Ngươi ở hoang đảo này chịu cực khổ, lại để cho ả tìm vui với những người đàn ông khác, nếu biết ả ta cùng là vợ của mấy trăm người, chẳng những ngươi phải thẹn với người, còn thẹn với ma quỷ, mà ngay sư phụ sư huynh ngươi, tổ tông tám đời của ngươi cũng bị nhục nhã, ngươi có xứng đáng với tổ tông ngươi chăng ?
bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Nam Cung Bình hai tay nắm chặt, nghiến răng vụt đứng lên.
Đắc Ý phu nhân tưởng đâu lời lẽ của mình khích động được Nam Cung Bình, liền mừng rỡ nói:
- Đi, đi mau !
Y thị định lợi dụng Nam Cung Bình vào trước phá bẫy rấp, rồi y thị mới theo vào sau.
Nào ngờ Nam Cung Bình thừ ra một hồi, song lại ngồi bệt xuống đất. Đắc Ý phu nhân nghiến răng căm tức, đảo quanh mấy vòng ở ngoài rừng, bỗng lại đến gần điểm huyệt Nam Cung Bình rồi nói:
- Đi qua bên kia !
Nam Cung Bình đã hoàn toàn ngây dại, y thị vung chỉ điểm tới mà không hề biết tránh né.
Đắc Ý phu nhân nghĩ rằng hướng chính diện hẳn là có nhiều bẫy rập, nên y thị bèn hướng sang mặt khác, đi được nửa vòng, chỉ thấy một dãy mỏm đá đen thẳng đứng, bên dưới chính là cánh rừng.
Đắc Ý phu nhân thoáng ngẫm nghĩ, tìm đến hai hòn đá lửa, Nam Cung Bình giật mình buột miệng nói:
- Phóng hỏa ư ?
Đắc Ý phu nhân đanh giọng:
- Không sai ! Lão nương đốt sạch cánh rừng này, để xem ả ta còn có bẫy rập gì nữa !
Phải biết sở dĩ y thị chần chừ không dám phóng hỏa là vì sợ mình hỏa công Mai Ngâm Tuyết, Mai Ngâm Tuyết dễ thường không thể hỏa công lại mình, như vậy toàn đảo sẽ bị thiêu cháy thành tro tàn, hai người cũng chẳng còn cách nào sống được.
Song giờ đây y thị đã không còn lo nghĩ đến nữa, bèn tìm đến một số cành lá khô đốt cháy lên, từ trên mỏm đá ném xuống.
Gió mạnh rừng khô, thoáng chốc đã rực cháy, khói đen bốc lên ngút trời.
Đắc Ý phu nhân cười ha hả:
- Phen này xem ngươi còn cách gì nữa, trừ phi ...
Nam Cung Bình lạnh lùng ngắt lời:
- Giả sử nàng định ở lại thêm nửa hôm, bà phóng hỏa đốt rừng, nàng sẽ tức khắc lên thuyền đi ngay, đến khi lửa tắt vào thì cũng đã muộn rồi.
Đắc Ý phu nhân giật nẩy mình, thừ ra một hồi, bỗng cười vang nói:
- Vậy thì mọi người cùng chết luôn thể ...
Tả chưởng nhanh như chớp vỗ vào huyệt đạo Nam Cung Bình, hữu chưởng đẩy ra xô chàng xuống mỏm đá, cười như điên nói tiếp:
- Xông vào, xông vào đi ...
Nam Cung Bình nhào tới, mắt đã thấy sắp rơi vào lửa đỏ, ngay khi ngàn cân treo sợi tóc, bàn tay chàng bỗng bám trúng vào một chỗ tảng đá nhô ra, chỉ nghe "bình" một tiếng, chân phải chàng trúng vào cổ chân Đắc Ý phu nhân.
Đắc Ý phu nhân đang cười như điên dại, bỗng rú lên một tiếng kinh hoàng, rơi thẳng xuống mỏm đá ...
Nam Cung Bình đưa tay lau mồ hôi trán, đưa mắt nhìn xuống, chỉ thấy Đắc Ý phu nhân khắp người bị bén cháy, từ trong lửa đỏ tung mình vọt lên, như điên cuồng lao về phía lửa chưa bốc cháy.
Nào ngờ vừa mới phóng đi hơn mười trượng, y thị bỗng lại rú lên một tiếng kinh hãi rồi ngã nhào, liền tức bị một sợi dây leo to treo ngược lên, và ngay lập tức từ trong lá rậm tên bay ra tới tấp, mấy mươi mũi tên đã có hơn nửa số trúng vào người y thị.
Nam Cung Bình nhắm mắt thầm buông tiếng thở dài, đứng thừ ra một hồi, đoạn phi thân quay trở về lối cũ, lớn tiếng kêu la:
- Ngâm Tuyết, Mai Ngâm Tuyết ! Y thị đã bị mắc bẫy rồi, nàng có trông thấy không ?
Lòng chàng nuôi hy vọng nếu khi nãy Mai Ngâm Tuyết quả đúng là sử dụng mưu kế, thì giờ đây nghe tiếng kêu gọi của chàng hẳn sẽ lộ mặt ngay, song trong rừng im phăng phắc chẳng chút động tĩnh, tất nhiên chàng không bao giờ nghĩ tới Mai Ngâm Tuyết hiện đã hôn mê bất tỉnh, lớn tiếng kêu gọi một hồi, chàng vô cùng thất vọng và bi phẫn, bỗng hét lớn một tiếng rồi phóng thẳng vào rừng.
Trong cơn hoảng loạn, Nam Cung Bình đã quên mất trong rừng đâu đâu cũng có bẫy rập, nên vào chưa đầy một trượng thì chàng đã bị vướng ngã, chỉ nghe vù một tiếng, một tảng đá to từ trên tán lá rơi xuống, trúng vào lưng chàng, chàng lại phún ra một ngụm máu tươi ngất xỉu ngay tại chỗ.
Gió biển thổi lồng lộng, lửa cháy mỗi lúc càng to.
Mắt thấy chẳng bao lâu nữa hòn đảo hoang này sẽ trở thành một vùng biển lửa, mà ba người trên đảo vẫn bất tỉnh nhân sự, ngọn lửa vô tình dần tiến tới gần, chỉ chốc lát nữa thôi sẽ nuốt chửng ba người ...
Chương trước | Chương sau