi gõ tên nàng lên Google. Anh không gọi

30-06-2016