Duck hunt
Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 141 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 31 - Nam Sơn biệt nghiệp

↓↓

- Khéo đùa ! Y Lộ là em ruột Y mỗ, lẽ nào lại không chịu đi cùng ?

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Người bịt mặt mỉm cười:


- Y cô nương ở đây sống rất sung sướng, chúng tại hạ phục hầu chẳng khác nào hoàng cung, làm sao nàng chịu trở về Quan Ngoại sống trong gió tuyết giá rét chứ ?


Y Phong lạnh lùng:


- E rằng chưa chắc !


Tống Chung cười xen lời:


- U Linh Quần Cái mặc dù mang danh là khất, song cơ nghiệp ngoài Quan Ngoại có thể nói là giàu nứt đố đổ vách, nếu đem Nam Sơn Biệt Nghiệp này mà so sánh, quả là một trời một vực.


Người bịt mặt cười to:


- Chỉ e phần cơ nghiệp ấy giờ đây đã trở thành tro bụi rồi !


Tống Chung cũng cười to:


- U Linh Quần Cái là hạng người gì ? Lẽ nào lại sợ các hạ đặt điều hù dọa chứ ?


Người bịt mặt nghiêm giọng:


- Tại hạ đã dựa trên sự thật mà nói, không cần thiết phải đặt điều hù dọa.


Y Phong quát:


- Khỏi nói nhiều, nếu huynh đài biết điều thì hãy phóng thích xá muội trước, thì chúng ta có thể nói chuyện với nhau được, bằng không hừ hừ ...


Người bịt mặt cười:


- Y huynh sao mà nóng nảy thế ? Chúng ta đã là bạn cũ với nhau, hơn nữa chư vị từng có ơn cứu mạng với tại hạ, đúng lẽ tại hạ phải kính chư vị ba chung trước rồi hẳn nói về việc này cũng chẳng muộn.


Vừa nói vừa quét mắt nhìn mọi người, thấy quần cái thảy đều ngồi yên, không hề động chạm đến rượu thịt trên bàn và lom lom nhìn mình, bèn bật cười ha hả nói:


- Tại hạ tưởng đâu U Linh Quần Cái là những cao nhân dị sĩ siêu phàm thoát tục, nào ngờ hôm nay được gặp, chẳng qua chỉ có danh mà thôi.


Tống Chung ngạc nhiên:


- Huynh đài nói vậy nghĩa là sao ?


- Tại hạ đã bày tiệc rượu nửa đêm để tiếp đãi chư vị, vậy mà chư vị lại ngờ vực có thuốc độc, thật khiến tại hạ hết sức bẽ bàng.


Tống Chung cười khan:


- Huynh đài đã quá nặng lời !


Đoạn nâng chung rượu trước mặt lên uống cạn một hơi.


Người bịt mặt thấy vậy cười phá lên:


- Tống huynh không hổ là người cầm đầu U Linh Quần Cái, quả có anh hiệp hào phong.


Quần cái thấy Tống Chung đã uống cạn rượu trong chung, bèn cũng không cố kỵ nữa, lần lượt nâng chung rượu lên uống cạn, đoạn cầm đũa lên gắp ăn.


Song Y Phong lớn tiếng nói:


- Trước khi gặp xá muội, Y mỗ không ăn uống gì cả !


Người bịt mặt cười:


- Muốn gặp lệnh muội đâu có gì không khó.


Đoạn khẽ vỗ tay, lớn tiếng nói:


- Mời Y Lộ cô nương ra gặp khách.


Mễ Bạch Dương rủ tay đứng cạnh lập tức cung kính vâng lệnh, sải bước đi vào khung cửa tròn bên trái.


Lát sau, những nghe tiếng khua leng keng của vật trang sức, tiếng bước chân khe khẽ. Y Lộ trang phục lộng lẫy tha thước đi ra.


Chỉ thấy nàng phong tư vẫn như trước, chẳng có chút vẻ gì là bị giam cầm cả.


Y Phong vui mừng, liền cất tiếng gọi:


- Lộ muội !


Y Lộ thoáng đảo mắt nhìn Y Phong, không hề có chút vẻ vui mừng bởi huynh muội trùng phùng, trái lại còn đi đến cạnh người bịt mặt, nhoẻn miệng cười với y.


U Linh Quần Cái thảy đều sững sờ, Y Phong run giọng nói:


- Lộ muội không nhận ra ngu huynh sao ?


Y Lộ mỉm cười:


- Tiểu muội sao lại không nhận ra ca ca kia chứ ?


