Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 60 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 3 - Mỹ nhân trong quan tài

↓↓

Nam Cung Bình "à" lên một tiếng, thầm nhủ:

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hẳn nàng có rất nhiều kẻ thù, nếu biết nàng chưa chết hẳn sẽ tìm nàng báo phục.


Bên tai chàng lại vang lên tiếng nói sắc bén của lão đạo sĩ nọ:


- ... dâm đãng, tà ác, mọi người đều khinh bỉ lánh xa ...


Chàng bỗng nghe lòng dâng lên một cảm giác khó tả, bực tức thầm nhủ:


- Nàng là hạng người như vậy, mình đâu thể nào che chở được ...


Song lại nghĩ:


- Nhưng sư phụ đã làm như vậy và mình phải làm theo, mình đâu thể phản chống lại sư mệnh.


Trong nhất thời chàng hết sức phân vân mâu thuẫn.


Chỉ nghe Mai Ngâm Tuyết lại nói:


- Các hạ chấp nhận chăng ?


Nam Cung Bình hít sâu một hơi:


- Chấp nhận.


- Bất kể là ai ?


- Vâng.


Mai Ngâm Tuyết đưa mắt nhìn chàng bỗng nhoẻn miệng cười:


- Các hạ ngoài miệng tuy chấp nhận, song trong lòng thì lại khác, đúng chăng ?


Nam Cung Bình ngẩng lên, Mai Ngâm Tuyết đứng dưới ánh trăng quả đẹp tuyệt trần, chẳng khác nào thiên tiên.


Chàng bất giác than thầm:


- Tại sao nàng lại là một con người dâm đãng, độc ác nhỉ ?


Mai Ngâm Tuyết lại hỏi:


- Đúng vậy chăng ?


Nàng nhẹ đưa tay vuốt tóc, đủng đỉnh đi tới.


Nam Cung Bình lại cúi xuống nói:


- Lời nói của tại hạ chính là nghĩ trong lòng.


Bỗng ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng ập vào mũi, dù chàng không ngẩng lên cũng biết Mai Ngâm Tuyết đã đến bên cạnh.


Bỗng lại nghe Mai Ngâm Tuyết cười nhẹ, chậm rãi nói:


- Tôi tin chắc các hạ đã hứa là không bao giờ thay đổi, nhưng tính nết của tôi rất quái lạ, có lúc sẽ làm các hạ không tài nào chịu nổi, vậy thì các hạ sẽ làm sao ?


Nam Cung Bình khẽ nhíu mày:


- Miễn cô nương đừng hại người, mọi sự tại hạ đều có thể chịu đựng được hết.


Chàng bỗng nhận thấy mình theo bên nàng như vậy, ngoại trừ tuân thủ sư mệnh chăm lo cho nàng, còn có thể ngăn cản nàng làm điều thương thiên hại lý, hay là sư phụ cũng có ý định ấy ?


Chàng nghĩ vậy, bất giác nghe lòng thanh thản:


- Nếu mình có thể làm cho một người dâm ác sửa đổi hướng thiện vậy thì dù có phải chịu chút khuất tất thì cùng đâu hề gì.


Chàng bèn ngẩng lên thản nhiên nhìn Mai Ngâm Tuyết, nàng lại nhoẻn cười nói:


- Giờ trời đã tối, chúng ta đâu thể ở mãi trên hoang sơn này.


Nam Cung Bình nhẹ gật đầu:


- Tất nhiên phải xuống núi rồi !


Mai Ngâm Tuyết cười nhẹ:


- Ta đi thôi !


Thân hình nàng tựa hồ nhẹ nhõm hơn bởi sự thay đổi trong lòng, chiếc áo dài trắng rộng thình phất phới bay dưới ánh trăng bàng bạc, phối hợp với mái tóc dài óng ả trông hệt như một nàng tiên lướt gió bay đi.


Nam Cung Bình vẫn lưỡng lự một hồi mới phi thân theo sau, chàng không sao đuổi kịp bóng dáng nhanh nhẹn của Mai Ngâm Tuyết, sau ba lượt tung mình, chàng cất tiếng gọi:


- Mai cô nương, hãy khoan đi đã.


Mai Ngâm Tuyết phất tay áo, ngoái lại nói:


- Việc gì vậy ?


Nam Cung Bình lướt tới trước mặt Mai Ngâm Tuyết, chững bước nói:


- Hiện tại hạ chưa thể xuống núi được.


Mai Ngâm Tuyết thoáng biến sắc mặt:


- Chả lẽ các hạ đã quên lời hứa khi nãy rồi ư ? Các hạ chẳng đã bảo tôi đi đến đâu thì các hạ theo đến đấy hay sao ?


- Mong cô nương hãy chờ tại hạ chốc lát, vì tại hạ còn có chút việc chưa ...


Mai Ngâm Tuyết cười ngắt lời:


- Các hạ định quay lại lấy cỗ quan tài, phải không ?


- Đúng vậy ! Ngoài ra tại hạ còn có một số đồng môn huynh tỷ trên núi, chẳng rõ đã xuống núi chưa, dẫu sao thì tại hạ cũng phải chờ họ một lát.


- Đồng môn huynh tỷ, nếu họ thấy bỗng dưng có tôi ở bên cạnh các hạ, họ sẽ nghĩ sao ?


Nam Cung Bình ngớ người, hồi lâu không thốt nên lời.


Mai Ngâm Tuyết lại chậm rãi nói tiếp:


- Nếu như họ muốn tìm các hạ thì khi nãy đã đuổi theo rồi, có lẽ họ đã xuống núi từ lâu.


Nam Cung Bình thầm buông tiếng thở dài, chẳng hiểu tình nghĩa vốn nồng hậu của đồng môn vì sao bây giờ lại lạnh nhạt đến thế.


Mai Ngâm Tuyết lại nói:


- Còn cỗ quan tài thì lúc này đã không còn cần thiết nữa, chúng ta hà tất ở trên này chịu cực khổ, hãy sớm xuống núi thì hơn, tìm một nơi yên tĩnh để tôi kể rõ hết cho các hạ nghe về dĩ vãng của tôi.


Nam Cung Bình thoáng trầm ngâm, bỗng ngẩng lên kiên quyết nói:


- Vô luận thế nào cỗ quan tài cũng là di vật của gia sư, tại hạ nhất định phải mang xuống núi ... Còn về các huynh tỷ đồng môn, dù họ thế nào thì tại hạ cũng phải chờ họ một lát cho trọn tình vẹn nghĩa.


- Lời nói của tôi chả lẽ các hạ không nghe một chút nào cả sao ?


Mai Ngâm Tuyết dịu dàng nhìn Nam Cung Bình như thể muốn dùng ánh mắt quyến rũ của mình làm nhũn mềm trái tim sắt đá của chàng.


Ánh mắt hai người lại va chạm nhau, một hồi thật lâu vẫn không hề động đậy, giữa đôi bên chẳng rõ ai là kẻ mạnh.


Lúc này ánh trăng cao càng sáng tỏ, song đêm càng thêm khuya.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Sắc màu của tình bạn

Sắc màu của tình bạn

Audio - Có một ngày sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có

01-07-2016
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Ngoài biển là nhà

Ngoài biển là nhà

(Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi ngồi xổm xuống, tháo

27-06-2016
Tờ bạc năm trăm

Tờ bạc năm trăm

Tối đó, đồng tiền với đủ mùi thơm, thối, hôi, tanh, chua, cay cùng bao nhiêu vi khuẩn

29-06-2016

Old school Easter eggs.