Y Phong nhẹ người:


- Ngu huynh đến đây để giải cứu cho hiền muội !


Y Lộ khẽ nhíu mày:


- Tiểu muội ở đây rất khỏe, không cần đại ca giải cứu đâu.


Y Phong bực tức:


- Chả lẽ hiền muội không muốn trở về U Linh sơn trang nữa hay sao ?


Y Lộ cười:


- Nơi đây đâu có thua kém U Linh sơn trang.


Y Phong tức tối gầm lên:


- Hiền muội điên rồi hả ?


Y Lộ dằn dỗi:


- Ai bảo tiểu muội điên ? Hứ ! Tiểu muội còn có việc cần, xin thứ lỗi !


Y Phong giận đến mắt đỏ quạch, sấn tới một bước quát:


- Lộ muội !


Y Lộ không thèm ngoái lại, đi thẳng vào khung cửa tròn.


Y Phong vừa định đuổi theo, song đã bị Tống Chung nắm tay kéo giữ lại, trầm giọng nói:


- Phong đệ chớ nóng nảy, việc này hẳn có điều lắt léo chi đây !


Y Phong giận run, trỏ vào người bịt mặt gầm lên:


- Ngươi ... ngươi đã sử dụng thứ mê hồn dược gì làm cho Y Lộ mất cả lý trí thế này hả ?


Người bịt mặt cười rộ:


- Lý trí của nàng hết sức sáng suốt, làm gì có chuyện bị dược vật làm mất lý trí ?


Tống Chung bỗng đứng lên, trang trọng nói:


- Tống mỗ thật hết sức khâm phục thần thông quảng đại của huynh đài, lại có thể làm cho hai huynh muội xem như kẻ lạ người xa, sao huynh đài không gỡ khăn che mặt xuống để cho bọn này được chiêm ngưỡng tôn nhan ?


Người bịt mặt thoáng trầm ngâm:


- Chư vị đã khăng khăng muốn biết thì tại hạ cũng đành tuân mệnh thôi !


Vừa dứt lời đã đưa tay lên gỡ khăn mặt xuống, quần cái vừa nhìn kỹ diện mạo thảy đều giật mình sửng sốt.


Tống Chung thảng thốt kêu lên:


- Thì ra ngươi là Địch Dương.


Địch Dương cười nhẹ:


- Không sai, tại hạ chính là Địch Dương.


Y Phong mắt như phún lửa, gầm lên:


- Quân súc sanh vong ân phụ nghĩa, lòng lang dạ sói, hãy trả em gái cho ta.


Đồng thời đã phi thân lao tới, song chưởng bổ ra cùng một lúc.


Địch Dương liền đổi thái độ, cười khảy nói:


- Địch mỗ hiện đã là chủ nhân đây, đâu thể để cho các ngươi giở thói ngông nghênh được.


Tống Chung cười khỉnh:


- Ra vậy, thảo nào ngươi phải che mặt.


Đồng thời sấn tới vung chưởng tấn công.


Địch Dương không tránh né, bỗng hai tay đấm mạnh xuống mặt bàn, chỉ nghe tiếng ầm ì vang dội, cả người lẫn ghế lập tức thụt xuống dưới.


Chưởng lực của Y Phong và Tống Chung đều đánh hụt.


Y Phong gầm vang, lẹ làng lao tới, lại nghe một tiếng "ầm", chỗ lún xuống đã bật trở lên.


Y Phong cất chân phải lên, nhắm ngay vào chỗ ấy đạp mạnh xuống, cái đạp ấy ít ra cũng trên năm trăm cân vậy mà không hề động đậy.


Tống Chung đi đến cạnh bàn, theo vị trí Địch Dương đã đè lên vừa rồi, cũng dùng sức đè xuống, song nắp hầm vẫn không hề động đậy. Đột nhiên tiếng kèn kẹt vang lên bốn phía, Y Phong ngước lên nhìn, chỉ thấy phía đối diện từ từ hạ xuống một bức vách thép.


Y Phong kinh hãi, quay đầu nhìn, ba mặt kia cũng hạ xuống ba bức vách thép giống như vậy.


Tống Chung hét lớn:


- Chết rồi, chúng ta đã bị mắc hợm rồi !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Tình yêu có đến?

Tình yêu có đến?

(khotruyenhay.gq) Thật khó để nhận ra một tình yêu thật sự xung quanh sự giả

30-06-2016
Thưa Ba con đi học

Thưa Ba con đi học

(khotruyenhay.gq) Thế nhưng khi cô giáo phát cho nó phiếu học tập về cho gia đình kí thì

28-06-2016